Tôi đun một ấm nước, đậy nắp và bật lửa, đứng canh. Tôi sốt ruột, muốn sớm có cà phê uống nên cứ mở nắp liên tục xem nước đã sôi chưa. Tôi không biết mình đã vô tình làm chậm đi chính cái việc mình đang chờ đợi. Trong khi đơn giản nhất là thư giãn đôi tay, vì những gì còn lại không thuộc về đôi tay nữa. Hãy để chúng diễn biến theo quy luật vì nó không cần đến sự tác động của con người.Lời bình: Những gì mình đã làm hết sức, mọi quy trình thuộc về khả năng chúng ta đều đã thực hiện thì hãy buông tay.Đừng tiếp tục cố gắng để làm mệt mình một cách dư thừa mà cũng không có ích lợi gì. Quy luật sẽ làm tất cả cho chúng ta phần còn lại.
đang được dịch, vui lòng đợi..
