Hôm nay tôi xin kể các bạn nghe về chút ít bản thân tôi và sự thay đổi dịch - Hôm nay tôi xin kể các bạn nghe về chút ít bản thân tôi và sự thay đổi Anh làm thế nào để nói

Hôm nay tôi xin kể các bạn nghe về

Hôm nay tôi xin kể các bạn nghe về chút ít bản thân tôi và sự thay đổi của tôi. Tên tôi là Nguyễn Thanh Thảo tôi là một cô bé sống tại Tây Ninh với đầy đủ ấm áp của tình thương bame và người anh trai. Bame tôi chỉ buôn bán nhỏ bình thường. nhưng họ chưa bao giờ để tôi thiếu thốn thứ gì so với bạn bè, cũng như chưa bao giờ bỏ rơi tôi. Cuộc sống của tôi ở quê đầy đủ tiện nghi cùng với gia đình bạn bè mọi thứ xung quanh rất vui vẻ.
bởi như thế, nên khi bước chân lên đất Sài Gòn này một mình, tôi thật sự chẳng quen tí nào cả. Một thành phố hoa lệ này và tôi vẫn nghĩ nó rất phức tạp . Ngày tôi bước chân lên sài gòn, toi háo hức bao nhiêu, thì những ngày sau đó tồi tệ bấy nhiêu. Tôi chỉ muốn vác lại cái ba lô vừa mới soạn đồ, chạy thẳng ra bến xe, trở về nhà, nhào vào lòng mẹ mà khóc. Chỉ muốn nằm bẹp trong phòng, cách li với những thứ kinh khủng bên ngoài, chẳng đi đâu, chẳng làm gì. Vì tôi đã bị chính người bạn tôi rất tin tưởng phản bội tại đất khách này. Lần đầu tiên tôi tự hỏi quyết định sống xa nhà có phải là đúng đắn hay không, hay tôi nên trở về với mẹ, làm đứa con ngoan mãi mãi trong lòng gia đình.Khi ở nhà, đi học, đi chơi, cứ về nhà là có cơm ngon canh ngọt các thứ. Còn bây giờ, cứ chờ đi, chẳng có gì ngoài khi học về là căn phòng lạnh tanh một mình tôi. Không chỉ nấu nướng, mọi thứ trong phòng tôi đều phải tự túc xoay lấy. Thiếu bất kì đồ sinh hoạt gì phải tự mua lấy không còn như trước chỉ cần hai tiếng " Mẹ ơi" tôi đã có đủ tất cả. rồi những đêm khóc thúc thích vì nhớ nhà Chăn không ấm, nệm không êm thậm chí một đứa con gái thấy chuột là đã chạy xa nó mấy trăm mét. Vậy mà giờ đây. Tối nào lũ ấy cũng bò ngang người tôi. Tôi bỗng nhớ nhớ cuộc sống ở nhà của mình vô cùng. Chỉ biết nhắn tin than vãn vài câu với đám bạn, chẳng dám gọi về nhà vì sợ ba mẹ lo lắng, than vãn với ai bây giờ vì ngay từ đầu, không phải đây là do tôi chọn hay sao, ước mơ trở thành một nhân viên ngân hàng sao và cải thiện trình độ tiếng anh. Trong lúc tìm nơi cải thiện tiếng anh tôi tìm cho mình một trung tâm tiếng anh đó là Action English.
Đây không phải môi trường chỉ đào tạo tiếng anh mà đây cũng là môi trường đào tạo nên cả một con người. Từ khi bước vào môi trường Action English. Tôi đã thay đổi rất nhiều về những suy nghĩ trước kia. Cũng như cải thiện tình trạng tiếng anh của mình. Ở đây tôi được các anh chi trainer coaching giúp đỡ và dìu dắt. Họ giúp tôi thay đổi suy nghĩ tiêu cực của mình và định hướng mục tiêu tương lai cho chính mình hơn học cho mọi học viên chúng tôi sự động lực kiên quyết và tự tin. Hơn thế nữa ở đây tôi tìm được những đồng đội của mình. Tuy chỉ tiếp xúc vơi nhau vài tuần nhưng chúng tôi thật sự lo lắng giúp đỡ nhau rất nhiều. Ở đây chúng tôi được chơi. Được học. Được thay đổi chính mình.
Vậy nên, điều duy nhất bây giờ tôi cần phải làm là tiếp tục cố gắng cố gắng và cố gắng. Có thể trước đây tôi không tốt, tôi vụng về, nhưng bấy lâu trôi qua, tôi đã học cách thích nghi được với môi trường sống mới. Đã quen với việc tự lo cho mình – coi đó là niềm vui. Đã hình thành một số mối quan hệ mới ở trường, ở khu trọ. Đã thôi không khóc đòi về. Đã biết cách sắp xếp thời gian hợp lí giữa việc nhà và việc học. Có thể nói, tôi đã nhận ra được rằng xa ba me tôi là lúc tôi có thể trưởng thành hơn và độc lập hơn không còn nhờ vả vào bất kì ai. Vì thế tôi bắt đầu chấp nhận đương đầu với khó khăn. Tôi muốn mình trưởng thành hơn và không để ba mẹ tôi buồn lòng. Họ chẳng sống đời với tôi vì thế từ bây giờ tôi phải tập sống độc lập và trưởng thành hơn để ba me tôi an tâm tin tưởng vào tôi. Có một sự thật là, cứ khó khăn mới là cuộc sống thực tế.
Cho đến bây gườ, tôi vẫn luôn tin vào lựa chọn của mình. Từ quyết định rời xa quê hương theo đuổi ngành học mình yêu thích, đến quyết tâm ở lại nơi này dù có vất vả ra sao. Có một người từng nói với tôi, cuộc sống này vốn là thử thách, hoặc là thay đổi để thành công, hoặc là tụ đào thải. Tôi không muốn hi vọng của gia đình và nỗ lực của tôi phải trở thành thứ bỏ đi, vì thế tôi đã thay đổi. Và Bước thay đổi đầu tiên của tôi đó là ngày hôm nay tôi dám đứng trước tất cả mọi người và nói về cuộc sống tôi không e ngại không sợ mọi người cười chê vì tôi biết cuộc sống tôi kể ra chẳng mấy hay hơn những bạn khác, chẳng thấm đậm hơn ai. Nhưng điều hôm nay tôi làm chính vì tôi muốn cho mọi người thấy rằng. Tôi đã dám đứng trước đám đông và kể về cuộc sống mình bằng tiếng anh. Ngôn ngữ mà tôi thật sự học chẳng tốt. Nhưng giờ đây tôi đã dám làm được. Thế các bạn có biết tại sao tôi làm được điều đó không? Rất đơn giản đó là sự nổ lực và cố gắng của tôi . Mội câu nói mà tôi muốn các bạn ghi nhớ:"Genius is one percent inspiration and ninety-nine percent perspiration"(thiên tài là 1% cảm hứng còn 99% là đổ mồ hôi). không một ai thành công mà không nổ lực, không một ai giàu mà cứ lười biếng. Tôi đã hiểu ra giá trị thật sự của câu nói và giờ tôi đã thay đổi rất nhiều. Còn bạn thì sao?......Hãy làm chủ cuộc đời mình. Tôi tin các bạn sẽ làm được và chính bản thân tôi cũng đã làm được.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Today I would like to tell you a little about myself and my change. My name is Nguyen Thanh Thảo I was a little girl living in Xining filled with the warmth of love bame and his brother. Bame I just normal small dealers. but they have never been to me what deprivation compared with friends, as well as have never abandoned me. My life at home with amenities along with family friends everything around was fun. bởi như thế, nên khi bước chân lên đất Sài Gòn này một mình, tôi thật sự chẳng quen tí nào cả. Một thành phố hoa lệ này và tôi vẫn nghĩ nó rất phức tạp . Ngày tôi bước chân lên sài gòn, toi háo hức bao nhiêu, thì những ngày sau đó tồi tệ bấy nhiêu. Tôi chỉ muốn vác lại cái ba lô vừa mới soạn đồ, chạy thẳng ra bến xe, trở về nhà, nhào vào lòng mẹ mà khóc. Chỉ muốn nằm bẹp trong phòng, cách li với những thứ kinh khủng bên ngoài, chẳng đi đâu, chẳng làm gì. Vì tôi đã bị chính người bạn tôi rất tin tưởng phản bội tại đất khách này. Lần đầu tiên tôi tự hỏi quyết định sống xa nhà có phải là đúng đắn hay không, hay tôi nên trở về với mẹ, làm đứa con ngoan mãi mãi trong lòng gia đình.Khi ở nhà, đi học, đi chơi, cứ về nhà là có cơm ngon canh ngọt các thứ. Còn bây giờ, cứ chờ đi, chẳng có gì ngoài khi học về là căn phòng lạnh tanh một mình tôi. Không chỉ nấu nướng, mọi thứ trong phòng tôi đều phải tự túc xoay lấy. Thiếu bất kì đồ sinh hoạt gì phải tự mua lấy không còn như trước chỉ cần hai tiếng " Mẹ ơi" tôi đã có đủ tất cả. rồi những đêm khóc thúc thích vì nhớ nhà Chăn không ấm, nệm không êm thậm chí một đứa con gái thấy chuột là đã chạy xa nó mấy trăm mét. Vậy mà giờ đây. Tối nào lũ ấy cũng bò ngang người tôi. Tôi bỗng nhớ nhớ cuộc sống ở nhà của mình vô cùng. Chỉ biết nhắn tin than vãn vài câu với đám bạn, chẳng dám gọi về nhà vì sợ ba mẹ lo lắng, than vãn với ai bây giờ vì ngay từ đầu, không phải đây là do tôi chọn hay sao, ước mơ trở thành một nhân viên ngân hàng sao và cải thiện trình độ tiếng anh. Trong lúc tìm nơi cải thiện tiếng anh tôi tìm cho mình một trung tâm tiếng anh đó là Action English. Đây không phải môi trường chỉ đào tạo tiếng anh mà đây cũng là môi trường đào tạo nên cả một con người. Từ khi bước vào môi trường Action English. Tôi đã thay đổi rất nhiều về những suy nghĩ trước kia. Cũng như cải thiện tình trạng tiếng anh của mình. Ở đây tôi được các anh chi trainer coaching giúp đỡ và dìu dắt. Họ giúp tôi thay đổi suy nghĩ tiêu cực của mình và định hướng mục tiêu tương lai cho chính mình hơn học cho mọi học viên chúng tôi sự động lực kiên quyết và tự tin. Hơn thế nữa ở đây tôi tìm được những đồng đội của mình. Tuy chỉ tiếp xúc vơi nhau vài tuần nhưng chúng tôi thật sự lo lắng giúp đỡ nhau rất nhiều. Ở đây chúng tôi được chơi. Được học. Được thay đổi chính mình. Vậy nên, điều duy nhất bây giờ tôi cần phải làm là tiếp tục cố gắng cố gắng và cố gắng. Có thể trước đây tôi không tốt, tôi vụng về, nhưng bấy lâu trôi qua, tôi đã học cách thích nghi được với môi trường sống mới. Đã quen với việc tự lo cho mình – coi đó là niềm vui. Đã hình thành một số mối quan hệ mới ở trường, ở khu trọ. Đã thôi không khóc đòi về. Đã biết cách sắp xếp thời gian hợp lí giữa việc nhà và việc học. Có thể nói, tôi đã nhận ra được rằng xa ba me tôi là lúc tôi có thể trưởng thành hơn và độc lập hơn không còn nhờ vả vào bất kì ai. Vì thế tôi bắt đầu chấp nhận đương đầu với khó khăn. Tôi muốn mình trưởng thành hơn và không để ba mẹ tôi buồn lòng. Họ chẳng sống đời với tôi vì thế từ bây giờ tôi phải tập sống độc lập và trưởng thành hơn để ba me tôi an tâm tin tưởng vào tôi. Có một sự thật là, cứ khó khăn mới là cuộc sống thực tế.Cho đến bây gườ, tôi vẫn luôn tin vào lựa chọn của mình. Từ quyết định rời xa quê hương theo đuổi ngành học mình yêu thích, đến quyết tâm ở lại nơi này dù có vất vả ra sao. Có một người từng nói với tôi, cuộc sống này vốn là thử thách, hoặc là thay đổi để thành công, hoặc là tụ đào thải. Tôi không muốn hi vọng của gia đình và nỗ lực của tôi phải trở thành thứ bỏ đi, vì thế tôi đã thay đổi. Và Bước thay đổi đầu tiên của tôi đó là ngày hôm nay tôi dám đứng trước tất cả mọi người và nói về cuộc sống tôi không e ngại không sợ mọi người cười chê vì tôi biết cuộc sống tôi kể ra chẳng mấy hay hơn những bạn khác, chẳng thấm đậm hơn ai. Nhưng điều hôm nay tôi làm chính vì tôi muốn cho mọi người thấy rằng. Tôi đã dám đứng trước đám đông và kể về cuộc sống mình bằng tiếng anh. Ngôn ngữ mà tôi thật sự học chẳng tốt. Nhưng giờ đây tôi đã dám làm được. Thế các bạn có biết tại sao tôi làm được điều đó không? Rất đơn giản đó là sự nổ lực và cố gắng của tôi . Mội câu nói mà tôi muốn các bạn ghi nhớ:"Genius is one percent inspiration and ninety-nine percent perspiration"(thiên tài là 1% cảm hứng còn 99% là đổ mồ hôi). không một ai thành công mà không nổ lực, không một ai giàu mà cứ lười biếng. Tôi đã hiểu ra giá trị thật sự của câu nói và giờ tôi đã thay đổi rất nhiều. Còn bạn thì sao?......Hãy làm chủ cuộc đời mình. Tôi tin các bạn sẽ làm được và chính bản thân tôi cũng đã làm được.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Today I would like to tell you a little bit about myself and my change. Nguyen Thanh Thao My name is I was a little girl living in Tay Ninh with full warmth of love bame and brother. Bame I'm just a normal small business. but they never let me lack anything compared to your friends, and have never left me. My life at home fully equipped with everything my family and friends around happily.
By like that, so when stepping foot on this land alone Saigon, I really do not know at all. This magnificent city and I still think it is very complicated. The day I stepped foot on Saigon, toi excited, so are the days that followed that much worse. I just want to carry the backpack just to compose maps, bus stations ran out, returned home, rushed into his mother's womb and cried. Just want to lay in the room, insulated from the terrible things outside, not going anywhere, not doing anything. Since I've been the trusted friend betrayed me in this foreign land. I wondered for the first time living away from home decision is right or not, or I should come back to mother, do good son forever inside part dinh.Khi at home, go to school, hang out, just about the delicious rice soup is sweet things. And now, just waiting to go, there is nothing outside the room to learn about myself icy. Not only cooking, everything in the room I have to take self-rotate. Lacking any living map what to buy is no longer taken as just two hours ago, "Mommy," I had enough all. then the night ended like so homesick cry no warm blankets, mattresses relentless even saw one girl had run away from it is the mouse a few hundred meters. Now of course. Every evening he also cattle cross flood my body. I suddenly remember remember his life at home immensely. Only know a few words lament messaging with friends, did not dare to call home for fear of parents worried, whining to anyone now, because at the beginning, this is not why I chose and why, the dream of becoming a star banker and improve English proficiency. While finding a place to improve my English to find a center that is Action English English.
This is not just training environment which is also English training environment should be both a human. Since entering the environment Action English. I've changed a lot of thinking before. As well as improve their English condition. Here he read my trainer coaching and mentoring support. They helped me change my negative thinking and future-oriented goals for yourself than learning for all our students the motivation resolute and confident. Moreover, here I find his teammates. But with each exposed only a few weeks, but we're really anxious to help each other a lot. Here we are playing. Pharmacy. Modified yourself.
So, the only thing I need to do now is continue to try try and try. Maybe previously I am not well, I'm clumsy, but so long passed, I learned how to adapt to new habitats. Already accustomed to fend for themselves - see it as fun. Has formed a new relationship at school, in the shelter. Has stopped crying about. Know how to arrange a reasonable time between the home and the school. Have to say, I've realized that my mother was away three times when I was able to develop more and more independent no longer thanks slapped anyone. So I started to accept difficult to cope with. I want her to grow up and do not upset my parents. They did with my life, so from now I must learn to live more independent and mature for three assured me I believe in me. It is true that every new difficulty is real life.
So far Guo, I still believe in your choice. From the decision to leave their homeland to pursue his favorite discipline, determination to stay in this place no matter how hard. A man once said to me, this life that are challenging, or a change to succeed, or is convergence rejection. I do not want the family's hopes and my efforts to become the stuff away, so I had to change. And the first step of my change that today I dare to stand in front of everyone and talk about my life is not afraid not afraid of people laughing because I know my life since that hardly better than you other, no penetration darker one. But today I do because I want people to see that. I have dared to stand before a crowd and talked about his life in English. Languages ​​that I really did not learn well. But now I've dared to do. So you know why I do that? Quite simply it is the efforts and my efforts. Every message that I want you to remember: "Genius is one percent inspiration and ninety-nine percent perspiration" (genius is 1% inspiration 99% are sweating). No one can succeed without effort, no one rich but just lazy. I understood the true value of words and now I've changed a lot. How about you? ...... Please do all my life. I believe you will do it myself and have done well.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: