- “Tôi vốn là kết thúc có hậu của mẹ tôi.” – Gary Romain đã kết thúc c dịch - - “Tôi vốn là kết thúc có hậu của mẹ tôi.” – Gary Romain đã kết thúc c Anh làm thế nào để nói

- “Tôi vốn là kết thúc có hậu của m

- “Tôi vốn là kết thúc có hậu của mẹ tôi.” – Gary Romain đã kết thúc cuốn tự truyện “Lời hứa lúc bình minh” của mình như thế. Quả đúng thật, là một nhà văn danh tiếng, một nhà ngoại giao tài giỏi, một nhà quý tộc đúng nghĩa, Gary Romain đã biến tất cả những ước mong của một người mẹ đặc biệt trở thành hiện thực. Tự truyện mà không phải tự truyện, tiểu thuyết mà không đúng nghĩa là tiểu thuyết, hồi ký lại càng không phải là hồi kí, “Lời hứa lúc bình minh” là một câu chuyện tuyệt vời với giọng văn vô cùng giản dị mà lôi cuốn, chân thực mà rất giàu chất thơ, kể về cuộc đời mình mà nhân vật chính nổi lên như một nhân vật tiểu thuyết, một nhân vật tiểu thuyết gần gũi đến mức chân thật vô cùng. “Lời hứa lúc bình minh” là một minh chứng cho một nhân cách lớn, một nhà văn không phải gốc Pháp nhưng mang đầy đủ đặc trưng của một dân tộc mà văn học luôn luôn nằm ở đỉnh cao của thế giới, trau truốt, đơn giản, đầy triết lý và đậm tính nhân văn. Và có lẽ trong tất cả những tác phẩm viết về mẹ thì cuốn tự truyện này là cuốn viết về người mẹ hay nhất, có lẽ vì người mẹ của Romain thực sự là một hình mẫu lý tưởng của tình mẫu tử.

- Có nhiều thứ tình cảm được định danh trên đời nhưng có lẽ không có gì thiêng liêng bằng tình mẫu tử. Vì tình mẫu tử mà người mẹ sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho con, hy sinh hết thảy vì con mà đôi khi dẫn đến cực đoan bằng việc không bao giờ cho đứa con được lớn, luôn luôn dang rộng đôi cánh để chở che, đùm bọc, luôn sợ con bị thiệt thòi, bắt nạt, luôn sợ mất con mà không dám thả con vào đời. Mẹ của nhà văn có đầy đủ những đặc điểm đó của một tình mẫu tử, nhưng bên cạnh đó thì cái cách một người phụ nữ cô đơn, khốn khổ, bị bỏ rơi thể hiện tình mẫu tử và cách bà nuôi dậy Romain thật sự là một hình tượng đặc biệt. Cách yêu con của bà thật kì lạ theo những cách hiểu thông thường.

- Là một người phụ nữ đơn độc, nghèo khó, phải bươn trải đủ thứ nghề để kiếm sống nhưng không vì thế mà bà chịu để cho con bà chịu thiệt thòi trong nhận thức, thua thiệt trong giáo dục. Là một người mê nước Pháp say đắm, luôn luôn muốn được thành một phần của giới quý tộc Pháp, bà đã nhồi vào đầu con trai mình những hình ảnh mơ mộng nhất, tốt đẹp nhất của nước Pháp, đất nước của Victo Hugo, của Rimbaud, của tướng De Gaulle. Nước Pháp hiện ra trong trí tưởng tượng của bà là một đất nước chân quý, đất nước của những con người tuyệt vời nhất, những tính cách tốt đẹp nhất. Cái điều đó đi với bà tạo trên mắt bà một cơ chế tự vệ hảo hạn khi mà cuộc sống ban đầu của bà ở Nice – miền nam nước Pháp rất khó khăn, hay ngay cả khi nước Pháp thua trận và đầu hàng quân Đức thì cái tình yêu một cách mù quáng và lý tưởng dành cho nước Pháp trong bà không bao giờ mất đi. Và cái nước Pháp – quê hương của bà ở thì tương lại đấy chính là lực đẩy, là đích đến là mảnh đất của văn thơ, của quý phái, của những người đàn ông đích thực để cho bà khiến một đứa trẻ bình thường trở thành một cá nhân nổi tiếng. Và dường như bà đã định hướng cho con mình theo mọi lĩnh vực hòng mong tìm ra một tài năn thiên phú nào đó ở con mình để khiến nó trở thành một cá nhân kiệt xuất đặc biệt là 2 lĩnh vực chính trị và nghệ thuật. Có 2 thứ bà muốn con trai mình trở thành sau này là một vị đại sứ Pháp và một nhà văn danh tiếng của Pháp. Và cuộc đời của Romain thực sự là một minh chứng rõ nhất cho chữ Nghiệp của đạo Phật. Bà muốn con trai bà trở thành như vậy nhưng bà không ngồi im mà cầu nguyện. Mọi thứ đã được bà vạch ra một cách thấu đáo đôi khi hơi thái quá. Để trở thành một vị đại sứ bà đã dạy con mình cung cách của giới thượng lưu, cung cách đối xử với phụ nữ, cách ăn nói đi đứng… và cả các cách bà sang Pháp nhập quốc tịch cho con, rồi làm đủ mọi nghề để kiếm sống nhưng không bao giờ để con trai thiệt thòi, để nó đói, để nó thấy mẹ nó thiếu thốn, rồi bà cho đi học sĩ quan, học trường luật… Rồi để thành một nhà văn, bà luôn khuyến khích cũng như tạo mọi điều kiện cho con được yên tĩnh viết, cái sự tha thiết mong muốn con trở thành một nhà văn danh tiếng nó thể hiện rõ ràng và mạnh mẽ đến nỗi trở thành một nỗi ám ảnh trong ông.

- “Tôi thấy mình phải khẩn trương lên, phải nhanh chóng viết kiệt tác văn học bất hủ. Kiệt tác đó, khi biến tôi thành Tolstoi trẻ nhất mọi thời đại, sẽ cho phép tôi bù đắp ngay những khó khăn, vất vả của mẹ, tôn vinh ngay cuộc đời mẹ.”.

- Người mẹ của Romain thực sự là một người hoạch định thiên tài, một người biết nuôi dưỡng và hình thành nên một người tài giỏi. Một người mà việc biến con mình thành một hình mẫu mong ước là lẽ sống tron đời.

- Có lẽ cái cách mà bà muốn con trai mình phải chinh phục được những cô gái đẹp nhất, quý phái nhất, danh giá nhất như một cách để thể hiện sự thành công trong cuộc sống của một người đàn ông thực thụ thật sự đặc biệt. Chẳng thế mà khi Romain là người duy nhất không được cấp quân hàm trong khóa huấn luyện phi công, ông sợ sự thất vọng của mẹ ông sẽ khiến mẹ ông suy sụp và ông đã nghĩ ra được một lý do tuyệt vời, một lý do chỉ có thể nghĩ ra bởi một người hiểu quá rõ mẹ mình như nào. Ông bảo rằng ông ngoại tình với vợ sĩ quan chỉ huy nên đã bị đánh trượt. Và quả vậy, không những bà không phiền lòng mà còn lấy làm hãnh diện, hãnh diện vì người con trai mình đã vượt cả chỉ huy mà chiếm được tình cảm của vợ ông ấy. Cái cách bà mẹ muốn ông trở thành một người mạnh mẽ và nam tính như một hình ảnh phản chiếu người đàn ông bội bạc nhưng mạnh mẽ đã bỏ bà đi nhiều năm trước đã khiến Romain luôn là một người dám làm mọi thứ vì phụ nữ một cách quả quyết và can đảm. Như hồi bé khi muốn lấy lòng cô bé Valentine ông sẵn sàng ăn mọi thứ để thể hiện mình, ăn giun, bướm, thậm chí ăn cả giày… Tôi lại liên tưởng đến người mẹ của Florentino Ariza, dù biết rằng tình yêu của con trai mình với Fermina Daza là mù quáng, là đau khổ, nhưng bà luôn luôn ủng hộ con trai mình, mỗi khi nỗi đau thương của anh cuộc trào thành những dòng nước mắt, bà mẹ lại ôm con vào lòng không hề trách móc, không hề mắng nhiếc về tình yêu tuyệt vọng của con mình, và tôi nghĩ cái cách mà người phụ nữ – người mẹ nuôi dưỡng tình yêu của con trai mình như thế thật đặc biệt, vượt lên trên tình cảm chiếm hữu của cái tôi thường có của những người mẹ khác.

- Romain bằng nghị lực của mình, bằng sự sắc sảo trong cuộc sống, bằng tình yêu thương mẹ một cách trọn vẹn, bằng sự thấu hiểu tất cả những hy sinh mà người mẹ vĩ đại của ông đã dành cho ông, ông đã làm được tất cả những điều mà bà mong ước con trai bà đạt được. Tình mẫu tử của 2 người đã trở thành như một hình mẫu lý tưởng trong cuộc sống vậy.

- Tôi đã nhiều lần nhìn thấy quyển này và thích cái bìa của cuốn sách nhiều nhưng cứ chần chừ không mua cho đến khi cô bé bạn tôi giới thiệu một cách tâm đắc thì tôi mới đưa ra quyết định mua và đọc. Và quả thực câu chuyện của ông đã cuốn hút tôi hoàn toàn, tình yêu mà người mẹ của ông dành cho ông chẳng khác gì cách yêu thương con một cách cực đoan mà mẹ tôi dành cho tôi, có lẽ tình mẫu tử dù ở bất cứ đâu đều có một mẫu số chung mà những ngoại lệ chỉ xảy ra do vị trí địa lý, do khác nhau về mặt nhận thức xã hội, khác nhau về những giá trị truyền thống, và khác nhau về hoàn cảnh sống nữa. Mẹ của Romain thật sự đặc và lý tưởng nhưng xét cho cùng thì ở nhiều khía cạnh khác mẹ tôi cũng thực sự đặc biệt và lý tưởng, cái cách mẹ tôi trở thành lý tưởng không nằm ở cách mẹ tôi tạo ra con người tôi với những phẩm chất như bây giờ, mà là cái cách mẹ đối nhân xử thế để khiến những đứa con như tôi nhìn vào và học cách làm người, cái cách mẹ tôi cưu mang người khốn khó, tìm mọi cách giúp đỡ, luôn luôn chìm trong suy nghĩ phải giúp người này người kia, cả cuộc đời không khi nào thôi làm những điều tốt đẹp nhất cho con cho cháu, thật sự hãy hỏi những người ơn nghĩa với bố mẹ tôi thì sẽ hiểu mẹ tôi cũng thật đặc biệt, và đối với tôi, ba mẹ chính là những người vĩ đại nhất trong cuộc đời mình. Có lẽ thế nên tôi có một sự đồng cảm rất lớn với Romain, và khiến tôi từ một kẻ không ưa đọc tự truyện đã trở nên đọc say sưa cuốn sách này. Nói vậy nhưng đến tận bây giờ tôi vẫn chỉ là một kẻ lông bông còn làm chưa thành chữ "hiếu thảo".
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
-"I am the ending of my mother."-Gary Romain finished his autobiography "the promise at dawn". Results are true, is a writer, a skilled diplomat, a true nobleman, Gary Romain has turned all the desires of a particular mother becomes reality. The autobiography is not autobiographical, the novel without proper is the novel as memoir, not a memoir, "the promise at dawn" is a great story with voice incredibly simple yet attractive, authentically which are rich in poetry, tells of his life in which the protagonist emerges as a character in the novel , a character from the novel intimacy to the point of true infinity. "Promise at dawn" is a testament to a great personality, a writer of French descent, but not carrying the full characteristic of a nation that always literature is located at the peak of the world, self truốt, simple, full of allegorical and philosophical humanism. And perhaps in all the writings about her autobiography is the book written about the mother, perhaps because the mother of Romain is really an ideal model of the form.-There are many emotional things identified in the world but perhaps nothing sacred by the sample situation. Due to electronic form in which the mother is willing to do anything for you, sacrifice all for me that sometimes leads to extreme by never give a child is great, always spread the wings to protect reassurance, always afraid of disadvantaged children, bullying, always afraid of losing that dare not let me into your life. The mother of the writer are full of the characteristics of a model, but besides that, the way a woman is lonely, miserable, abandoned the electronic form and express how she raised Romain is truly a special figure. How to love her children really weird in ways conventional understanding.- Là một người phụ nữ đơn độc, nghèo khó, phải bươn trải đủ thứ nghề để kiếm sống nhưng không vì thế mà bà chịu để cho con bà chịu thiệt thòi trong nhận thức, thua thiệt trong giáo dục. Là một người mê nước Pháp say đắm, luôn luôn muốn được thành một phần của giới quý tộc Pháp, bà đã nhồi vào đầu con trai mình những hình ảnh mơ mộng nhất, tốt đẹp nhất của nước Pháp, đất nước của Victo Hugo, của Rimbaud, của tướng De Gaulle. Nước Pháp hiện ra trong trí tưởng tượng của bà là một đất nước chân quý, đất nước của những con người tuyệt vời nhất, những tính cách tốt đẹp nhất. Cái điều đó đi với bà tạo trên mắt bà một cơ chế tự vệ hảo hạn khi mà cuộc sống ban đầu của bà ở Nice – miền nam nước Pháp rất khó khăn, hay ngay cả khi nước Pháp thua trận và đầu hàng quân Đức thì cái tình yêu một cách mù quáng và lý tưởng dành cho nước Pháp trong bà không bao giờ mất đi. Và cái nước Pháp – quê hương của bà ở thì tương lại đấy chính là lực đẩy, là đích đến là mảnh đất của văn thơ, của quý phái, của những người đàn ông đích thực để cho bà khiến một đứa trẻ bình thường trở thành một cá nhân nổi tiếng. Và dường như bà đã định hướng cho con mình theo mọi lĩnh vực hòng mong tìm ra một tài năn thiên phú nào đó ở con mình để khiến nó trở thành một cá nhân kiệt xuất đặc biệt là 2 lĩnh vực chính trị và nghệ thuật. Có 2 thứ bà muốn con trai mình trở thành sau này là một vị đại sứ Pháp và một nhà văn danh tiếng của Pháp. Và cuộc đời của Romain thực sự là một minh chứng rõ nhất cho chữ Nghiệp của đạo Phật. Bà muốn con trai bà trở thành như vậy nhưng bà không ngồi im mà cầu nguyện. Mọi thứ đã được bà vạch ra một cách thấu đáo đôi khi hơi thái quá. Để trở thành một vị đại sứ bà đã dạy con mình cung cách của giới thượng lưu, cung cách đối xử với phụ nữ, cách ăn nói đi đứng… và cả các cách bà sang Pháp nhập quốc tịch cho con, rồi làm đủ mọi nghề để kiếm sống nhưng không bao giờ để con trai thiệt thòi, để nó đói, để nó thấy mẹ nó thiếu thốn, rồi bà cho đi học sĩ quan, học trường luật… Rồi để thành một nhà văn, bà luôn khuyến khích cũng như tạo mọi điều kiện cho con được yên tĩnh viết, cái sự tha thiết mong muốn con trở thành một nhà văn danh tiếng nó thể hiện rõ ràng và mạnh mẽ đến nỗi trở thành một nỗi ám ảnh trong ông.- “Tôi thấy mình phải khẩn trương lên, phải nhanh chóng viết kiệt tác văn học bất hủ. Kiệt tác đó, khi biến tôi thành Tolstoi trẻ nhất mọi thời đại, sẽ cho phép tôi bù đắp ngay những khó khăn, vất vả của mẹ, tôn vinh ngay cuộc đời mẹ.”.- Người mẹ của Romain thực sự là một người hoạch định thiên tài, một người biết nuôi dưỡng và hình thành nên một người tài giỏi. Một người mà việc biến con mình thành một hình mẫu mong ước là lẽ sống tron đời.- Có lẽ cái cách mà bà muốn con trai mình phải chinh phục được những cô gái đẹp nhất, quý phái nhất, danh giá nhất như một cách để thể hiện sự thành công trong cuộc sống của một người đàn ông thực thụ thật sự đặc biệt. Chẳng thế mà khi Romain là người duy nhất không được cấp quân hàm trong khóa huấn luyện phi công, ông sợ sự thất vọng của mẹ ông sẽ khiến mẹ ông suy sụp và ông đã nghĩ ra được một lý do tuyệt vời, một lý do chỉ có thể nghĩ ra bởi một người hiểu quá rõ mẹ mình như nào. Ông bảo rằng ông ngoại tình với vợ sĩ quan chỉ huy nên đã bị đánh trượt. Và quả vậy, không những bà không phiền lòng mà còn lấy làm hãnh diện, hãnh diện vì người con trai mình đã vượt cả chỉ huy mà chiếm được tình cảm của vợ ông ấy. Cái cách bà mẹ muốn ông trở thành một người mạnh mẽ và nam tính như một hình ảnh phản chiếu người đàn ông bội bạc nhưng mạnh mẽ đã bỏ bà đi nhiều năm trước đã khiến Romain luôn là một người dám làm mọi thứ vì phụ nữ một cách quả quyết và can đảm. Như hồi bé khi muốn lấy lòng cô bé Valentine ông sẵn sàng ăn mọi thứ để thể hiện mình, ăn giun, bướm, thậm chí ăn cả giày… Tôi lại liên tưởng đến người mẹ của Florentino Ariza, dù biết rằng tình yêu của con trai mình với Fermina Daza là mù quáng, là đau khổ, nhưng bà luôn luôn ủng hộ con trai mình, mỗi khi nỗi đau thương của anh cuộc trào thành những dòng nước mắt, bà mẹ lại ôm con vào lòng không hề trách móc, không hề mắng nhiếc về tình yêu tuyệt vọng của con mình, và tôi nghĩ cái cách mà người phụ nữ – người mẹ nuôi dưỡng tình yêu của con trai mình như thế thật đặc biệt, vượt lên trên tình cảm chiếm hữu của cái tôi thường có của những người mẹ khác.- Romain bằng nghị lực của mình, bằng sự sắc sảo trong cuộc sống, bằng tình yêu thương mẹ một cách trọn vẹn, bằng sự thấu hiểu tất cả những hy sinh mà người mẹ vĩ đại của ông đã dành cho ông, ông đã làm được tất cả những điều mà bà mong ước con trai bà đạt được. Tình mẫu tử của 2 người đã trở thành như một hình mẫu lý tưởng trong cuộc sống vậy.- Tôi đã nhiều lần nhìn thấy quyển này và thích cái bìa của cuốn sách nhiều nhưng cứ chần chừ không mua cho đến khi cô bé bạn tôi giới thiệu một cách tâm đắc thì tôi mới đưa ra quyết định mua và đọc. Và quả thực câu chuyện của ông đã cuốn hút tôi hoàn toàn, tình yêu mà người mẹ của ông dành cho ông chẳng khác gì cách yêu thương con một cách cực đoan mà mẹ tôi dành cho tôi, có lẽ tình mẫu tử dù ở bất cứ đâu đều có một mẫu số chung mà những ngoại lệ chỉ xảy ra do vị trí địa lý, do khác nhau về mặt nhận thức xã hội, khác nhau về những giá trị truyền thống, và khác nhau về hoàn cảnh sống nữa. Mẹ của Romain thật sự đặc và lý tưởng nhưng xét cho cùng thì ở nhiều khía cạnh khác mẹ tôi cũng thực sự đặc biệt và lý tưởng, cái cách mẹ tôi trở thành lý tưởng không nằm ở cách mẹ tôi tạo ra con người tôi với những phẩm chất như bây giờ, mà là cái cách mẹ đối nhân xử thế để khiến những đứa con như tôi nhìn vào và học cách làm người, cái cách mẹ tôi cưu mang người khốn khó, tìm mọi cách giúp đỡ, luôn luôn chìm trong suy nghĩ phải giúp người này người kia, cả cuộc đời không khi nào thôi làm những điều tốt đẹp nhất cho con cho cháu, thật sự hãy hỏi những người ơn nghĩa với bố mẹ tôi thì sẽ hiểu mẹ tôi cũng thật đặc biệt, và đối với tôi, ba mẹ chính là những người vĩ đại nhất trong cuộc đời mình. Có lẽ thế nên tôi có một sự đồng cảm rất lớn với Romain, và khiến tôi từ một kẻ không ưa đọc tự truyện đã trở nên đọc say sưa cuốn sách này. Nói vậy nhưng đến tận bây giờ tôi vẫn chỉ là một kẻ lông bông còn làm chưa thành chữ "hiếu thảo".
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
- "I used to be a happy ending of my mother." - Gary Romain finished the autobiography "The promise of dawn" like her. It is true indeed, is a renowned writer, a brilliant diplomat, a true aristocrat, Romain Gary has turned all the longing of a special mother come true. Autobiography that not autobiographical, novel without proper novels, memoirs and even less than a memoir, "Promise at Dawn" is a great story with extremely casual tone that haul Roll, authentic but very lyrical, tells of his life that the protagonist emerges as a novel character, a character so close novel extremely honest. "Promise at Dawn" is a testament to a great personality, a writer of French origin but not carrying the full characteristics of a nation whose literature is always located at the peak of the world, to improve sliding, simple, full of philosophical and deeply humane. And perhaps in all the writings on the mother's autobiography book written about the best mother, perhaps because the mother of Romain is a role model of maternal love. - There are many things feelings are identified on birth but perhaps nothing sacred motherhood. Because maternal love that a mother willing to do anything for me and sacrificed all for me that sometimes leads to extreme by the child never was big, always outstretched wings to give shelter , caring, always afraid of being marginalized, bullied, always losing their child but could not drop me in life. Mother full of writers have those characteristics of a mother's love, but besides that, the way a woman is lonely, miserable, abandoned expressed motherhood and how she really upbringing Romain a special icon. How to love her strange child under the common understanding. - As a single woman, the poor, to cover everything bươn profession to make a living but not so that she let her son take disadvantaged in cognitive, educational disadvantage. France is a passionate enthusiast, always wanted to be a part of the French nobility, her head stuffed into his son the best picture dreamy, best of France, the country of Victo Hugo, of Rimbaud, the Minister De Gaulle. France out of her imagination is a precious foot country, the country of the most wonderful people, the best personality. What make it go with her ​​on her eyes a perfect safeguard mechanism term when her original life in Nice - South of France very difficult, or even when France defeated and surrendered to Germany, the the love blindly and ideal for France in her never lost. And the French - her hometown in the future it was to thrust, is the destination of the land of poetry, of nobility, of the true man to let her make a normal kid a famous individual. And it seems she was driven to her child in all sectors expect an attempt to find a natural accident that in their children to make it an outstanding individual, especially two areas of political and artistic. There are two things she wants him to become later an ambassador to France and a distinguished French writer. And Romain's life is indeed a most evidence for the Buddhist karma. She wants her son to become so, but she did not sit still and prayed. Everything was she thoroughly outlines sometimes slightly exaggerated. To become an ambassador she taught her children the way of the elite, its treatment of women, how to speak and walk ... the way her French nationality to children, then do everything profession to make a living but never to son disadvantaged, hungry for it, for it sees its mother needy, and she go to school officers and law school ... And to be a writer, she always encouraged and as create favorable conditions for the children to be quiet to write, so the earnest desire to become a writer the reputation it represents a clear and strong that became an obsession for him. - "I feel must hurry, must quickly write a timeless literary masterpiece. Masterpiece which, when turned me into Tolstoy's youngest all-time, will allow me to immediately offset the difficulties, struggling mother, honoring her life right. ". - The mother of Romain really a man planning genius, one who nurture and formed a talented person. A person turning their children into a desired pattern is probably live forever. - Maybe the way she wanted her son to conquer the most beautiful girl, the most noble, the most prestigious such a way to show success in the life of a real man really special. Not so that when Romain was the only person not be granted the rank of pilot training, he feared his mother's frustration would make his mother collapsed and he had found a great reason, a reason can only think of one who understood all too well by his mother as yet. He said that his wife's affair with the commanding officer should have been missed. And indeed, not only did not bother her, but proud, proud of his sons took the command that captured the affection of his wife. The way the mother wanted him to become a strong and masculine like a mirror image of the man but strong treachery gave her away many years ago has made ​​a daring Romain always do everything for women forthrightly and courageously. As a kid when you want to please her Valentine he was willing to eat everything to express themselves, to eat worms, butterflies, and even eat the shoes ... I think back to the mother of Florentino Ariza, knowing my love Fermina Daza his son with the blind, is heartbroken, but she has always supported her son's wounds whenever he talks into tears, mothers hugged children at heart without blame, did not revile the desperate love of their children, and I think the way that woman - the mother of nurturing love my son so very special, beyond sentiments often possessed of ego with the other mothers. - Romain by his energy, by astute in life, with a mother's love fully, by understanding all the sacrifices his mother has great for him, he has done all that she wished her son achieved. Maternal love of two people has become as a role model in this life. - I have repeatedly seen this book and liked the cover of the book much, but just did not pitch her ​​purchase until you're introduce a new favorite I made ​​decision to buy and read. And indeed his story had fascinated me completely, love his mother had for him is like a love child in an extreme way that my mother gave me, perhaps Regardless motherhood anywhere there is a common denominator that the only exception occurs because the geographical location, so different in terms of social awareness, several of the traditional values, and different circumstances of life. Romain's mother truly unique and ideal, but afterall, in many other respects my mother really special and ideal, the way my mother became not situated in an ideal way my mother I created man with qualities as now, that's the way mother dealing with people to make these children I look at and learn how people, the way my mother conceived the needy, to find ways to help, always sink in thinking to help someone or other, his life never cease to do the best thing for her baby, really ask the favor with my parents will understand my mother is special, and for me, my parents are the greatest people in my life. Maybe so I have a great affinity with Romain, and led me from a reader who loathe autobiography became intoxicated read this book. Having said that, but until now I still just a cotton coat who also do not become the "filial".














đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: