Tôi xa quê từ năm chín tuổi.Ngày xa quê là một ngày tháng ba sương sa đầy đồng.Dẫn tôi đi là một người mặc áo tơi,nón lá che kín mặt.Tôi nặng nề lẽo đẽo theo sau trên đường làng lạnh giá.Cánh đồng đầy sương trắng xóa.Ngoành đầu lại thấy mẹ đứng trước sân nhà nhòe trong sương.Hình ảnh ấy theo tôi suốt cuộc đời.!Những năm tháng lớn lên trên đất khách quê người đã cho tôi rất nhiều vốn sống.Tôi đã chịu cái rét thấu xương của xứ Bắc,chịu những cơn hạn hán cháy đồng của miền Trung,chịu những cơn thèm khát cháy lòng của tình thương cha mẹ,chịu cái thèm cháy bỏng của muồi thơm bánh trái những ngày Tết xa quê.Và cũng có những lúc thăng hoa nằm ngữa trên bè chuối thả mình trôi trên dòng sông Đáy đầy hoa trái bốn mùa và đầy ánh nắng. Tuổi thơ của chúng tôi lớn lên trong tình nuôi dưỡng của những bà mẹ nghèo nơi quê người,trong nhớ thương và yêu quê hương qua từng trang sách vỡ. Những kỷ niệm quê người như phù sa bồi đáp thêm tình yêu và nổi nhớ trong tôi... Ngày trở về.
đang được dịch, vui lòng đợi..