nhắc đến quê hương mình, lòng em dâng lên biết bao niềm yêu mến, tự hào. quê hương em đó là nơi cha mẹ sinh ra em và nuôi lớn em thành người. nơi đây ghi dấu cho bao kỉ niệm ngọt ngào của tuổi thơ em. đó là những ngày đầu tiên em chập chững biết đi, em tập biết nói. ngày nắng chói chang mẹ thức đêm quạt cho em ngủ. mùa đông lạnh giá cha ủ ấm cho em bằng hơi ấm của người. quê hương cũng là nơi cho em những người bạn quý trong đời. người bạn cùng em chăn trâu cắt cỏ, người bạn cùng em thả diều bắt cá, và cũng chính người bạn ấy cùng em tới lớp tới trường, sẻ chia bao niềm vui nỗi buồn với em. em còn nhớ đến những thầy cô đã góp công dạy em khôn lớn. từng lời thầy giảng, từng nét bút của cô còn như in dấu trong em như những âm thanh hình ảnh thiêng liêng nhất trong đời. làm sao em quên dược những con người đáng yêu. đáng quý nới quê hương yêu dấu của mình. quê hương còn cho em cả những hàng cây xanh mướt, những con đường giản dị, những bờ mương trong mát... chao ôi? biết ơn và tự hào biết mấy về quê hương yêu dấu ấy
đang được dịch, vui lòng đợi..