8h sáng. Mặt trời đã ngoi cao hơn mặt biển chừng vài gang tay, rắc từn dịch - 8h sáng. Mặt trời đã ngoi cao hơn mặt biển chừng vài gang tay, rắc từn Anh làm thế nào để nói

8h sáng. Mặt trời đã ngoi cao hơn m

8h sáng. Mặt trời đã ngoi cao hơn mặt biển chừng vài gang tay, rắc từng nắm kim tuyến vàng óng ánh, nhờ những con sóng chóng chánh đưa vào bờ. Gió biển mặn mòi mang theo cả tiếng còi tàu ngoài xa kêu “u u” nghe như tiếng con chó sói tru lên réo rắt gọi bạn tình. Chưa đến giờ tàu khởi hành nhưng đã có lác đác một vài khách đưa vé rồi lục đục kéo nhau lên boong.
- Lên tàu chưa mày? – Thằng Reo hỏi rồi nhìn sang phía Dắc.

- Nửa tiếng nữa tàu mới chạy mà, vội gì!

Nói rồi Dắc lại phóng tầm mắt ra ngoài xa, ngắm những cánh hải âu vờn sóng chao liệng. Chỉ ít phút nữa thôi, hắn và Reo sẽ rời xa cái bến Đồ Sơn này, băng băng trên Thái Bình Dương, thám hiểm Đại Tây Dương, chinh phục Ấn Độ Dương để rồi cập bến Quất Lâm phồn hoa với bao điều mới lạ. Phải xa cái vùng biển Đồ Sơn thơ mộng nhộn nhịp này, Dắc cũng buồn lắm! Dân chơi cả nước ao ước đến đây, vậy mà hắn thì lại phải rời đi.

Đồ Sơn nổi tiếng với bãi tắm thơ mộng, với cát trắng, biển xanh, gió lộng; với hải sản nhiều nhan nhản, mực to như cái phản, tôm to như cái bơm, cua to như con rùa, ghẹ to như cây cải bẹ. Ngoài du lịch, vốn vẫn được coi là ngành công nghiệp không khói, thì ở Đồ Sơn còn một ngành khác cũng có thể gọi là công nghiệp không khói, hay còn gọi là ngành công nghiệp khó nói. Cũng phải thôi, tại nó tế nhị quá mà, muốn nói cũng phải nói giảm, nói tránh đi. Đại loại là, ai đến Đồ Sơn muốn được phục vụ hải sản là tôm cua ngao ghẹ hấp luộc nướng xào thì xin mời vào nhà hàng; còn khách nào muốn tự tay móc cua, tự mình tách ngao, chủ động mút sò lông thì xin mời vào nhà nghỉ, nơi giao dịch chính của ngành công nghiệp khó nói.

Chả vậy mà từ xa xưa, các cụ ta đã trải nghiệm thực tế và đúc kết được những câu thơ cô đọng nhất về vùng đất này:

Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới thấy nó hơn đồ nhà
Đồ Sơn ngọt thịt căng da
Đồ nhà xập xệ, vừa già vừa nhăn
Đồ Sơn chăm sóc ân cần
Đồ nhà hơi tí cằn nhằn thở than
Đồ Sơn thì rất là ngoan
Đồ nhà được cái an toàn mà thôi.

Đồ Sơn tuyệt vời là thế nhưng Dắc vẫn phải dằn lòng rời xa, vì hai lí do: thứ nhất là hàng họ ở Đồ Sơn này hắn đã chơi hết rồi, nên phải vượt biển tới Quất Lâm để khai phá những món hải sản mới; thứ hai, hắn là một nghệ sĩ, mà nghệ sĩ thì luôn thích tìm tòi, khám phá những cái mới. Nói nghệ sĩ thì hơi chung chung, cụ thể hơn thì hắn là họa sĩ, một họa sĩ nghèo.

Hắn nghèo đến nỗi không có tiền học vẽ nên phải tìm mua những quyển truyện tranh Hentai của Nhật rồi âm thầm bắt chước vẽ theo. Cũng vì thế, hắn quyết định phát triển sự nghiệp hội họa của mình theo hướng tranh khỏa thân phi nghệ thuật. Mà nói thật, chỉ có vẽ tranh khỏa thân thì hắn mới thấy hứng thú, mới thấy say mê, mới thấy mình như được sống vì nghệ thuật, chứ còn vẽ mấy cái phong cảnh với tĩnh vật vớ vẩn thì với hắn sao mà vô vị thế. Có mấy lần hắn cũng thử cố vẽ mấy quả bưởi, quả táo nhưng chỉ đưa được vài nét cọ là hắn lại vò nát tờ giấy rồi lao tới vồ lấy quả bưởi ngồi bóc ăn.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
8h sáng. Mặt trời đã ngoi cao hơn mặt biển chừng vài gang tay, rắc từng nắm kim tuyến vàng óng ánh, nhờ những con sóng chóng chánh đưa vào bờ. Gió biển mặn mòi mang theo cả tiếng còi tàu ngoài xa kêu “u u” nghe như tiếng con chó sói tru lên réo rắt gọi bạn tình. Chưa đến giờ tàu khởi hành nhưng đã có lác đác một vài khách đưa vé rồi lục đục kéo nhau lên boong.- Lên tàu chưa mày? – Thằng Reo hỏi rồi nhìn sang phía Dắc. - Nửa tiếng nữa tàu mới chạy mà, vội gì! Nói rồi Dắc lại phóng tầm mắt ra ngoài xa, ngắm những cánh hải âu vờn sóng chao liệng. Chỉ ít phút nữa thôi, hắn và Reo sẽ rời xa cái bến Đồ Sơn này, băng băng trên Thái Bình Dương, thám hiểm Đại Tây Dương, chinh phục Ấn Độ Dương để rồi cập bến Quất Lâm phồn hoa với bao điều mới lạ. Phải xa cái vùng biển Đồ Sơn thơ mộng nhộn nhịp này, Dắc cũng buồn lắm! Dân chơi cả nước ao ước đến đây, vậy mà hắn thì lại phải rời đi. Đồ Sơn nổi tiếng với bãi tắm thơ mộng, với cát trắng, biển xanh, gió lộng; với hải sản nhiều nhan nhản, mực to như cái phản, tôm to như cái bơm, cua to như con rùa, ghẹ to như cây cải bẹ. Ngoài du lịch, vốn vẫn được coi là ngành công nghiệp không khói, thì ở Đồ Sơn còn một ngành khác cũng có thể gọi là công nghiệp không khói, hay còn gọi là ngành công nghiệp khó nói. Cũng phải thôi, tại nó tế nhị quá mà, muốn nói cũng phải nói giảm, nói tránh đi. Đại loại là, ai đến Đồ Sơn muốn được phục vụ hải sản là tôm cua ngao ghẹ hấp luộc nướng xào thì xin mời vào nhà hàng; còn khách nào muốn tự tay móc cua, tự mình tách ngao, chủ động mút sò lông thì xin mời vào nhà nghỉ, nơi giao dịch chính của ngành công nghiệp khó nói. Chả vậy mà từ xa xưa, các cụ ta đã trải nghiệm thực tế và đúc kết được những câu thơ cô đọng nhất về vùng đất này: Chưa đi chưa biết Đồ SơnĐi rồi mới thấy nó hơn đồ nhàĐồ Sơn ngọt thịt căng daĐồ nhà xập xệ, vừa già vừa nhănĐồ Sơn chăm sóc ân cầnĐồ nhà hơi tí cằn nhằn thở thanĐồ Sơn thì rất là ngoanĐồ nhà được cái an toàn mà thôi.
Đồ Sơn tuyệt vời là thế nhưng Dắc vẫn phải dằn lòng rời xa, vì hai lí do: thứ nhất là hàng họ ở Đồ Sơn này hắn đã chơi hết rồi, nên phải vượt biển tới Quất Lâm để khai phá những món hải sản mới; thứ hai, hắn là một nghệ sĩ, mà nghệ sĩ thì luôn thích tìm tòi, khám phá những cái mới. Nói nghệ sĩ thì hơi chung chung, cụ thể hơn thì hắn là họa sĩ, một họa sĩ nghèo.

Hắn nghèo đến nỗi không có tiền học vẽ nên phải tìm mua những quyển truyện tranh Hentai của Nhật rồi âm thầm bắt chước vẽ theo. Cũng vì thế, hắn quyết định phát triển sự nghiệp hội họa của mình theo hướng tranh khỏa thân phi nghệ thuật. Mà nói thật, chỉ có vẽ tranh khỏa thân thì hắn mới thấy hứng thú, mới thấy say mê, mới thấy mình như được sống vì nghệ thuật, chứ còn vẽ mấy cái phong cảnh với tĩnh vật vớ vẩn thì với hắn sao mà vô vị thế. Có mấy lần hắn cũng thử cố vẽ mấy quả bưởi, quả táo nhưng chỉ đưa được vài nét cọ là hắn lại vò nát tờ giấy rồi lao tới vồ lấy quả bưởi ngồi bóc ăn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
8am. The sun was ngoi above sea level a few inches, sprinkle handfuls glittering gold lamé, thanks to the waves brought ashore quickly chief. Salty sea breezes bring a distant train whistle sounding "uu" sounded like wolves howl melodious call partner. Less than one hour sailing but had scattered some guests brought droves ticket and boarded.
- Climb aboard not you? - He asked as he looked into the REO property. - Half an hour of new ships that run, hurry! Say then condense out far larger eye, watching gulls circled wave threw perturbed. Just a few minutes more, and he will leave the dock Reo Son, the tape on the Pacific, Atlantic expedition, conquered the Indian Ocean and then landed Quat Lam prosperous with many new things. Right away the romantic waters Son this bustling, lighting and sad! People of the country wished to play here, so he then had to leave. Son is famous for romantic beaches, with white sand, blue sea, windy; with many seafood abound, as the reaction to the ink, as big as a pump shrimp and crabs to as turtles, crabs as big as mustard plants. Apart from tourism, which is still considered the smokeless industry, is in the Son also another sector may also called smokeless industry, also known as the industry's hard to say. It is no surprise, in it too, but subtle, mean reduction also must say, say avoid. The categories are, who to Son to serving seafood is steamed shellfish boiled crab grilled fried clams then please go to the restaurant; Guests who also want to manually hook crab, clam separate themselves, actively sucking hairy clams then please go to the hostel, where transactions of the industry's hard to say. No wonder so that from time immemorial, these instruments have experience fact and summarized the most succinct verse of this land: Never go unknown Son Go then you will see it is better than the Son of fresh meat skin stretching rundown home furniture, has just wrinkled old Son care thoughtful little bit nagging home furniture groans Son is very good map is the safe house only. Wonderful Son is that these characteristics must still bear herself away, for two reasons: firstly, they row in this Son he played it already, should have Quat Lam sea to exploring new seafood; secondly, he was an artist, but the artist always liked to explore, to discover new ones. Said the little artists in general, and more specifically, he was a painter, a poor painter. He was so poor that there is no money to buy school painted the Japanese Hentai comics and silently imitate plotted. Just so, he decided to develop his painting career in the direction of non-art nudes. But to be honest, the only nude painting, he can see the excitement, see the charm, new felt like to live for art, but also painted some landscapes and still lifes so inept, it did him no so. A few times he tried to draw some well try grapefruit, apple, but only put a few brush strokes as he crumpled the paper and rushed to grab eat grapefruit jail.




















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: