Đó là lần đầu tiên chúng tôi ngồi với nhau ở một nơi không thuộc về cả dịch - Đó là lần đầu tiên chúng tôi ngồi với nhau ở một nơi không thuộc về cả Anh làm thế nào để nói

Đó là lần đầu tiên chúng tôi ngồi v

Đó là lần đầu tiên chúng tôi ngồi với nhau ở một nơi không thuộc về cả hai, và có lẽ là lần cuối cùng trong cái hữu hạn của đời người mà tôi đang ngày càng thấy xa vời và cách biệt. Từ việc chỉ là mong muốn giờ đã gia tăng sự vô định bằng ước mơ. Cái việc được một lần như vậy nữa nó đã biến thành một ước mơ, một điều gì đó phi thực tế và phi giới tuyến về không gian. Vì là ước mơ nên sau đó tôi phải tự đè cái ước mơ đó lại, để những mong muốn nhỏ nhoi tìm đến một thành phố xa lạ của tôi được trở về trong tôi với những vẹn nguyên của cảm giác, của sự háo hức và sự thèm. Có một đêm gần đây, tôi muốn đi quá, tôi lang thang ngoài đường trong đêm khuya lạnh lẽo, tôi đi ra cây cầu quen thuộc cạnh nhà, tôi đến quảng trường lớn, bốn phía thinh không, những ánh đèn yếu ớt về khuya tạo ra những khoảng sáng tối đầy ma mị, tôi chững lại, tôi cảm thấy lạc lõng và bải hoải, cái cảm giác của một tâm hồn không biết mình thuộc về đâu, cảm giác đó nó đến vì tôi không phải ở nơi xa lạ, tôi đang ở gần nhà của tôi, nơi tôi vẫn đến thường xuyên, nơi tôi đã thuộc từng cửa hàng và con phố. Tôi chợt nghĩ không biết tôi đang làm gì ở đây, tại cái "nhà" này, nơi tôi thuộc về mà cũng chẳng thuộc về tôi, một nơi vô định trong cái cố định của đời sống. Tôi lạc lối. Nếu là nơi xa lạ tôi đã hẳn tự mặc định trước trong tâm trí mình rằng tôi đang ở nơi tôi chẳng biết gì cả, nên mọi thứ trong tầm mắt là những thứ hoàn toàn tôi không nhận biết. Còn tại đó, quảng trường lớn gần nhà tôi, trong đêm khuya, thỉnh thoảng những âm thanh của oto của những tiếng người nhẹ như gió thoảng vọng lại bên tại, bóng tối đã đồng lõa với cái tâm vốn đang tĩnh lặng của mình, để khuấy nó lên, để tôi thấy tôi đang không biết làm gì tại nơi gần gũi này, tại sao tôi lại ở đây, lại để mình lạc lối trong mê cung của đời sống, để cứ phải nhớ nhưng, buồn bã, để vật vã đi tìm lại chính mình, vật vã đi tìm xem tôi là ai, đi tìm em ở tận nơi nào. "Nhà" tôi đã bội phản tôi như vậy. Nó phản bội tôi khi tôi đang thấy mình thân thuộc với nó nhất, tôi thấy mình đang thả cả tâm hồn và thể xác mình lại đó, bám lấy nó, cái nơi quen thuộc này của tôi nó thỉnh thoảng lại bội phản tôi như vậy. Đó là sự bất chắc mà nơi xa lạ sẽ không mang đến cho tôi, sự xa lạ của một thực thể thành phố khổng lồ nào đó sẽ không cần biết tôi là ai, tôi cũng không cần biết thành phố đó nó mang đến cho tôi cái gì, chúng tôi là hai kẻ xa lạ, chúng tôi tan vào nhau trong ánh sáng cũng như bóng tối mà không tạo cảm giác sẽ có sự bội phản đè nén tâm hồn mình. Có lẽ đó là lý do mà vì sao tôi hay nhiều người khác cũng vậy, muốn được chìm mình trong một nơi xa lạ, đôi khi, để thoát cái "nhà" của mình.

Chính vì sự chỉ muốn chìm vào nơi xa lạ như vậy, nên có lần tôi với thằng bạn tôi cãi nhau chỉ vì tôi đã không lên kế hoạch trước đến thăm chỗ này chỗ kia, đi đến những địa điểm nổi tiếng trên các quyển sách du lịch để rồi khi đến nơi hai thằng cứ lang thang mà không biết đi đến chỗ nào để nó được ngắm những biểu tượng của nơi chúng tôi đến. Vì nó đâu có hiểu được cách tôi cảm nhận một thành phố xa lạ như tôi đã kể ở trên, nó đâu có hiểu được cách tôi hưởng thụ chuyến đi của mình, cách tôi lang thang đi tìm mạch đập của thành phố qua những giác quan mở rộng. Để đi đến những địa điểm nổi tiếng thì ai cũng làm, nhưng để cảm nhận được mạch sống của thành phố qua sự mở lòng và để đôi chân dẫn lối lại là một điều không phải ai cũng có thể hiểu để cảm. Tôi chỉ nghĩ, trong quan điểm của mình, khi tôi để mặc mình chơi vơi trong nơi xa lạ, tôi sẽ chạm được vào cái bình dị nhất, cái cốt lõi, từng sợi tơ trên cánh tay của người khổng lồ sẽ cảm nhận được mạch ngầm dưới đáy hồ, hay từng sợi lông trên cơ thể tôi sẽ chạm vào không khí những dòng lưu chuyển của một thực thể khổng lồ mà tôi đang chìm vào bên trong đó.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
It is the first time we sat together in one place doesn't belong in both, and is probably the last time in the finite human life which I am increasingly seeing remote and secluded. From the desired hour is only intensified by the nomad dreams. What was once again it has turned into a dream, something unreal and non-spatial lines. Because the dream should I then have to manually override the dream, to the eager little search to a strange city is back in with the integrity of feeling, of eagerness and appetite. There is one recent night, I want to go too, I wandered off the road in the cold night, I go out to the familiar bridge next to the House, I came to a large square, the four ether, the feeble lights on late at night to create the dark morning full of fascinating, I slowed, I felt disconnected and scenic hoải , the sense of a soul not know I belong where, feeling that it came because I am not in the strange place, I am in near my house, where I still come regularly, where I've been in the shop and the street. I was thinking not knowing what I'm doing here, in the "home" where I belong to that don't belong to me, a nomad in the fixed place of life. I lost. If is the strange place I was really himself previous default in his mind that I'm in places I don't know anything, so everything in sight is absolutely the stuff I don't recognize. Also at that time, large square near my house, in the night, sometimes the sound of oto of the light as the wind dancing at the party, the darkness was complicity with the mind which is its quiet, to stir it up, so I find I'm not knowing what to do in this close places , why am I here, back to their lost in the maze of life, to have in mind but, sadly, to go find yourself unpleasant unpleasant, go find out who I am, go find me in take place. "Home" I've treachery I so. It betrays me when I found myself with it, I found myself being dropped both his body and soul, cling to it, that this familiar place it sometimes treachery I so. That is the real sure that strange place will not bring to me, the stranger of a giant City entity that will not need to know who I am, I also don't need to know which city it gives me something, we are two strange guys, we melt into each other in the light as well as darkness without creating the feeling will be the treachery overrides compressing his soul. Perhaps that is the reason that why I or many others, too, like to be engulfed in a strange place, sometimes, to escape the "home" of his. Chính vì sự chỉ muốn chìm vào nơi xa lạ như vậy, nên có lần tôi với thằng bạn tôi cãi nhau chỉ vì tôi đã không lên kế hoạch trước đến thăm chỗ này chỗ kia, đi đến những địa điểm nổi tiếng trên các quyển sách du lịch để rồi khi đến nơi hai thằng cứ lang thang mà không biết đi đến chỗ nào để nó được ngắm những biểu tượng của nơi chúng tôi đến. Vì nó đâu có hiểu được cách tôi cảm nhận một thành phố xa lạ như tôi đã kể ở trên, nó đâu có hiểu được cách tôi hưởng thụ chuyến đi của mình, cách tôi lang thang đi tìm mạch đập của thành phố qua những giác quan mở rộng. Để đi đến những địa điểm nổi tiếng thì ai cũng làm, nhưng để cảm nhận được mạch sống của thành phố qua sự mở lòng và để đôi chân dẫn lối lại là một điều không phải ai cũng có thể hiểu để cảm. Tôi chỉ nghĩ, trong quan điểm của mình, khi tôi để mặc mình chơi vơi trong nơi xa lạ, tôi sẽ chạm được vào cái bình dị nhất, cái cốt lõi, từng sợi tơ trên cánh tay của người khổng lồ sẽ cảm nhận được mạch ngầm dưới đáy hồ, hay từng sợi lông trên cơ thể tôi sẽ chạm vào không khí những dòng lưu chuyển của một thực thể khổng lồ mà tôi đang chìm vào bên trong đó.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
It was the first time we sat together in one place does not belong to both, and perhaps the last time in the finitude of human life which I find increasingly distant and isolated. From the desire to increase the hours were indeterminate by dreams. What was once so the more it turned into a dream, something unrealistic and non-spatial demarcation. Because the dream so then I have to manually override the dream again, to the slightest desire to go to a strange city my return me to the natural integrity of the feeling, the sense of anticipation and addition. There is a recent night, I'd go too, I wandered the streets in the cold night, I went out familiar bridge next to the house, I went to big square, four sides ether feeble lights midnight creating hauntingly full of light and dark, I slowed down, I felt inept and corrupt, the feeling of a soul not know where he belonged, feeling that it came because I was not in strange places I was near my house, where I still go regularly, where I was attached to each store and the street. I thought not know what I'm doing here, in the "house" is where I belong, nor mine, nowhere in the constant of life. I astray. If you are unfamiliar place I was completely self default before in my mind that I'm in where I do not know anything, so everything in sight is what I absolutely do not recognize. And in that big square near my house, in the night, occasionally the sound of the human voice oto of light as the wind echoed in the darkness were accomplices to mind their capital is quiet, to stir it up, so I think that I am able to do nothing at this close, why am I here, his back to get lost in the labyrinth of life, so just to remember but, sadly, to animals and looking at ourselves, struggling to go find out who I was, to find me in to take place. "House," I've betrayed me. It betrayed me when I'm feel most familiar with it, I found myself dropping both his soul and body to which it clung, what is my familiar place it occasionally betrayed me so . It is the uncertainty that strange place will not bring me, the strange entity of a huge city that will not need to know who I am, I also do not know the city that it gives me what, we were two strangers, we melted into each other in the light and dark without feeling there will be a betrayal squashed his soul. Perhaps that is the reason why I and many other people, too, wanted to immerse ourselves in a strange place, sometimes, to get the "home" of his. That is why the just want to sink into such strange place So, should I once quarreled with my buddies because I did not plan ahead to visit here and there, go to the landmarks on the tour book and then when arriving two guys every corridor ladder without knowing where to go to watch it being the symbol of where we come. Because it did not understand how I feel a strange city as I have enumerated above, it did not understand how I enjoy your trip, how I wandered in search of the city pulse through the senses the expansion. To go to the landmarks, the people did, but to feel the pulse of city life through openness and legs leading to the entrance is something not everyone can understand how to feel. I just think, in my opinion, when I let her play with the unfamiliar place, I will touch on the most simple, the essence, every single thread on giant arms will feel undersea reservoir circuit, or every hair on my body will touch the atmosphere of the flow of a huge entity that I am sinking inside it.

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: