Mong mọi người có cái nhìn cởi mở hơn với những người đàn ông đã ly hôn, họ cũng cần mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình sau đổ vỡ.
Tôi là người đàn ông 40 tuổi đã ly dị, có công ăn việc làm ổn định, nghiêm túc trong cuộc sống. Tôi đã đọc bài tâm sự: “Băn khoăn khi yêu người đã ly dị vợ”, cũng ở hoàn cảnh như vậy, người bạn gái của tôi đang có những tâm trạng lưỡng lự như nhân vật trong bài viết.
Không ai sống trên cuộc đời này muốn chia ly. Tôi thấy nguyên nhân hôn nhân tan vỡ thường do lỗi của đàn ông: rượu chè, bê tha và không có trách nhiệm với gia đình nhưng không phải người đàn ông nào cũng vậy. Những người đàn ông này dù không muốn họ vẫn phải chấp nhận thực tế. Khi ly dị, đàn ông cũng chịu những áp lực kinh khủng.
Dư luận bao giờ cũng có định kiến, nghĩ người đàn ông ly dị là kẻ chẳng ra gì, luôn bênh vực và cảm thông với phụ nữ. Người đàn ông ly dị cũng không thể tâm sự với ai, nếu là phụ nữ thì có thể về tâm sự hay giải tỏa nỗi buồn với người thân, bạn bè; còn với đàn ông, họ phải đè nén cảm xúc, chịu đựng một mình.
Con cái còn nhỏ và chúng thường phải đứng về phía mẹ vì mẹ là người gần gũi, chăm lo cho chúng nhất, vì thế đàn ông cảm thấy đơn độc giữa những người thân. Ban ngày họ làm việc để quên đi nhưng khi về nhà phải đối diện với sự im lặng của bốn bức tường. Điều đó giải thích vì sao những người đàn ông sau ly hôn thường sống bê tha hơn, say xỉn sau giờ làm việc nhiều hơn bởi họ làm như vậy để quên đi điều thực tại, không muốn đối diện và nghĩ đến.
đang được dịch, vui lòng đợi..