Một ngày qua đi nhanh chóng bởi công việc và những lo toan cuộc sống,ở đô thị hay nông thôn cũng đều như vậy, nhưng khi chiều về ở nông thôn vẫn yên có không khí yên ả, mang lại cho ta cảm giác thư thái sau một ngày lao động mật nhọc ngoài cánh đồng hay trên nông trường, âm thanh ở đây ngoài tiếng gia súc gọi nhau về chuồng có có một thứ âm thanh đặc trưng mà không nơi nào có được như ở vùng nông thôn Việt Nam, đấy là tiếng sáo diều – một cảm giác thanh bình mà ta sẽ cảm nhận được nhất là vào mùa hè, một thứ nữa ta còn có thể cảm nhận được bằng khứu giác đó là mùi thơm của hoa sen tỏa ra từ các đầm nước sung quanh các làng mạc ở nông thôn vùng đồng bằng bắc bộ, hoặc vị chè tươi làm dịu cơn khát sau một này lao động mệt nhọc. khác với những gì ta cảm nhận ở vùng nông thôn mỗi khi chiều về thì buổi chiều ở thành phố đó chính là giờ tan tầm, hang ngàn người đổ ra từ các công sở, trường học,…tiếng còi xe inh ỏi, trên đường phố phủ một lớp bụi mờ do xe cộ tạo lên, cũng chính vì vội vã đôi khi đã xảy ra nhũng vụ tai nạn. người ta vội vã có khi vì đi đón con…có khi chỉ là chạy thật nhanh để đến chỗ hẹn ăn uống….
Đêm xuống ở nông thôn thật tuyệt vời, khi mọi việc trong ngày đã tạm ổn, những người nông dân ở mỗi vùng quê đều có cách giải trí riêng của họ, có nơi họ tụ tập ca hát, có nơi nhiều trẻ em lại vây quanh một người lớn tuổi để nghe họ kể truyện, hoặc vài người cùng ngồi thưởng thức món đồ uống truyền thống đó là nước chè xanh và nói dăm ba câu chuyện xoay quanh cuộc sống hàng ngày, chủ yếu là về công việc trồng chọt, chăn nuôi. Đấy là cũng là cách để gắn kết mọi thành viên trong làng với nhau.
Còn ở thành thị thì sao?
đang được dịch, vui lòng đợi..
