trong gia đình tôi, người tôi yêu quý, kính trọng hơn ai khác là bố của mình. nhắc đến bố tôi nhớ đôi mắt nâu, khuôn mặt trái xoan với làn da hơi ngăm đen vì những ngày dầm mưa dãi nắng. bố không cao nhưng hơi gầy trái ngược với mẹ tôi, bà ấy hơi béo một chút. tôi có một em trai, vì nhà xa trường nên những lần đi học bố là người đưa đón chị em tôi, cứ như vậy cho tới bây giờ- khi tôi đã lên đại học, mỗi kỳ nghỉ được về quê người đợi tôi ở bến xe cũng là bố. có lẽ vì vậy nên tình cảm của tôi dành cho ông nhiều hơn một so với các thành viên khác trong gia đình của mình. bố tôi là một người trầm tính, ít nói, không thích ồn ào vì những tiếng ồn thường khiến ông đau đầu. bố tôi không thích thể hiện tình cảm nhưng qua những lần đi chơi, làm việc cùng nhau chúng tôi đều cảm nhận được ông luôn làm tất cả vì gia đình. bố tôi thích nấu ăn, những món bố nấu tôi đều thích. cả tôi và em trai đều nhận thấy sự nghiêm khắc của bố trong việc học, cách cư xử, bạn bè và các mối quan hệ khác trong cuộc sống hằng ngày. mặc dù không tìm được tiếng nói chung trong quan điểm, không bao giờ tâm sự với nhau nhưng tôi biết mọi ông bố đều muốn làm những việc tốt nhất cho con cái của mình. với tôi bố thật tuy
đang được dịch, vui lòng đợi..