tôi và chị tư thường hay tranh cái nhất có lẽ là vì khoảng cách khá xa. gia đình tôi có rất nhiều kỉ niệm hạnh phúc nhưng kỷ niệm hạnh phúc nhất có lẽ là lúc chị dâu tôi sinh con. anh hai thì hồi hộp đón đứa con đầu lòng, còn cả nhà thì hồi hộp đón đứa cháu đầu tiên khung cảnh lúc ấy rất hỗn loạn. khi y tá ẵm đứa bé ra cảm xúc lúc ấy đến bây giờ tôi vẫn khó có thể nói thành lời được. vão những ngày cuối tuần dù bận rộn thế ào mọi người vẫn về nhà đông đủ để ăn bữa cơm gia đình với đầy đủ mọi thành viên trong nhà. bữa ăn diễn ra trong tiếng nói tiếng cười nhiều lúc còn có cả tiếng khóc của trẻ em. thật khó có thể nói được tôi yêu ai nhất bởi vì ai cũng đáng để yêu quý trân trọng
đang được dịch, vui lòng đợi..