-Năm 1980, phát triển kiến trúc hiện đại trên cơ sở khai thác truyền thống là một việc cần thiết. Thực tế cải tạo và phát triển mới kiến trúc trong đô thị đặt ra nhiều vấn đề phức tạp liên quan đến sử dụng năng lượng, ôi nhiễm môi trường thiên nhiên... Những công trình tiêu biểu là “ vườn Nhật Bản – kiến trúc sư Kaneo Nomura (1990) ở ChiBa;công viên biển Tokyo – kiến trúc sư Taniguchi (1989) ở Tokyo;sân bay quốc tế Kansai – kiến trúc sư Renzo Piano (1994) ở Osaka.
-Năm 1985, kiến trúc Nhật Bản đã khẳng định được “ sự kì diệu của Nhật Bản” thể hiện qua sáu không gian: “ đô thị lớn;đô thị trung bình; thị trán và các làng nhỏ; ngoại ô; khu đất được làm mới và nông thôn”.
Đây không chỉ là sự phân loại mang tính địa lý mà còn mang tính xã hội. Đó là công sức của kiến trúc Nhật Bản.
。