Lúc còn bé, cái chết trong hình dung của chúng tôi chỉ là một chuyến đ dịch - Lúc còn bé, cái chết trong hình dung của chúng tôi chỉ là một chuyến đ Anh làm thế nào để nói

Lúc còn bé, cái chết trong hình dun

Lúc còn bé, cái chết trong hình dung của chúng tôi chỉ là một chuyến đi đâu đó mà những người lớn vẫn nói. Bẵng đi một thời gian rồi cũng chẳng nhớ nổi họ đi lâu thế sao vẫn không về…

Lớn thêm một chút, lúc đã thành những người trẻ, chúng tôi khi nghĩ về cái chết có lẽ đa phần sẽ thấy sợ hãi, nhưng đó là cái nỗi sợ đau, sợ một ngày bỗng nhiên mất hút trên mặt đất không còn được vui buồn gì nữa.

Lớn thêm chút ít nữa, cái cảm giác sợ đem lại mất mát cho những người gần cạnh mới bắt đầu được hình thành. Chúng tôi biết rằng mình không phải là cá thể tồn tại độc lập. Còn ba, còn mẹ, còn gia đình, còn bạn bè, còn cả cuộc đời nữa. Cái chết chỉ là dấu chấm hết một nửa cho những người xấu số mà thôi. Và nỗi đau, dành cho người ở lại.

Lúc đã lớn đủ để có lòng kiêu hãnh, cái chết hình như không còn mang một màu đen hun hút của sự sợ hãi rằng mình sẽ biến mất. Cái chết đáng sợ hơn gấp nghìn lần vì lo lắng mình sẽ bị lãng quên. Chẳng còn gì để lại. Không ai nhớ tới. Như ánh hoàng hôn le lói rồi sẽ bị bóng tối hút mất, có ai muốn đi tìm nữa đâu…

Và cũng chẳng ai biết mỗi sáng thức dậy chuyện gì sẽ xảy ra. Chúng ta đang sống nhưng cái chết vẫn song hành ở một đường đi khác. Không biết bao giờ sẽ gặp nhau, bao giờ thì đặt chân lên cái ranh giới mong manh mà người đời vẫn nói.

Chỉ ao ước rằng lúc tim ngừng đập sẽ được thanh thản nhắm nghiền mắt, thấy người ta tiễn biệt một đoạn đường…

Có những sự ra đi là mãi mãi, là vĩnh viễn, dù có biết mấy khăng khít yêu thương. Chỉ mong rằng sẽ chẳng bao giờ phải ôm lấy ngực trái rồi rên rỉ những dòng nuối tiếc. Sống và chết – xa mà gần lắm, ngày hôm nay hãy sống như thể lần cuối cùng!

Vì lúc biết mình không thể thở nữa, cũng là khi bất lực nhìn khát vọng đứt đoạn, nhìn thương mến gãy đường. Có cố mấy cũng làm sao trở về được nữa… Có nuối tiếc cũng làm sao day dứt được nữa… Vì tim đã rỗng, linh hồn đã bay đi…

Không ai biết cái chết có vị ra sao, nhưng người còn sống đã thừa nếm qua mất mát. Có người vừa đến đã đòi bỏ đi tức khắc, bỏ cuộc đời, bỏ một người đứng lại với tháng năm.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Childhood, the death of our envisioned just a trip somewhere that the adults still say. Light goes for a time and then don't even remember how long they remained on ... Great

a bit more, at got into our young people to think about death is probably most will see fear, but it is the fear of pain, fear of one day suddenly gone on the ground can no longer be happy sad anymore.

Big bit again, that feeling of fear brings loss for those near the edge are just beginning to be formed. We know that its not the individuals are independent. Three, and his mother, family, and friends, and all my life anymore. Death is just an end by half for those bad numbers only. And the pain, for men.

At has been great enough to take pride, death appears to no longer carry a black hun-of fear that he would disappear. Frightening than death a thousand times because of their worries will be forgotten. Nothing left. No one remembered. Like faint sunset and then discarded by the dark-lose, does anyone want to go looking again...

And shut morning what would happen. We live but death remains abreast in a different way. Do not know will ever met, ever, set foot on the fragile boundaries that the life still talk.

Just wish that at heart stop beating will be crushed against the serene eyes, seeing people sending a special way ...

have gone forever, forever, despite knowing little forge love. Just hope that will never have to hold the left chest and moaning the lines now sorry. Living and dying well, closer Today let's live like last time!

Because at least I know well is that when fragments desire look helpless, look at compassion broken road. Have tried these guys also do back again ... There are now unfortunately also do day end is anymore ... Because tim was hollow, soul had flown away ...

does anyone know what taste death, but survivors gave a brief taste of loss. Someone has to have demanded to leave immediately, leaving his life, put a stop to in May.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lúc còn bé, cái chết trong hình dung của chúng tôi chỉ là một chuyến đi đâu đó mà những người lớn vẫn nói. Bẵng đi một thời gian rồi cũng chẳng nhớ nổi họ đi lâu thế sao vẫn không về…

Lớn thêm một chút, lúc đã thành những người trẻ, chúng tôi khi nghĩ về cái chết có lẽ đa phần sẽ thấy sợ hãi, nhưng đó là cái nỗi sợ đau, sợ một ngày bỗng nhiên mất hút trên mặt đất không còn được vui buồn gì nữa.

Lớn thêm chút ít nữa, cái cảm giác sợ đem lại mất mát cho những người gần cạnh mới bắt đầu được hình thành. Chúng tôi biết rằng mình không phải là cá thể tồn tại độc lập. Còn ba, còn mẹ, còn gia đình, còn bạn bè, còn cả cuộc đời nữa. Cái chết chỉ là dấu chấm hết một nửa cho những người xấu số mà thôi. Và nỗi đau, dành cho người ở lại.

Lúc đã lớn đủ để có lòng kiêu hãnh, cái chết hình như không còn mang một màu đen hun hút của sự sợ hãi rằng mình sẽ biến mất. Cái chết đáng sợ hơn gấp nghìn lần vì lo lắng mình sẽ bị lãng quên. Chẳng còn gì để lại. Không ai nhớ tới. Như ánh hoàng hôn le lói rồi sẽ bị bóng tối hút mất, có ai muốn đi tìm nữa đâu…

Và cũng chẳng ai biết mỗi sáng thức dậy chuyện gì sẽ xảy ra. Chúng ta đang sống nhưng cái chết vẫn song hành ở một đường đi khác. Không biết bao giờ sẽ gặp nhau, bao giờ thì đặt chân lên cái ranh giới mong manh mà người đời vẫn nói.

Chỉ ao ước rằng lúc tim ngừng đập sẽ được thanh thản nhắm nghiền mắt, thấy người ta tiễn biệt một đoạn đường…

Có những sự ra đi là mãi mãi, là vĩnh viễn, dù có biết mấy khăng khít yêu thương. Chỉ mong rằng sẽ chẳng bao giờ phải ôm lấy ngực trái rồi rên rỉ những dòng nuối tiếc. Sống và chết – xa mà gần lắm, ngày hôm nay hãy sống như thể lần cuối cùng!

Vì lúc biết mình không thể thở nữa, cũng là khi bất lực nhìn khát vọng đứt đoạn, nhìn thương mến gãy đường. Có cố mấy cũng làm sao trở về được nữa… Có nuối tiếc cũng làm sao day dứt được nữa… Vì tim đã rỗng, linh hồn đã bay đi…

Không ai biết cái chết có vị ra sao, nhưng người còn sống đã thừa nếm qua mất mát. Có người vừa đến đã đòi bỏ đi tức khắc, bỏ cuộc đời, bỏ một người đứng lại với tháng năm.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: