Tôi được đi du học ở bên trời Tây từ năm 1970 rồi sau đó tôi bị kẹt lu dịch - Tôi được đi du học ở bên trời Tây từ năm 1970 rồi sau đó tôi bị kẹt lu Anh làm thế nào để nói

Tôi được đi du học ở bên trời Tây t

Tôi được đi du học ở bên trời Tây từ năm 1970 rồi sau đó tôi bị kẹt luôn ở bên đó sau biến cố 75. Đến năm 1980 thì tôi lập gia đình. Vợ tôi thuộc một gia đình rất đông anh em nhưng nàng là người duy nhất thành công trong chuyện vượt biên. Tôi thật may mắn mới gặp được vợ tôi vì nàng là một người phụ nữ tuyệt vời trên mọi mặt. Chúng tôi có được hai mặt con.
Tôi không còn gia đình gần ở Việt Nam nữa vì tôi đã bảo lãnh được cho ba mẹ tôi sang Mỹ, nhưng tôi đã cùng vợ tôi giúp đỡ gia đình nàng bị kẹt lại ở Việt Nam, một cách thật tận tình, nào là tiền bạc, thuốc Tây, mỹ phẩm … nên gia đình vợ tôi cũng không đến nổi nào về phần vật chất. Từ đó hai vợ chồng chúng tôi được mang danh là « anh hùng lao động » ! được cả nhà mang ơn.
Gia đình bên bà xã tôi rất đông anh em, gồm có :
– chị Hai người chị cả, 50 tuổi, ly dị. Con trai chị đã lập gia đình và đi làm.
– anh Hậu và chị Kim Anh, vợ anh. Cả hai đều 48 tuổi. Không có con.
– anh Minh 45 tuổi và chị Hân 43 tuổi. Họ có hai đứa con còn học Trung Học.
– chị Phượng, người chị sanh đôi của vợ tôi, 40 tuổi. Độc thân.
– vợ tôi .
– thằng Dũng, đứa em út, 35 tuổi. Nó vừa lấy vợ cách đây mấy năm và chưa có con. Vợ nó trẻ hơn nó nhiều.
Năm 1990, lần đầu tiên hai vợ chồng chúng tôi về lại Việt Nam để thăm nhà trong vòng ba tháng. Cuộc gặp gỡ giữa vợ tôi và gia đình nàng rất là cảm động. Xa cách nhau 10 năm, bây giờ được đoàn tụ, ai nấy đều khóc bù lu bù loa tại phi trường, nhất là mẹ vợ tôi. Những ngày sau đó thật là tưng bừng, náo nhiệt. Trong gia đình ai cũng biết là tôi chính là người có công viện trợ tài chánh vì vợ tôi chỉ đi làm bán thời gian, không có nhiều phương tiện. Trong khi đó tôi lại có nghề tự do, ăn nên làm ra tương đối khá sung túc. Vì vậy mà tuy chỉ là rể hàng thứ 6, thứ 7 nhưng tôi rất được trọng nể.
Lần này về, tôi đã mướn ngay một căn hộ cao cấp, để cho hai vợ chồng của tôi có được nơi ở riêng tư.
Hôm đó chúng tôi được chị Hai mời ăn cơm chiều tại nhà chị. Phải nói là từ lúc về Việt Nam, gần như ngày nào hai vợ chồng chúng tôi cũng được mời ăn cơm, hết bạn bè, đến người nhà. Tôi rất thích không khí gia đình náo nhiệt như vậy, khác hẳn thói quen bên Mỹ, trầm lặng hơn.
Một lần nữa, tôi được đối xử như quý khách : chị Hai nhường cho tôi ghế đầu bàn, chị dành cho tôi cái chén, cái đĩa đẹp nhất, chị mời tôi phần ăn thịnh soạn nhất …làm tôi rất hãnh diện. Chị lăng xăng như con kiến làm tôi cũng phải cười thầm.
Ăn xong món chính, tôi hơi nhức đầu vì mấy lon bia nên tôi nói với chị Hai :
– Chị ơi, chị cho phép em ra nằm nghỉ một chút, đề sau đó còn sức để ăn món chè tráng miệng.
Chị chào đón :
– Trên lầu, có phòng, em lên đó mà nằm một chút cho khoẻ. Chị chỉ đường cho.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi được đi du học ở bên trời Tây từ năm 1970 rồi sau đó tôi bị kẹt luôn ở bên đó sau biến cố 75. Đến năm 1980 thì tôi lập gia đình. Vợ tôi thuộc một gia đình rất đông anh em nhưng nàng là người duy nhất thành công trong chuyện vượt biên. Tôi thật may mắn mới gặp được vợ tôi vì nàng là một người phụ nữ tuyệt vời trên mọi mặt. Chúng tôi có được hai mặt con.Tôi không còn gia đình gần ở Việt Nam nữa vì tôi đã bảo lãnh được cho ba mẹ tôi sang Mỹ, nhưng tôi đã cùng vợ tôi giúp đỡ gia đình nàng bị kẹt lại ở Việt Nam, một cách thật tận tình, nào là tiền bạc, thuốc Tây, mỹ phẩm … nên gia đình vợ tôi cũng không đến nổi nào về phần vật chất. Từ đó hai vợ chồng chúng tôi được mang danh là « anh hùng lao động » ! được cả nhà mang ơn.Gia đình bên bà xã tôi rất đông anh em, gồm có :– chị Hai người chị cả, 50 tuổi, ly dị. Con trai chị đã lập gia đình và đi làm.– anh Hậu và chị Kim Anh, vợ anh. Cả hai đều 48 tuổi. Không có con.– anh Minh 45 tuổi và chị Hân 43 tuổi. Họ có hai đứa con còn học Trung Học.– chị Phượng, người chị sanh đôi của vợ tôi, 40 tuổi. Độc thân.– vợ tôi .– thằng Dũng, đứa em út, 35 tuổi. Nó vừa lấy vợ cách đây mấy năm và chưa có con. Vợ nó trẻ hơn nó nhiều.Năm 1990, lần đầu tiên hai vợ chồng chúng tôi về lại Việt Nam để thăm nhà trong vòng ba tháng. Cuộc gặp gỡ giữa vợ tôi và gia đình nàng rất là cảm động. Xa cách nhau 10 năm, bây giờ được đoàn tụ, ai nấy đều khóc bù lu bù loa tại phi trường, nhất là mẹ vợ tôi. Những ngày sau đó thật là tưng bừng, náo nhiệt. Trong gia đình ai cũng biết là tôi chính là người có công viện trợ tài chánh vì vợ tôi chỉ đi làm bán thời gian, không có nhiều phương tiện. Trong khi đó tôi lại có nghề tự do, ăn nên làm ra tương đối khá sung túc. Vì vậy mà tuy chỉ là rể hàng thứ 6, thứ 7 nhưng tôi rất được trọng nể.Lần này về, tôi đã mướn ngay một căn hộ cao cấp, để cho hai vợ chồng của tôi có được nơi ở riêng tư.Hôm đó chúng tôi được chị Hai mời ăn cơm chiều tại nhà chị. Phải nói là từ lúc về Việt Nam, gần như ngày nào hai vợ chồng chúng tôi cũng được mời ăn cơm, hết bạn bè, đến người nhà. Tôi rất thích không khí gia đình náo nhiệt như vậy, khác hẳn thói quen bên Mỹ, trầm lặng hơn.Một lần nữa, tôi được đối xử như quý khách : chị Hai nhường cho tôi ghế đầu bàn, chị dành cho tôi cái chén, cái đĩa đẹp nhất, chị mời tôi phần ăn thịnh soạn nhất …làm tôi rất hãnh diện. Chị lăng xăng như con kiến làm tôi cũng phải cười thầm.Ăn xong món chính, tôi hơi nhức đầu vì mấy lon bia nên tôi nói với chị Hai :– Chị ơi, chị cho phép em ra nằm nghỉ một chút, đề sau đó còn sức để ăn món chè tráng miệng.Chị chào đón :– Trên lầu, có phòng, em lên đó mà nằm một chút cho khoẻ. Chị chỉ đường cho.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
I was going to study in the West since 1970 side and then I stuck always be there after the incident 75. In 1980, I married. My wife comes from a family very crowded but her brother was the only success story across the border. I was lucky to see her because she is a great woman in all aspects. We have two children.
I have no close family in Vietnam because I have the guarantee is for my parents to America, but I was with my wife to help her family were trapped in Vietnam, a true-hearted way, how is money, pharmacy, cosmetics ... my wife's family should not have been so well on the physical part. Since then the couple we were in the name of the "labor hero»! we all owe.
The family inside my wife very crowded brothers, including:
- The two eldest sister, 50 years old, divorced. Her son got married and went to work.
- his sister Kim Anh Hau and his wife. Both were 48 years old. No children.
- He Ming, 45 and 43 year old Ms. Han. They have two children in high school.
- Phoenix sister, twin sister of my wife, 40 year old. Single.
- My wife.
- vertical, the youngest son, 35 years old. He just got married a few years ago and have not had children. His wife much younger than him.
In 1990, the first time the couple we go back to Vietnam to visit the home within three months. The encounter between my wife and her family was very touching. Apart for 10 years, now reunited, they all cry offset speaker spree at the airport, especially my wife's mother. Days later it was jubilant, boisterous. In the family everybody knows that I was the one who had the financial aid for my wife to go to work only part-time, not many vehicles. Meanwhile I have the self-employed, should eat relatively affluent. So that although the law only every 6th, 7th, but I highly respectable weight.
This time on, I had rented an apartment right, let my husband get private accommodation.
This day we were invited to eat dinner, she Two sisters at home. I must say that from the time of Vietnam, nearly every day the couple we were invited to eat, all your friends, to your family. I enjoyed the family atmosphere so lively, so different from the American habit, quieter.
Again, I was treated like guests: Her two front desk made ​​me, she gave me the cup , the most beautiful dish, she invited me to share the most hearty ... makes me very proud. She bustled like ants do I have to chuckle.
After eating the main course, I was a little headache for a few beers, I told you two:
- Waitress, she allowed me to rest a little, later recommended have the strength to eat porridge dessert.
She welcomed:
- On the first floor, with a room, they are a little out there but refreshing. She directs.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: