Qua những chuyến đi này điều ám ảnh với em nhất đó là những ánh mat71 của các bạn, ánh mắt ấy nó ám ảnh em vào trong những giấc ngủ. Em tự hỏi bản thân mình có thể làm gì để giúp các em, đề giúp nhiều nhiều hoàn cảnh tương tự các em.Điều đọng lại thứ 2 đối với em là những cảnh cô đơn hiu hắc của các bà cụ trong trại dưỡng lão. Một đời cặm cụi nuôi con để rồi cuối đời sống trong cảnh cô đơn…Những hình ảnh này lại cho em nghĩ rằng lám tích góp cho bản than để cuối đời mình được gì. Tại sao chúng ta không chia sẽ những gì mình đang có cho những người có hoàn cảnh khó khăn hơn để họ phát triển và rồi họ sẽ giúp những người khác như thế sẽ tạo ra vòng quay hữu ích cho xã hội.Qua những chuyến đi, qua những hình ảnh, những hoàn cảnh các em nhỏ và các cụ già đã thôi thúc em phải hoàn thiện chính bản than mình để kiếm được nhiều tiền rồi dùng chính đồng tiền ấy đi chia sẽ giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn trong xã hội. đem đến những cơ hội thay đổi cuộc sống cho họ. Với những trách nhiệm xã hội trách nhiệm gia đình em đang cố gắng và hy vọng trong 2 năm tới em có thể tìm được 1 công việc làm phù hợp với chuyên ngành của mình để thỏa mãn long đam mê và có thể tạo ra được đồng lương kha khá để có thể giúp các em có hoàn cảnh khó khăn và trong 5 năm tới em muốn mình đạt được một vị trí nhất định trong công việc có thu nhật cao đủ trang trải cho mình và trở thành một mạnh thường quân thường trực của nhóm “Hành Trình Yêu Thương” để em niềm vui cho tất cả mọi người ở khắp nơi.
đang được dịch, vui lòng đợi..