TÌNH THƯƠNG CỦA MẸThằng bé này yêu mẹ nó lắm, và mẹ nó cũng rất mực yê dịch - TÌNH THƯƠNG CỦA MẸThằng bé này yêu mẹ nó lắm, và mẹ nó cũng rất mực yê Anh làm thế nào để nói

TÌNH THƯƠNG CỦA MẸThằng bé này yêu

TÌNH THƯƠNG CỦA MẸ

Thằng bé này yêu mẹ nó lắm, và mẹ nó cũng rất mực yêu thương nó. Ngày nó đi họp phụ huynh năm lớp 3, bạn bè nó phát hiện ra mẹ nó bị tật ở mắt nên đùa với nhau: ê mẹ nó bị tật. Chỉ có vậy thôi mà nó xấu hổ, nó co người lại và không thèm chơi với bạn bè nữa. Về đến nhà, hàng xóm cũng chọc nó, thế là nó không tiếp xúc với ai nữa, nó quyết tâm học giỏi để thoát khỏi ngôi làng ấy, và nó đã làm được chuyện đó.
Nó học rất giỏi nên được học bổng trung học tại Singapo, rồi nó học đại học...có vợ con. Nhiều lần vợ nó hỏi: bố mẹ anh ở đâu? Nó trả lời: chết hết rồi.
Khi công việc đã ổn định, mỗi tháng nó trích ra một chút gửi về cho mẹ coi như là báo hiếu. Nó thì không dám nhắc đến mẹ, còn mẹ nó thì ngày đêm trông ngóng nó trở về, nhưng nó vẫn biệt tăm. Bà ở nhà gom góp tiền, khi đã đủ tiền bà mua vé qua Singapo thăm con; tới nhà bà thấy đứa cháu nội giống y chang con bà, nên bà đã chạy tới ôm chầm lấy đứa cháu. Đứa bé thấy bà lão lạ ôm thì sợ hãi hét lên: “bố mẹ ơi, ghê quá! bà lão ăn xin làm con sợ”. Bố nó sau nhà chạy ra: ai, ai làm cho con tôi sợ!!! Khi nó nhìn thấy người mẹ tật nguyền thì nó đứng chết sững, hai tay buông thõng, nó không ngờ mẹ nó có thể đến được đây. Vợ nó ở dưới bếp chạy lên: bà lão nào làm cho con tôi sợ đâu!!! Bấy giờ nó lấy hết can đảm chỉ vào người mẹ tội nghiệp quát: ê bà lão ăn xin, tại sao bà vào đây làm cho con tôi sợ. Lúc ấy, bà lão không tưởng tượng được nó nói như vậy. Bà không khóc nhưng nước mắt cứ trào ra, bà nói: “này cậu, tôi xin lỗi cậu vì làm cho con cậu sợ, nhưng tôi muốn nói với cậu là tôi không phải là người ăn xin, tôi chỉ đi lộn nhà”. Rồi bà quay đầu chạy ra khỏi căn nhà ấy....
Hai năm sau, nó nhận được thư mời họp lớp, nó mừng lắm, vì đây là dịp tốt để nó xem bạn bè nó ra sao, có bằng mình không? Nó về gặp bạn bè vui vẻ, nhậu hơi ngà ngà say, không biết trời xui đất khiến sao mà nó bước ngày tới con đường dẫn vào nhà nó năm xưa.
Bà bán hàng nước khi thấy nó kêu lên: A, cậu đã về rồi à! Nó nhìn người bán nước: bà nhận ra tôi à? Sao mà không nhận ra cậu chứ, ngày còn nhỏ cậu thông minh học giỏi nhưng cậu ngỗ nghịch lắm, cậu mất dạy lắm, cậu làm cho mẹ cậu đau khổ lắm, cậu biết không!!! Người nó bắt đầu nổi da gà. Nhưng cậu ơi, cậu về trễ rồi, mẹ cậu đã đưa tang cách đây 3 ngày rồi.
Thưa cậu, cách đây 1 tháng, mẹ cậu bệnh nặng lắm, bà rơi vào hôn mê thật sâu, đêm nào bà cũng gọi tên cậu. Cách đây 1 tuần, bà tỉnh lại được 1 tiếng, bà nhờ người viết cho cậu lá thư, đây lá thư của mẹ cậu, cậu hãy đọc đi!!!
Nó vội xé lá thư và đọc: “con trai yêu quí của mẹ, cả cuộc đời của mẹ là vì con, mẹ thương con nhiều lắm, mẹ tự hào vì con học giỏi. Có một câu chuyện mẹ muốn kể cho con nghe: năm con 2 tuổi, con chơi với đứa trẻ hàng xóm, nó xô con té vào cọc tre đâm vào mắt của con, trời ơi! Mẹ chết cả người. Mẹ bồng con đến bệnh viện, máu của con và nước mắt của mẹ hoà lẫn ướt cả đường đi. Bác sĩ nói: chỉ có con mắt của mẹ mới có thể thay thế cho con được. Lúc đó, mẹ không ngần ngại nói: hãy móc con mắt của tôi đi!
Khi con nhìn thấy ánh sáng, mẹ rất mừng vì con nhìn bằng con mắt của mẹ; con học giỏi nên mẹ tự hào về con. Nhưng mẹ cũng rất buồn vì đã làm cho con buồn, và làm cho con xấu hổ với bạn bè vì mẹ là người có tật, làm cho bạn bè trêu trọc con. Con trai yêu của mẹ, con có nhớ ngày con đi học về, mẹ cầm cái cặp của con, con giật lại, mẹ đau lòng lắm, cho đến khi con ăn cơm, mẹ ngồi đối diện với con mà con lại quay lưng đi. Mỗi đêm mẹ phải chờ tới 12 giờ hay 1 giờ khuya, khi con đã ngủ thật say mẹ quỳ bên con và hôn con nhiều lần, mẹ yêu con nhiều lắm. Con trai của mẹ, nếu có kiếp sau thì con đừng làm con mẹ, nhưng mẹ thì mãi mãi là mẹ của con. Mẹ yêu con nhiều lắm, con trai yêu của mẹ”.
Đọc đến đây, nó chỉ còn biết khóc, nó xin lỗi mẹ nhiều, nhưng cũng chẳng còn người mà xin lỗi...
Tình thương của mẹ là vậy đó. Việt nam của chúng ta cũng đã có bao lời tuyệt hay khi viết về tình mẹ, chẳng hạn như:
Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương
Hay
Biển cả mênh mông đong sao đầy tình mẹ
Gió trời lồng lộng không phủ kín công cha.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
TÌNH THƯƠNG CỦA MẸThằng bé này yêu mẹ nó lắm, và mẹ nó cũng rất mực yêu thương nó. Ngày nó đi họp phụ huynh năm lớp 3, bạn bè nó phát hiện ra mẹ nó bị tật ở mắt nên đùa với nhau: ê mẹ nó bị tật. Chỉ có vậy thôi mà nó xấu hổ, nó co người lại và không thèm chơi với bạn bè nữa. Về đến nhà, hàng xóm cũng chọc nó, thế là nó không tiếp xúc với ai nữa, nó quyết tâm học giỏi để thoát khỏi ngôi làng ấy, và nó đã làm được chuyện đó.Nó học rất giỏi nên được học bổng trung học tại Singapo, rồi nó học đại học...có vợ con. Nhiều lần vợ nó hỏi: bố mẹ anh ở đâu? Nó trả lời: chết hết rồi. When the work was stable, it extracted a little each month send for Mommy is the quote tastes. It does not dare mention his mother, while his mother, day and night looks will think of it back, but it's still special. She at home gathering money, when has enough money she bought tickets through the Singapore visit; to see her grandchildren just chang my grandmother, she had run to hugged nephews. The boy saw the strange old woman clutching the frightened screams: "Dad, mom, shit! old woman begging you ". Published after the home run out: who, who make me scared!!! When it sees it handicapped mother dead Standing tall, both hands let go of TB, it does not surprise her mother can come to be here. His wife in the kitchen runs up: she would make me afraid!!! Now it's the guts just in general poor mom: Hey Lady, why she doing for you I'm afraid. At the time, she can't imagine it saying so. She did not cry but tears for extruded, she said: "Hey, I'm sorry you because you make the fear, but I want to tell you is that I'm not a beggar, I just flipped the House". Then she turned to run out of the House. ...Hai năm sau, nó nhận được thư mời họp lớp, nó mừng lắm, vì đây là dịp tốt để nó xem bạn bè nó ra sao, có bằng mình không? Nó về gặp bạn bè vui vẻ, nhậu hơi ngà ngà say, không biết trời xui đất khiến sao mà nó bước ngày tới con đường dẫn vào nhà nó năm xưa. Bà bán hàng nước khi thấy nó kêu lên: A, cậu đã về rồi à! Nó nhìn người bán nước: bà nhận ra tôi à? Sao mà không nhận ra cậu chứ, ngày còn nhỏ cậu thông minh học giỏi nhưng cậu ngỗ nghịch lắm, cậu mất dạy lắm, cậu làm cho mẹ cậu đau khổ lắm, cậu biết không!!! Người nó bắt đầu nổi da gà. Nhưng cậu ơi, cậu về trễ rồi, mẹ cậu đã đưa tang cách đây 3 ngày rồi.Thưa cậu, cách đây 1 tháng, mẹ cậu bệnh nặng lắm, bà rơi vào hôn mê thật sâu, đêm nào bà cũng gọi tên cậu. Cách đây 1 tuần, bà tỉnh lại được 1 tiếng, bà nhờ người viết cho cậu lá thư, đây lá thư của mẹ cậu, cậu hãy đọc đi!!!Nó vội xé lá thư và đọc: “con trai yêu quí của mẹ, cả cuộc đời của mẹ là vì con, mẹ thương con nhiều lắm, mẹ tự hào vì con học giỏi. Có một câu chuyện mẹ muốn kể cho con nghe: năm con 2 tuổi, con chơi với đứa trẻ hàng xóm, nó xô con té vào cọc tre đâm vào mắt của con, trời ơi! Mẹ chết cả người. Mẹ bồng con đến bệnh viện, máu của con và nước mắt của mẹ hoà lẫn ướt cả đường đi. Bác sĩ nói: chỉ có con mắt của mẹ mới có thể thay thế cho con được. Lúc đó, mẹ không ngần ngại nói: hãy móc con mắt của tôi đi!Khi con nhìn thấy ánh sáng, mẹ rất mừng vì con nhìn bằng con mắt của mẹ; con học giỏi nên mẹ tự hào về con. Nhưng mẹ cũng rất buồn vì đã làm cho con buồn, và làm cho con xấu hổ với bạn bè vì mẹ là người có tật, làm cho bạn bè trêu trọc con. Con trai yêu của mẹ, con có nhớ ngày con đi học về, mẹ cầm cái cặp của con, con giật lại, mẹ đau lòng lắm, cho đến khi con ăn cơm, mẹ ngồi đối diện với con mà con lại quay lưng đi. Mỗi đêm mẹ phải chờ tới 12 giờ hay 1 giờ khuya, khi con đã ngủ thật say mẹ quỳ bên con và hôn con nhiều lần, mẹ yêu con nhiều lắm. Con trai của mẹ, nếu có kiếp sau thì con đừng làm con mẹ, nhưng mẹ thì mãi mãi là mẹ của con. Mẹ yêu con nhiều lắm, con trai yêu của mẹ”.Đọc đến đây, nó chỉ còn biết khóc, nó xin lỗi mẹ nhiều, nhưng cũng chẳng còn người mà xin lỗi...Tình thương của mẹ là vậy đó. Việt nam của chúng ta cũng đã có bao lời tuyệt hay khi viết về tình mẹ, chẳng hạn như: Cánh cò cõng nắng cõng mưaMẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sươngHayBiển cả mênh mông đong sao đầy tình mẹGió trời lồng lộng không phủ kín công cha.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
MOTHER'S LOVE this little boy loved his mother too, and it is also very much her ​​mother loved it. On it goes parent meetings in grade 3, friends he discovers his mother has a disability should joke with each other in the eye: it crippled mother ê. That's all that it embarrassing, it curled up and did not even play with your friends. In the house also cut its neighbor, therefore it is not in contact with one another, it is determined to do well to get rid of her village, and it has done that. It did well to high school scholarships in Singapore, then it college ... have wives and children. Several times his wife asked him where his parents? He answered: are dead. When the work was steady, every month it extracts a little post about the mother seen as signaling. It does not dare mention his mother, and his mother, the day it looked forward it back, but it was nowhere. She collected money at home, as she had enough money to buy tickets via the Singapore visitation; her home to see exactly the same grandchild her son, so she ran to hug her grandchildren. Baby strange that the old lady hugged the scared shouted: "My parents, horrible! old woman begging scared me. " Announced it after the run out: one, who makes me scared me !!! When he saw a mother with disabilities, it stood stunned, threw up his hands, he does not expect his mother could be here. His wife in the kitchen runs out, the old woman who makes me scared !!! Now it guts just to poor mother shouted: ê old woman beggar, why is she here makes me scared child. Then the old woman did not imagine it said. She did not cry, but the tears just welled up, she said: "This boy, I apologize to him because he makes me scared, but I want to tell you that I am not a beggar, I just went topsy-turvy." Then she turned to run out of her house .... Two years later, it received a letter of invitation class, it glad, because this is a good opportunity for him see how it friends, have by yourself? It's fun to meet friends, drink a little tipsy, do not know why the sun makes bad land next day it walked paths into it in the old house. She domestic sales seeing it exclaimed: Ah, you have to then game! It looked sellers water: she recognized me? Why not recognize him but, his childhood days with good academic smart but very naughty boy, he was very rude, he made ​​his mother suffer, you know !!! It started people goosebumps. But oh boy, you're back late, his mother gave evidences ago 3 days. Dear boy, 1 month ago, his mother very ill, she fell into a deep coma, night she called his name. 1 week ago, she came to be one hour, she thanks him who wrote the letter, this letter from his mother, he read go !!! It quickly tore the letter and read: "beloved son of mother , the mother's life is for you, I love you so much, she is proud of the school. There is a story I want to tell to their children: son 2 years old, children play with neighborhood kids, it falls into the bucket of bamboo poles rammed into my eyes, my gosh! Both mother died. Mother cradling baby to the hospital, my blood and mother's tears mixed wet road. The doctor said: only the eyes of the mother can replace the human being. At the time, she did not hesitate to say: let's go hook my eyes! When you see the light, she was very glad that I see with the eyes of the mother; children should learn good mother proud of you. But also very sad because mom made ​​me sad, and makes me embarrassed to friends because the mother who has a disability, make friends teased me. Son beloved mother, you remember the day you came home from school, she picked up the pair of you, you pull back, the mother heartache too, until the dinner, she sat opposite the child who turns his back . Every night I had to wait until 12 o'clock or 1 o'clock at night, when I slept very drunk mother knelt beside me and kissed me many times, I love you so much. Your son, if there is life beyond the dam would not do, but I shall forever be my mother. I love you so much, my dear son. " Reading this, it can only weep, it apologized numerous mother, but did not even apologize ... whose mother's love is that. Our Vietnam also how wonderful words when writing about motherhood, such as: Wings of whose functions are carried rain My mother carried the four monsoon mist Hay vast sea filled with the mother swung inshore cage Wind heaven smothering the father.
















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: