Trên thực tế, có thể gọi chuyến đi từ Sài Gòn đến Đà Lạt của chúng tôi dịch - Trên thực tế, có thể gọi chuyến đi từ Sài Gòn đến Đà Lạt của chúng tôi Anh làm thế nào để nói

Trên thực tế, có thể gọi chuyến đi

Trên thực tế, có thể gọi chuyến đi từ Sài Gòn đến Đà Lạt của chúng tôi vừa rồi là một chuyến phượt vì cái đích của chúng tôi muốn thực hiện là vậy từ cách thức, phương tiện, hành trình, hành trang, con người… Nhưng tôi không dám nói đại ngôn về phượt bởi tôi mới lần đầu đi một chuyến như thế này, tôi không hiểu rõ lắm tinh thần của PHƯỢT, và nhất là, chuyến đi này có quá nhiều cái ngẫu hứng, không theo kế hoạch hay một hình thức tổ chức nghiêm ngặt, chặt chẽ (bản thân tôi luôn cho rằng đi phượt cần có kế hoạch chặt chẽ, cụ thể và tinh thần thực hiện kế hoạch một cách nghiêm ngặt). Nhưng chính sự ngẫu hứng đem đến những điều ngẫu nhiên, khiến chúng tôi có những khám phá, trải nghiệm thú vị, mang lại nhiều niềm vui, cảm xúc và mối quan hệ khăng khít.
Xin bắt đầu từ cái thằng tôi, bằng một quyết định rất ngẫu hứng và táo bạo: vô Sài Gòn, đi “phượt” bằng xe máy tới Đà Lạt cùng Tuấn – học sinh cũ, qua một cuộc chat inbox trên face. Tôi nhớ không nhầm là chat với Tuấn đêm 28 rạng ngày 29 và em có mời tôi tham gia. Kỳ nghỉ lễ rất dài và kế hoạch của tôi thì kín mít từ đầu với những cuộc thăm thú bạn bè. Tôi băn khoăn vì nếu nhận lời sẽ phải hủy mọi kế hoạch khác, mà còn chưa kể đặt vé máy bay gấp vậy sẽ rất khó khăn. Nhưng những sự kiện đau đầu của công việc cùng bao thị phi khiến tôi mệt mỏi, quyết định bất ngờ được đưa ra: ĐI. Tính từ lúc đặt xong vé máy bay đến giờ bay chắc cũng chỉ khoảng hai ngày, và từ khi tôi bước chân đến sân bay Tân Sơn Nhất đến lúc bắt đầu hành trình cách nhau khoảng hơn 4 giờ, do máy bay của Vietjet Air delay đến hơn 1 tiếng, dù tôi đã chọn bay đêm. Những “đồng bọn” cùng hành trình với tôi, tôi chưa hề biết mặt, biết tên và kế hoạch chuyến đi tôi cũng không có cụ thể từ đầu. Đi theo một kiểu rất “liều”, rất “máu” và nhất ngẫu hứng.
Theo như kế hoạch ban đầu, mà đến sân bay Tân Sơn Nhất Tuấn mới chốt là 5h sáng sẽ xuất phát song trên thực tế 7h chúng tôi mới xuất hành từ khách sạn. Rồi các bạn còn đi mượn thêm xe, lòng vòng những cung đường Sài Gòn tấp nập, đi quá đường, đến khoảng 8h mới đón 2 bạn cuối cùng. Cả nhóm gồm 8 người đi ăn sáng, lúc bấy giờ mới làm quen, đội hình chính thức được thành lập. Tôi, kẻ ngoại đạo, không làm cùng công ty, không sống ở Sài Gòn, đi gần 2000km, lạ hoắc với tất cả. 7 bạn còn lại gồm Tuấn, học sinh cũ, người tôi đi cùng xe; Thế Anh và Linh, hai bạn người miền trong, một couple của chuyến đi; còn lại Thuận và Quang một xe, Thanh và Tuyên một xe, và cả 4 bạn đều là người Bắc vô Sài Gòn công tác theo dự án. Sau tất cả mọi thủ tục, khoảng gần 9h chúng tôi chính thức hành trình tới Đà Lạt.
Thực chất chuyến đi này đã được hoạch định khá chi tiết với những mốc thời gian, địa điểm cụ thể vì các bạn đều là người làm dự án, chỉ có tôi là người đến sau và đến nhanh quá nên không kịp biết, cũng là chuyện bình thường. Nhưng điều đặc biệt, chính các bạn ấy thừa nhận là không có một kế hoạch nào thực hiện được, mọi thứ đều là ngẫu hứng. Những nơi đến, những mốc thời gian gần như bị xóa sổ. Chúng tôi chỉ có một cái đích cuối cùng là thành phố Đà Lạt, đi đến đâu biết tới đó, thời gian cũng không ai câu thúc ai. Mọi việc để trôi theo cảm xúc, theo hứng thú của tất cả. Và như thế, gần như ai cũng thấy thoải mái, khỏi phải nghĩ ngợi nhiều, và hành trình đi là hành trình vui, ít nhất với cá nhân tôi là thế.
Xuất hành đi và về đều muộn, lại có nhiều địa điểm không biết đường đến nên việc cắt điểm này, thêm điểm kia là đương nhiên. Cả chuyện sinh hoạt cũng tự do, ngẫu hứng, không đếm xỉa gì đến thời gian, có khi rất lâu, ăn những thứ đặc sản có khi rất qua loa, nhanh chóng, để còn tiếp tục đi và về. Ngay như bản thân tôi và Tuấn, hôm đầu tiên đến Đà Lạt, 1h đêm “hai thầy trò Đường Tăng” – biệt danh đồng bọn trong đoàn đặt cho – còn vác xe, đi khắp thành phố trong cái lạnh tái tê, vừa chụp ảnh vừa run lập cập, dù đã mặc cái áo to như khoác cái chăn lên người. Từ vụ đến làng Cù Lần, rồi ăn đồ nướng ven hồ, chụp ảnh với ngựa đến vụ rẽ vào thác Pongour trên đường về, tất cả đều không có trong dự tính. Song chính những nơi, những việc làm ngoài dự tính như thế lại đem đến những khám phá bất ngờ, trải nghiệm thú vị, hiểu về nhau và hiểu về những nơi mình đi qua hơn, cho chúng tôi tình cảm và sự sẻ chia nhiều hơn. Và điều quan trọng là, chúng tôi, dù gắn kết để vượt qua hành trình dài, không ít nguy hiểm nhưng mỗi người/ nhóm lại có sự tôn trọng nhau, tạo cho nhau những khoảng trời tự do riêng, nên mỗi người sẽ có trải nghiệm cá nhân đặc biệt.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trên thực tế, có thể gọi chuyến đi từ Sài Gòn đến Đà Lạt của chúng tôi vừa rồi là một chuyến phượt vì cái đích của chúng tôi muốn thực hiện là vậy từ cách thức, phương tiện, hành trình, hành trang, con người… Nhưng tôi không dám nói đại ngôn về phượt bởi tôi mới lần đầu đi một chuyến như thế này, tôi không hiểu rõ lắm tinh thần của PHƯỢT, và nhất là, chuyến đi này có quá nhiều cái ngẫu hứng, không theo kế hoạch hay một hình thức tổ chức nghiêm ngặt, chặt chẽ (bản thân tôi luôn cho rằng đi phượt cần có kế hoạch chặt chẽ, cụ thể và tinh thần thực hiện kế hoạch một cách nghiêm ngặt). Nhưng chính sự ngẫu hứng đem đến những điều ngẫu nhiên, khiến chúng tôi có những khám phá, trải nghiệm thú vị, mang lại nhiều niềm vui, cảm xúc và mối quan hệ khăng khít. Xin bắt đầu từ cái thằng tôi, bằng một quyết định rất ngẫu hứng và táo bạo: vô Sài Gòn, đi “phượt” bằng xe máy tới Đà Lạt cùng Tuấn – học sinh cũ, qua một cuộc chat inbox trên face. Tôi nhớ không nhầm là chat với Tuấn đêm 28 rạng ngày 29 và em có mời tôi tham gia. Kỳ nghỉ lễ rất dài và kế hoạch của tôi thì kín mít từ đầu với những cuộc thăm thú bạn bè. Tôi băn khoăn vì nếu nhận lời sẽ phải hủy mọi kế hoạch khác, mà còn chưa kể đặt vé máy bay gấp vậy sẽ rất khó khăn. Nhưng những sự kiện đau đầu của công việc cùng bao thị phi khiến tôi mệt mỏi, quyết định bất ngờ được đưa ra: ĐI. Tính từ lúc đặt xong vé máy bay đến giờ bay chắc cũng chỉ khoảng hai ngày, và từ khi tôi bước chân đến sân bay Tân Sơn Nhất đến lúc bắt đầu hành trình cách nhau khoảng hơn 4 giờ, do máy bay của Vietjet Air delay đến hơn 1 tiếng, dù tôi đã chọn bay đêm. Những “đồng bọn” cùng hành trình với tôi, tôi chưa hề biết mặt, biết tên và kế hoạch chuyến đi tôi cũng không có cụ thể từ đầu. Đi theo một kiểu rất “liều”, rất “máu” và nhất ngẫu hứng. Theo như kế hoạch ban đầu, mà đến sân bay Tân Sơn Nhất Tuấn mới chốt là 5h sáng sẽ xuất phát song trên thực tế 7h chúng tôi mới xuất hành từ khách sạn. Rồi các bạn còn đi mượn thêm xe, lòng vòng những cung đường Sài Gòn tấp nập, đi quá đường, đến khoảng 8h mới đón 2 bạn cuối cùng. Cả nhóm gồm 8 người đi ăn sáng, lúc bấy giờ mới làm quen, đội hình chính thức được thành lập. Tôi, kẻ ngoại đạo, không làm cùng công ty, không sống ở Sài Gòn, đi gần 2000km, lạ hoắc với tất cả. 7 bạn còn lại gồm Tuấn, học sinh cũ, người tôi đi cùng xe; Thế Anh và Linh, hai bạn người miền trong, một couple của chuyến đi; còn lại Thuận và Quang một xe, Thanh và Tuyên một xe, và cả 4 bạn đều là người Bắc vô Sài Gòn công tác theo dự án. Sau tất cả mọi thủ tục, khoảng gần 9h chúng tôi chính thức hành trình tới Đà Lạt. Thực chất chuyến đi này đã được hoạch định khá chi tiết với những mốc thời gian, địa điểm cụ thể vì các bạn đều là người làm dự án, chỉ có tôi là người đến sau và đến nhanh quá nên không kịp biết, cũng là chuyện bình thường. Nhưng điều đặc biệt, chính các bạn ấy thừa nhận là không có một kế hoạch nào thực hiện được, mọi thứ đều là ngẫu hứng. Những nơi đến, những mốc thời gian gần như bị xóa sổ. Chúng tôi chỉ có một cái đích cuối cùng là thành phố Đà Lạt, đi đến đâu biết tới đó, thời gian cũng không ai câu thúc ai. Mọi việc để trôi theo cảm xúc, theo hứng thú của tất cả. Và như thế, gần như ai cũng thấy thoải mái, khỏi phải nghĩ ngợi nhiều, và hành trình đi là hành trình vui, ít nhất với cá nhân tôi là thế.Xuất hành đi và về đều muộn, lại có nhiều địa điểm không biết đường đến nên việc cắt điểm này, thêm điểm kia là đương nhiên. Cả chuyện sinh hoạt cũng tự do, ngẫu hứng, không đếm xỉa gì đến thời gian, có khi rất lâu, ăn những thứ đặc sản có khi rất qua loa, nhanh chóng, để còn tiếp tục đi và về. Ngay như bản thân tôi và Tuấn, hôm đầu tiên đến Đà Lạt, 1h đêm “hai thầy trò Đường Tăng” – biệt danh đồng bọn trong đoàn đặt cho – còn vác xe, đi khắp thành phố trong cái lạnh tái tê, vừa chụp ảnh vừa run lập cập, dù đã mặc cái áo to như khoác cái chăn lên người. Từ vụ đến làng Cù Lần, rồi ăn đồ nướng ven hồ, chụp ảnh với ngựa đến vụ rẽ vào thác Pongour trên đường về, tất cả đều không có trong dự tính. Song chính những nơi, những việc làm ngoài dự tính như thế lại đem đến những khám phá bất ngờ, trải nghiệm thú vị, hiểu về nhau và hiểu về những nơi mình đi qua hơn, cho chúng tôi tình cảm và sự sẻ chia nhiều hơn. Và điều quan trọng là, chúng tôi, dù gắn kết để vượt qua hành trình dài, không ít nguy hiểm nhưng mỗi người/ nhóm lại có sự tôn trọng nhau, tạo cho nhau những khoảng trời tự do riêng, nên mỗi người sẽ có trải nghiệm cá nhân đặc biệt.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
In fact, the trip can call from Saigon to Dalat on our last trip was a phượt because our destination wants done is that from the way, means, itinerary, baggage, people ... But I do not dare say contemporary discourse about phượt by me the first time to take a trip like this, I do not understand fully the spirit of PHƯỢT, and best of all, this trip has much impromptu, unplanned or a strict form of organization, strict (myself always thought that going phượt require strict planning, and mental concrete implementation plan rigorously). But improvisation bring random things, that we have to explore, experience the fun, bring more fun, emotion and intimate relationships.
Please start from the next month, with a decided very spontaneous and daring: a wealth of Saigon, go "phượt" by motorcycle to Dalat and Tuan - former students, through a chat inbox on the face. I remember rightly was chatting with Tuan night 28 dawn on 29 and they have invited me to participate. Very long holiday and my plan is watertight from the beginning with a visiting friend. I wonder because if accepted shall destroy all other plans, but not including flight bookings than that will be difficult. But the events of headache and how non-market work makes me tired, decided suddenly given: GO. Calculated from the finished book airline tickets to fly hours to make just about two days, and when I stepped to the Tan Son Nhat airport to begin the journey time of over 4 hours apart, because of Vietjet Air plane delay more than 1 hour, though I chose to fly at night. These "comrades" along with my journey, I had never seen before, know the name and plan my trip and no specific from the start. Take a style very "dose", a "blood" and the most spontaneous.
As originally planned, but to Tan Son Nhat airport is 5am closing Tuan new will come but in fact we are emerging 7h from the hotel. Then you also get the rest of the car, around the busy Saigon road section, go over the road, up to about 8 new 2 you last pick. The team consists of 8 people for breakfast, then a novice, the first team was founded. I, infidels, not doing the company, not living in Saigon, nearly 2000km, is either for all. 7 you rest consists Tuan, former students, who I went with the car; The Anh and Linh, both you people in the region, a couple of trips; Thuan and Quang rest a car, bar and a car Declaration, and the 4 you are people of Saigon North to work under the project. After all the procedures, approximately 9 am we officially journey to Da Lat.
The essence of this trip was planned in some detail with the timeline, specific location because the person you are making plans sentence, only I was a latecomer and to fast too should not keep know, also is normal. But especially, you yourselves admit he is not a feasible plan, everything is improvised. The destination, the timeline almost wiped out. We just have a final destination is the city of Dalat, where they go to know that, while no one bondage anyone. Things to drift with the emotions, in the excitement of it all. And so, almost everyone is comfortable with, from having to think so much, and the journey is the journey fun, at least for me personally was that.
Exodus goes on and on are late, and there are many places not should know the way to cutting this point, the other points are granted. The whole story of living freedom, improvisation, no care at all about time, sometimes very long, specialty food stuff when very perfunctory, quick, to continue to go on and on. Even as myself and Tuan, the first day to Dalat, 1h night "two teacher-student Tang Monk" - the nickname given to the delegation accomplices - also carry the car, go around the city in the cold re-numb, just shot photo just shivering, despite wearing the shirt to like wearing a blanket over him. From time service to the village of Cu, and eat lakeside barbeque, photographed with horses to turn into waterfalls Pongour service on the way back, all is not in projected. But the places, the unexpected job like that would bring unexpected discoveries, exciting experiences, know each other and learn about the places I go over, for we love and share more than. And it is important that we, despite mounting to pass the long journey, not less dangerous, but each person / group with respect to each other, giving each other the freedom sky separately, so each will have special personal experience.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: