Trước hết, ông muốn bày tỏ thái độ ca ngợi về cái đẹp về tình bạn của  dịch - Trước hết, ông muốn bày tỏ thái độ ca ngợi về cái đẹp về tình bạn của  Ba Tư làm thế nào để nói

Trước hết, ông muốn bày tỏ thái độ

Trước hết, ông muốn bày tỏ thái độ ca ngợi về cái đẹp về tình bạn của Xiu và Giôn-xi. Với ông, ở họ có một tình bạn rất đẹp đẽ, trong sáng và rất đáng trân trọng. Cuộc sống nghèo khổ, sở thích tương đồng, tình cờ đã giúp họ xích lại gần nhau. Khi Giôn-xi bị bệnh, Sue không lãnh đạm, không thờ ơ, không bỏ mặc bạn. Ngược lại, cô chăm nom, săn sóc Giôn-xi rất chu đáo. Cô mời bác sĩ về chữa bệnh cho bạn. Tình cảm của Xiu dành cho Giôn-xi thật là gắn bó, thật là cảm động. Nghe bác sĩ nói bệnh tình của Giôn-xi “mười phần chỉ còn hi vọng được một” thì Sue đã vào phòng làm việc và “khóc đến ướt đẫm cả một chiếc khăn trải bàn Nhật Bản”. Giọt nước mắt ấy là giọt nước mắt của tình thương. Trái tim cô không hề “chai sạn” mà luôn rung lên những nhịp đập đớn đau khi nghĩ đến cảnh: chỉ vài ngày nữa thôi cô bé sẽ mất đi một người bạn yêu quý. Thương thì thương vậy đấy, thế nhưng cô vẫn muốn kìm nén nỗi đau, cố chạy trốn thực tại phũ phàng (“thản nhiên”) để Giôn-xi yên tâm. Rồi cô tỏ ra thực sự “lo lắng” khi phải chứng kiến ý nghĩ “kỳ quái” của bạn mình. Xiu luôn muốn được ở “bên cạnh” bạn để săn sóc, luôn tìm cách động viên an ủi Giôn-xi: “Ông bác sĩ đà nói với chị là em sẽ chóng bình phục thôi (…) khả năng khỏe là mười phần chắc chín”. Thực ra, đây là một lời nói dối. Nhưng sự nói dối của Xiu, trong hoàn cảnh này không hề có tội. Sự nói dối của cô chẳng qua chỉ là sự bất đắc dĩ, xuất phát từ tình yêu thương bạn, muốn giúp bạn bớt lo lắng và có niềm tin, niềm hi vọng vào cuộc sống. Tình yêu thương của Sue không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn biểu lộ qua việc làm cụ thể. Cô nấu cháo cho bạn ăn. Cô dồn tâm sức để vẽ nhiều tranh ảnh để kiếm tiền chăm sóc cho Giôn-xi. Tình cảm của Xiu là tình cảm chân thành. Tình cảm ấy làm ta rưng rưng cảm động. Trong thâm tâm Xiu, Giôn-xi là một người em ruột. Cô đã chăm bẩm bạn theo cấp độ tình cảm máu thịt, chân tình ấy.

Bơ-men, người họa sĩ già, cũng là nhân vật được tác giả Chiếc lá cuối cùng dành cho những dòng văn Ưu ái, trân trọng. Như đã nói, cuộc đời ông thất bại trong nghệ thuật và nghèo khổ trong cuộc sống. Do chí riêng không thỏa, cuộc sống tẻ nhạt mà ông thường hay cáu gắt với mọi người. Nhưng điều đó không có nghĩa là ông ta đã mất hết tình người. Ông tự nhận là “con chó xồm lớn chuyên gác cửa bảo vệ hai nữ nghệ sĩ trẻ ở phòng vẽ tầng trên”. Khi nghe Xiu kể chuyện, Bơ-men đã quát to: “Sao trên đời này lại có những người ngớ ngẩn” vậy. “Lời nói của ông đích thực là một lời coi thường, một tiếng chửi. Thế nhưng trong lời chửi “độc mồm” ấy vẫn tiềm ẩn lòng thương con người “Chà, tội nghiệp cô bé Giôn-xi”.

Lòng yêu thương ấy dường như là một điểm gợi hứng, là một điểm khởi nguồn để bác Bơ-men sáng tác lên một bức tranh kiệt tác? Có thể là như thế. Sự nguy kịch có liên quan đến sự sống còn của một con người dường như đã thôi thúc trái tim bác phải làm một điều gì đó để giúp họ. Và thế là trong một đêm khủng khiếp, bất chấp cả mưa gió bấc Bơ-men đã âm thầm một mình cùng với chiếc đèn, chiếc thang, chiếc bút lông ngồi hí hoáy vẽ chiếc lá thường xuân. Cuối cùng với sự cố gắng,,với sức mạnh của tình yêu thương, bác đã vẽ xong bức tranh đó. Tiếc thay, khi bác hoàn thành xong tác phẩm cũng là lúc bác phải vĩnh biệt cõi đời. Sự ra đi của bác chỉ là sự ra đi của xác thịt, còn tâm hồn của bác thì chắc chắn sẽ còn kết tủa lại mãi với thời gian. Với nghị lực của mình, trái tim của mình, bác đã cho đời một kiệt tác. Kiệt tác â^y chính là kết quả của sự tích lũy tổng hòa hơn 40 năm cầm cọ, là sự dồn tụ cao độ của cái tâm và tài trong đời nghệ sĩ. Đến đây thì ông đã thực hiện được ước mơ, khát vọng cháy bỏng của mình từ trước. “Những rìa lá hình răng cưa đã nhuộm vàng úa” tượng trưng cho tuổi tác, sự ra đi về thân xác của Bơ-men. “Cuống lá còn giữ màu xanh sẫm ”, tượng trưng cho mảnh tâm hồn sáng trong của cả một đời người họa sĩ già tích góp được. Kiệt tác của bác có ý nghĩa lớn lao vô cùng. Nó không chỉ là sự mãn nguyện, thỏa ước mơ của bác mà nó còn là bức tranh cứu người. Bức tranh đã đem lại sự sống cho Giôn-xi, đã làm cho hồn Giôn-xi sắp chết bỗng được tái sinh. Bức tranh ấy đã đem lại cho Giôn-xi niềm tin vào cuộc sống, giúp cô nhận ra ý nghĩa của đời người: “Mình đã tệ như thế nào, muốn chết là một tội” Nó chính là điểm cao trào của tình yêu thương con người. Bác Bơ-men đã hi sinh, đã trút cái sức lực còn lại của mình vì sự sống của Giôn-xi. Chiếc lá cuối cùng đúng là điểm sáng toàn truyện. Nó được vẽ giống như thật; nó đã ra đời trong một hoàn cảnh lao động vất vả, nó dũng cảm bất chấp quy luật, vươn lên tất cả để chiến thắng nghèo đói, bệnh tật. Tình người còn lớn hơn cả nghệ thuật, nó làm cho nghệ thuật trở thành sự sống bất tử. Và đó mới là tác phẩm “đáng thờ”, xứng đáng tồn tại với thời gian.

Ai đó đã nói rằng: Văn học là nghệ thuật của ngôn từ. Nếu không có bơi chèo nghệ thuật thì chiếc thuyền nội dung sẽ đứng im, bất động. Nó sẽ không chuyển tải đến được tâm hồn bạn đọc những bức thông điệp có giá trị nhân văn.

Ớ đây, tác phẩm này có giá trị nghệ thuật rất cao.

Nhà văn đã tạo nên trong tác phẩm một hơi thở riêng độc đáo. Đây là một câu chuyện giàu kịch tính. Nhà văn đã khéo léo đặt nhân vật vào các tình huống, các hoàn cảnh mang tính điển hình để khắc họa rõ tính cách của nhân vật. Với cách tạo tình huống này, nhà văn tạo nên sự hấp dẫn ở độc giả (các nhân vật sẽ phản ứng như thế nào, giải quyết như thế nào, buộc họ phải theo dõi tiếp). Theo dõi câu chuyện, ta thấy cách giải quyết từng tình huống của nhà văn rất hợp lý: Khi Giôn-xi bị bệnh, Xiu không bàng quan mà tìm mọi cách (mời bác sĩ, bán tranh kiếm tiền) để cứu bạn; hoặc khi Giôn-xi có những ý nghĩ kỳ quái, cô tỏ ra lo lắng và cố gắng giảng giải để bạn hiểu ra sai lầm.

Câu chuyện này còn có nhiều chi tiết bất ngờ. Độc giả bị bất ngờ ngay từ lúc Giôn-xi có ý nghĩ kỳ quặc: tại sao cô lại mê tín về điều đó. Tâm trạng lo lắng (Giôn-xi sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống) cứ theo độc giả suốt từ đó đến kết thúc chuyện.

Đỉnh điểm của sự thắt nút là chi tiết: Chiếc lá cuối cùng. Trong vô số những chiếc lá thường xuân, vẫn còn một cái trụ lại trên cành. Mạch cảm xúc, suy đoán của người đọc bị đảo ngược: trong cảnh mưa tuyết như thế sao chiếc lá kia không rụng? Sự hồ nghi này được nhà văn cởi nút ở chi tiết cuối truyện: thì ra chiếc lá ấy chính là bức tranh mà bác Bơ-men vẽ, vẽ giống như thật, đến các nhân vật trong truyện cũng không nhận ra đó là chiếc lá giả.Nói chừng ấy cũng đã đủ nói lên thành công to lớn của tác phẩm.

Với Chiếc lá cuối cùng, o. Hen-ri đã gởi lại cho thế hệ sau bức thông điệp viết trong màu xanh của lá cây: hãy thương yêu con người, hãy vì sự sống của con người. Đó là lẽ tồn tại cao nhất của nghệ thuật vì con người.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Ba Tư) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trước hết, ông muốn bày tỏ thái độ ca ngợi về cái đẹp về tình bạn của Xiu và Giôn-xi. Với ông, ở họ có một tình bạn rất đẹp đẽ, trong sáng và rất đáng trân trọng. Cuộc sống nghèo khổ, sở thích tương đồng, tình cờ đã giúp họ xích lại gần nhau. Khi Giôn-xi bị bệnh, Sue không lãnh đạm, không thờ ơ, không bỏ mặc bạn. Ngược lại, cô chăm nom, săn sóc Giôn-xi rất chu đáo. Cô mời bác sĩ về chữa bệnh cho bạn. Tình cảm của Xiu dành cho Giôn-xi thật là gắn bó, thật là cảm động. Nghe bác sĩ nói bệnh tình của Giôn-xi “mười phần chỉ còn hi vọng được một” thì Sue đã vào phòng làm việc và “khóc đến ướt đẫm cả một chiếc khăn trải bàn Nhật Bản”. Giọt nước mắt ấy là giọt nước mắt của tình thương. Trái tim cô không hề “chai sạn” mà luôn rung lên những nhịp đập đớn đau khi nghĩ đến cảnh: chỉ vài ngày nữa thôi cô bé sẽ mất đi một người bạn yêu quý. Thương thì thương vậy đấy, thế nhưng cô vẫn muốn kìm nén nỗi đau, cố chạy trốn thực tại phũ phàng (“thản nhiên”) để Giôn-xi yên tâm. Rồi cô tỏ ra thực sự “lo lắng” khi phải chứng kiến ý nghĩ “kỳ quái” của bạn mình. Xiu luôn muốn được ở “bên cạnh” bạn để săn sóc, luôn tìm cách động viên an ủi Giôn-xi: “Ông bác sĩ đà nói với chị là em sẽ chóng bình phục thôi (…) khả năng khỏe là mười phần chắc chín”. Thực ra, đây là một lời nói dối. Nhưng sự nói dối của Xiu, trong hoàn cảnh này không hề có tội. Sự nói dối của cô chẳng qua chỉ là sự bất đắc dĩ, xuất phát từ tình yêu thương bạn, muốn giúp bạn bớt lo lắng và có niềm tin, niềm hi vọng vào cuộc sống. Tình yêu thương của Sue không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn biểu lộ qua việc làm cụ thể. Cô nấu cháo cho bạn ăn. Cô dồn tâm sức để vẽ nhiều tranh ảnh để kiếm tiền chăm sóc cho Giôn-xi. Tình cảm của Xiu là tình cảm chân thành. Tình cảm ấy làm ta rưng rưng cảm động. Trong thâm tâm Xiu, Giôn-xi là một người em ruột. Cô đã chăm bẩm bạn theo cấp độ tình cảm máu thịt, chân tình ấy.Bơ-men, người họa sĩ già, cũng là nhân vật được tác giả Chiếc lá cuối cùng dành cho những dòng văn Ưu ái, trân trọng. Như đã nói, cuộc đời ông thất bại trong nghệ thuật và nghèo khổ trong cuộc sống. Do chí riêng không thỏa, cuộc sống tẻ nhạt mà ông thường hay cáu gắt với mọi người. Nhưng điều đó không có nghĩa là ông ta đã mất hết tình người. Ông tự nhận là “con chó xồm lớn chuyên gác cửa bảo vệ hai nữ nghệ sĩ trẻ ở phòng vẽ tầng trên”. Khi nghe Xiu kể chuyện, Bơ-men đã quát to: “Sao trên đời này lại có những người ngớ ngẩn” vậy. “Lời nói của ông đích thực là một lời coi thường, một tiếng chửi. Thế nhưng trong lời chửi “độc mồm” ấy vẫn tiềm ẩn lòng thương con người “Chà, tội nghiệp cô bé Giôn-xi”.Lòng yêu thương ấy dường như là một điểm gợi hứng, là một điểm khởi nguồn để bác Bơ-men sáng tác lên một bức tranh kiệt tác? Có thể là như thế. Sự nguy kịch có liên quan đến sự sống còn của một con người dường như đã thôi thúc trái tim bác phải làm một điều gì đó để giúp họ. Và thế là trong một đêm khủng khiếp, bất chấp cả mưa gió bấc Bơ-men đã âm thầm một mình cùng với chiếc đèn, chiếc thang, chiếc bút lông ngồi hí hoáy vẽ chiếc lá thường xuân. Cuối cùng với sự cố gắng,,với sức mạnh của tình yêu thương, bác đã vẽ xong bức tranh đó. Tiếc thay, khi bác hoàn thành xong tác phẩm cũng là lúc bác phải vĩnh biệt cõi đời. Sự ra đi của bác chỉ là sự ra đi của xác thịt, còn tâm hồn của bác thì chắc chắn sẽ còn kết tủa lại mãi với thời gian. Với nghị lực của mình, trái tim của mình, bác đã cho đời một kiệt tác. Kiệt tác â^y chính là kết quả của sự tích lũy tổng hòa hơn 40 năm cầm cọ, là sự dồn tụ cao độ của cái tâm và tài trong đời nghệ sĩ. Đến đây thì ông đã thực hiện được ước mơ, khát vọng cháy bỏng của mình từ trước. “Những rìa lá hình răng cưa đã nhuộm vàng úa” tượng trưng cho tuổi tác, sự ra đi về thân xác của Bơ-men. “Cuống lá còn giữ màu xanh sẫm ”, tượng trưng cho mảnh tâm hồn sáng trong của cả một đời người họa sĩ già tích góp được. Kiệt tác của bác có ý nghĩa lớn lao vô cùng. Nó không chỉ là sự mãn nguyện, thỏa ước mơ của bác mà nó còn là bức tranh cứu người. Bức tranh đã đem lại sự sống cho Giôn-xi, đã làm cho hồn Giôn-xi sắp chết bỗng được tái sinh. Bức tranh ấy đã đem lại cho Giôn-xi niềm tin vào cuộc sống, giúp cô nhận ra ý nghĩa của đời người: “Mình đã tệ như thế nào, muốn chết là một tội” Nó chính là điểm cao trào của tình yêu thương con người. Bác Bơ-men đã hi sinh, đã trút cái sức lực còn lại của mình vì sự sống của Giôn-xi. Chiếc lá cuối cùng đúng là điểm sáng toàn truyện. Nó được vẽ giống như thật; nó đã ra đời trong một hoàn cảnh lao động vất vả, nó dũng cảm bất chấp quy luật, vươn lên tất cả để chiến thắng nghèo đói, bệnh tật. Tình người còn lớn hơn cả nghệ thuật, nó làm cho nghệ thuật trở thành sự sống bất tử. Và đó mới là tác phẩm “đáng thờ”, xứng đáng tồn tại với thời gian.
Ai đó đã nói rằng: Văn học là nghệ thuật của ngôn từ. Nếu không có bơi chèo nghệ thuật thì chiếc thuyền nội dung sẽ đứng im, bất động. Nó sẽ không chuyển tải đến được tâm hồn bạn đọc những bức thông điệp có giá trị nhân văn.

Ớ đây, tác phẩm này có giá trị nghệ thuật rất cao.

Nhà văn đã tạo nên trong tác phẩm một hơi thở riêng độc đáo. Đây là một câu chuyện giàu kịch tính. Nhà văn đã khéo léo đặt nhân vật vào các tình huống, các hoàn cảnh mang tính điển hình để khắc họa rõ tính cách của nhân vật. Với cách tạo tình huống này, nhà văn tạo nên sự hấp dẫn ở độc giả (các nhân vật sẽ phản ứng như thế nào, giải quyết như thế nào, buộc họ phải theo dõi tiếp). Theo dõi câu chuyện, ta thấy cách giải quyết từng tình huống của nhà văn rất hợp lý: Khi Giôn-xi bị bệnh, Xiu không bàng quan mà tìm mọi cách (mời bác sĩ, bán tranh kiếm tiền) để cứu bạn; hoặc khi Giôn-xi có những ý nghĩ kỳ quái, cô tỏ ra lo lắng và cố gắng giảng giải để bạn hiểu ra sai lầm.

Câu chuyện này còn có nhiều chi tiết bất ngờ. Độc giả bị bất ngờ ngay từ lúc Giôn-xi có ý nghĩ kỳ quặc: tại sao cô lại mê tín về điều đó. Tâm trạng lo lắng (Giôn-xi sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống) cứ theo độc giả suốt từ đó đến kết thúc chuyện.

Đỉnh điểm của sự thắt nút là chi tiết: Chiếc lá cuối cùng. Trong vô số những chiếc lá thường xuân, vẫn còn một cái trụ lại trên cành. Mạch cảm xúc, suy đoán của người đọc bị đảo ngược: trong cảnh mưa tuyết như thế sao chiếc lá kia không rụng? Sự hồ nghi này được nhà văn cởi nút ở chi tiết cuối truyện: thì ra chiếc lá ấy chính là bức tranh mà bác Bơ-men vẽ, vẽ giống như thật, đến các nhân vật trong truyện cũng không nhận ra đó là chiếc lá giả.Nói chừng ấy cũng đã đủ nói lên thành công to lớn của tác phẩm.

Với Chiếc lá cuối cùng, o. Hen-ri đã gởi lại cho thế hệ sau bức thông điệp viết trong màu xanh của lá cây: hãy thương yêu con người, hãy vì sự sống của con người. Đó là lẽ tồn tại cao nhất của nghệ thuật vì con người.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Ba Tư) 2:[Sao chép]
Sao chép!
اول، او ابراز تحسین برای زیبایی دوستی و دین زو-XI بود. با او، آنها را به یک دوستی در بسیار زیبا، روشن و بسیار محترمانه است. زندگی فقیر، علایق و سلایق مشابه، سهوا آنها را به هم نزدیک کرد. زمانی که بیمار دین-XI، سو بی تفاوت نیست، نه بی تفاوتی، غفلت است. با این حال، او مراقبت، مراقبت دین-XI بسیار توجه. او یک دکتر دعوت به شما را درمان کند. محبت زو برای دین-XI آن نصب شده است، من را لمس شد. گوش دادن به پزشکان می گویند بیماری از دین-خی "تنها ده امید است که" پس از آن شکایت در دفتر خود و "گریه خیس هر دو سفره ژاپن". اشک او اشک از عشق است. قلب او نیست "پینه" که همیشه لرزش ضربان داشتن سند چشم انداز درد بود: تنها چند روز بیشتر او را یک دوست عزیز از دست بدهند. تجارت مجروح شده است به طوری که وجود دارد، اما او هنوز می خواهد به سرکوب درد، در تلاش برای فرار از واقعیت بی رحمانه ("آرامش") به دین-XI تضمین شده است. سپس او به نظر می رسید واقعا "اضطراب" که شاهد فکر "عجیب و غریب" با دوستان خود. زو همیشه می خواهم به در "بعدی" را به مراقبت از شما، همیشه به دنبال تشویق دین-XI بود: "دکتر به من گفت به شما خواهد شد به خوبی به زودی متوقف (...) توانایی فیزیکی ده احتمال است نه ". در واقع، این یک دروغ است. اما دروغ از زو، در این وضعیت هیچ گناه وجود دارد. دروغ از هیچ چیز او را بیشتر از اکراه، از دوست شما، می خواهم به شما کمک کند کمتر مضطرب و ایمان، امید در زندگی است. عشق سو نه تنها از طریق کلمات بیان بلکه در مشاغل خاص بیان شده است. او فرنی برای شما خوردند. او به جای متمرکز به رنگ بسیاری از تصاویر به دست آوردن پول برای مراقبت از دین-XI. احساسات زو احساسات صادقانه است. اشک احساسی که من احساسی است. درون زو، دین-XI یک خواهر و برادر است. او می خواهم شما را به سطح بعدی احساسات ذاتی از گوشت و خون را، صمیمی بود. کره مردان، نقاش قدیمی، که همچنین نویسنده از شخصیت در نهایت برای خط برگ به نفع هستند، گرامی داشتن. همانطور که گفته شد، زندگی خود را شکست خورده و هنر فقیر در زندگی است. آیا مطبوعات خصوصی قرار داده است، خسته کننده زندگی است که او اغلب با همه تحریک پذیر. اما این بدان معنا نیست که او همه بشریت از دست داده است. او ادعا می شود "بزرگترین بازارهای تخصصی هملت دربان محافظت دو هنرمند جوان زنان در استودیو طبقه بالا." هنگام گوش دادن به داستان سرایی زو، کره و مردان فریاد بود: "چرا بر روی زمین کسانی که احمقانه" که. "کلمات او نفرت درست یک کلمه، یک حمله لفظی. اما در کلمات توهین "دهان سم" هنوز هم شفقت نهفته بشر "خب، فقیر دختر کوچک دین-خی" بود. یک نقطه شروع برای منبع پزشکان گوشت گاو اجازه دهید که عشق به نظر می رسید به محل الهام گرفته است، ترکیب مینای دندان در یک شاهکار نقاشی؟ احتمالا تا. مربوط به بقای یک مرد پزشکان قلب ظاهرا الهام گرفته حیاتی برای انجام کاری به آنها کمک کند. و در یک شب وحشتناک بود، با وجود باران و باد تونکین-مردان بی سر و صدا به تنهایی با برگ پیچک چراغ، نردبان، برس نشسته شیهه عاشقانه نقاشی شده است. در نهایت تلاش ،، با قدرت عشق، پزشکان به پایان رسید نقاشی آن. متاسفانه، زمانی که دکتر به پایان رسید کار پس از آن بود که پزشکان برای همیشه رفته اند. از خروج از پزشکان تنها از خروج از جسم است، و روح از عمو قطعا بی انتها رسوب خواهد شد. با انرژی خود، قلب خود را، او به زندگی یک شاهکار است. A ^ Y شاهکار در نتیجه از کل تجمعی از بیش از 40 سال از برگزاری این هوا قلم مو، تجمع ارتفاع از ذهن و استعداد هنرمندان متولد شده است. آمدن به اینجا، او ساخته شده است خواب، میل سوزان خود را از قبل. "لبه برگ های دندانه دار رنگ بیمار" نماد سن، از دست دادن بدن، کره و مردان است. "دمبرگ حفظ رنگ آبی تیره"، نماد روح روشن در قطعه از طول عمر انباشته نقاش قدیمی است. شاهکارهای از پزشکان دارای اهمیت بسیار بزرگ است. این است که رضایت و نه فقط، رویای پزشکان توافق کردند که آن را در افراد نقاشی بود. این نقاشی زندگی را به دین-XI به ارمغان آورده است، به روح دین-XI در حال مرگ به طور ناگهانی تولد دوباره است. این نقاشی به ایمان دین-XI در زندگی به ارمغان آورد، کمک کند تا درک معنای زندگی: "من بد چگونه می میرند یک گناه است،" آن را نقطه اوج عشق بود مرد. عمو بو مردان کشته شدند، برای زندگی از دین-XI ریخته بقیه از نیروی خود. تاریخ و زمان آخرین نقطه روشن واقعی در سراسر مجموعه. این واقعی نقاشی شده بود. آن را در یک محیط کار سخت به دنیا آمد، آن است که هجوم قوانین، افزایش همه را به نفع فقر، بیماری است. عشق انسانی بزرگتر از هنر است، آن را می سازد به هنر تبدیل شده زندگی جاودانه. و که کار از "خام"، ارزش وجود با زمان است. کسی گفته است: ادبیات هنر زبان است. بدون پارو، محتوای هنر قایق هنوز ایستاده، حرکت است. آن را نمی خواهد به روح شما پیام از ارزش های انسانی را خوانده انتقال می دهد. در اینجا، این کار دارای ارزش هنری بسیار بالا است. نویسندگان ساخته شده اند کار یک نفس منحصر به فرد. این یک داستان دراماتیک غنی است. نویسنده است هوشمندانه شخصیت در شرایط قرار می گیرد، اوضاع و شرایطی که به وضوح به تصویر می کشد شخصیت معمولی از شخصیت است. با ایجاد این وضعیت، نویسنده می سازد جاذبه های خواننده (شخصیت واکنش نشان می دهند، چگونه حل و فصل چگونه، آنها را مجبور به پیگیری). مشترک شدن در این داستان، می بینیم که چگونه به حل و فصل وضعیت نویسنده است بسیار مناسب: وقتی که دین-XI بیمار، زو هیچ بی تفاوتی که به دنبال (پزشکان دعوت، نقاشی برای پول فروش) به شما را نجات دهد. یا زمانی که دین-XI افکار عجیب و غریب، او ابراز نگرانی کرد و سعی کنید برای توضیح به شما را در درک اشتباه. این داستان است بسیاری از جزئیات غیر منتظره. خوانندگان راست تعجب از XI دین فانتزی وجود دارد: چرا شما خرافی در مورد آن. اضطراب با توجه به خوانندگان در سراسر داستان از آنجا به پایان (دین-XI خواهد مرد هنگامی که آخرین برگ می افتد). اوج گره دقیق است: و زمان آخرین برگ. در برگ پیچک های بی شماری، هنوز هم در سنبله باقی می ماند. احساسات مدار، گمانه زنی ها از خوانندگان معکوس: صحنه برف مانند ستاره های دیگر برگ مو؟ این شک نویسنده در جزئیات گشودن دکمه پایان داستان بود: آن برگ که تصویر مردان رد طراحی، نقاشی واقعی، شخصیت در داستان آن را به عنوان یک برگ به رسمیت نمی شناسد gia.Noi زمانی که او به اندازه کافی به موفقیت فوق العاده ای از کار. و زمان آخرین برگ، O. عشق اجازه دهید از انسان، برای زندگی انسان: مرغ RI تماس برای نسل های آینده پیام نوشته شده است به رنگ سبز برگ فرستاده شد. این است که احتمالا بالاترین بقای هنر به عنوان انسان است.















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: