Con Trai, Mẹ vừa mới hé cửa con đã xua tay đuổi mẹ ra, ngoài trời đang dịch - Con Trai, Mẹ vừa mới hé cửa con đã xua tay đuổi mẹ ra, ngoài trời đang Anh làm thế nào để nói

Con Trai, Mẹ vừa mới hé cửa con đã

Con Trai,

Mẹ vừa mới hé cửa con đã xua tay đuổi mẹ ra, ngoài trời đang mưa bão mẹ chỉ muốn nhìn xem con một mình trong phòng thế nào nhưng hình như con chưa quen với tiếng mưa giông, nó làm con khó chịu, đau đớn…

Mẹ thì đã quen với nó lâu rồi: Cách đây 18 năm cơn bão đầu đời mà mẹ gặp đã trút những cơn mưa làm úng nát lòng mẹ cho đến tận bây giờ, nó chẳng hề phôi phai mà còn nguyên vẹn đó tất cả, cái ngày mà BS kết luận con có chứng tự kỷ ấy…

Ba Mẹ lúc đó còn trẻ lắm, mẹ chưa thể tưởng tượng nổi chứng Tự kỷ lại đáng sợ như vậy, nó biến một câu con trai đáng yêu, xinh xắn trở thành một cậu thanh niên cao to đẹp trai nhưng lại không "đẹp" chút nào. Không phải lỗi tại con, không ai chọn sinh ra đời với chứng tự kỷ nhưng con lại mắc rối loạn này khi mà nhân loại chưa thể tìm ra nguyên nhân chứ chưa nói gì đến cách chữa.

Mẹ không cam chịu, chính vì không cam chịu mẹ đã đem con đi khắp tứ phương, mẹ đã ngu muội khi để BS châm hàng trăm mũi kim vào da thịt con lúc mùa đông, nhờ cả 3-4 người ghì chặt con khi con vùng vẫy… Mẹ thật sự xin lỗi vì thiếu hiểu biết của mình giá như lúc đó có ai nói cho mẹ biết rằng châm cứu không giải quyết được gì thì có lẽ ta sẽ đi con đường khác chăng?

Mẹ đã từng oán trách số phận, oán trách cuộc đời, oán trách ngay chính bản thân mình nhưng tất cả những điều ấy không đem lại cho mẹ câu trả lời nào và rồi mẹ hiểu rằng cuộc sống đôi khi có những nghiệt ngã mà mẹ phải chấp nhận.

Hôm nay là 1/4 mẹ vừa thực hiện xong nhiệm vụ của người khởi xướng chương trình cho các con, cứ tưởng mệt quá có thể chợp mắt được nhưng mẹ lại nằm suy nghĩ miên man, mẹ muốn tâm sự với con, mẹ mong một ngày nào đó con có thể hiểu dù chỉ một phần thôi rằng mẹ rất yêu con, Ba Mẹ, các em và tất cả mọi người đang làm tất cả vì con, hãy lớn từ từ thôi và chờ mẹ con nhé…

Mẹ xin lỗi vì suốt thời gian chuẩn bị cho sự kiện này mẹ đã bỏ bê không quan tâm tới con, thậm chí vì lo công việc không thành mẹ đã để con một mình ở nhà ngay cả trong ngày đặc biệt của con, mẹ đã vắt kiệt quỹ thời gian của mình cho lễ hội này. Nay công việc đã tạm xong rồi mẹ con mình sẽ có thời gian bên nhau hơn, mình sẽ cùng nhau xem ti vi, đi bộ…

Con Yêu! Dù sao thì cũng đã có một tháng tư để cho mẹ con mình, cho những gia đình có con tự kỷ khác, một ngày để yêu thương, để chia sẻ, để hy vọng về một môi trường thân thiện hơn cho các con, một ngày để các Mẹ có thể ôm nhau mà khóc cho vơi đi đôi chút trách móc cuộc đời của mười mấy năm nuôi con Khuyết Tật. Dẫu biết rằng một ngày thôi chưa đủ nhưng dù sao thì từ hôm nay trở đi trên con đường mịt mù mà chúng ta đang đi đã có thêm những người cùng cảnh ngộ cả những người mới gặp sáng nay thôi dù chưa hề có dịp làm quen cũng cùng đi chung hướng, vì họ có chung một tình yêu thương đối với trẻ Tự kỷ. Một người đi, hai người đi, một đoàn người đi thì con đường đó sẽ sớm hiện ra bởi: vốn dĩ làm gì đã có đường mà người ta đi mãi mới thành đường đấy chứ…

Cơn bão số 1 đang đổ bộ thẳng vào Vũng Tàu , giông bão mỗi lúc một lớn như thử thách lòng người, mẹ không sợ con ạ, mẹ đã quen rồi, vì con đã cho mẹ cơ hội để trải nghiệm những khó khăn còn hơn thế nhiều và vì mẹ đã có con để mà mãi cố gắng đã có 2 em và Ba để làm chỗ dựa tinh thần, và mẹ hy vọng ngày mai hết mưa giông trời sẽ sáng…

Cám ơn con, cám ơn cuộc đời đã cho tôi một đứa con cho dù chưa hoàn thiện thì đứa con đó vẫn là đứa con đã cho tôi nhiều cung bậc cảm xúc nhất cuộc đời.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Con Trai, Mẹ vừa mới hé cửa con đã xua tay đuổi mẹ ra, ngoài trời đang mưa bão mẹ chỉ muốn nhìn xem con một mình trong phòng thế nào nhưng hình như con chưa quen với tiếng mưa giông, nó làm con khó chịu, đau đớn… Mẹ thì đã quen với nó lâu rồi: Cách đây 18 năm cơn bão đầu đời mà mẹ gặp đã trút những cơn mưa làm úng nát lòng mẹ cho đến tận bây giờ, nó chẳng hề phôi phai mà còn nguyên vẹn đó tất cả, cái ngày mà BS kết luận con có chứng tự kỷ ấy…Ba Mẹ lúc đó còn trẻ lắm, mẹ chưa thể tưởng tượng nổi chứng Tự kỷ lại đáng sợ như vậy, nó biến một câu con trai đáng yêu, xinh xắn trở thành một cậu thanh niên cao to đẹp trai nhưng lại không "đẹp" chút nào. Không phải lỗi tại con, không ai chọn sinh ra đời với chứng tự kỷ nhưng con lại mắc rối loạn này khi mà nhân loại chưa thể tìm ra nguyên nhân chứ chưa nói gì đến cách chữa.Mẹ không cam chịu, chính vì không cam chịu mẹ đã đem con đi khắp tứ phương, mẹ đã ngu muội khi để BS châm hàng trăm mũi kim vào da thịt con lúc mùa đông, nhờ cả 3-4 người ghì chặt con khi con vùng vẫy… Mẹ thật sự xin lỗi vì thiếu hiểu biết của mình giá như lúc đó có ai nói cho mẹ biết rằng châm cứu không giải quyết được gì thì có lẽ ta sẽ đi con đường khác chăng?Mẹ đã từng oán trách số phận, oán trách cuộc đời, oán trách ngay chính bản thân mình nhưng tất cả những điều ấy không đem lại cho mẹ câu trả lời nào và rồi mẹ hiểu rằng cuộc sống đôi khi có những nghiệt ngã mà mẹ phải chấp nhận.Hôm nay là 1/4 mẹ vừa thực hiện xong nhiệm vụ của người khởi xướng chương trình cho các con, cứ tưởng mệt quá có thể chợp mắt được nhưng mẹ lại nằm suy nghĩ miên man, mẹ muốn tâm sự với con, mẹ mong một ngày nào đó con có thể hiểu dù chỉ một phần thôi rằng mẹ rất yêu con, Ba Mẹ, các em và tất cả mọi người đang làm tất cả vì con, hãy lớn từ từ thôi và chờ mẹ con nhé…Mẹ xin lỗi vì suốt thời gian chuẩn bị cho sự kiện này mẹ đã bỏ bê không quan tâm tới con, thậm chí vì lo công việc không thành mẹ đã để con một mình ở nhà ngay cả trong ngày đặc biệt của con, mẹ đã vắt kiệt quỹ thời gian của mình cho lễ hội này. Nay công việc đã tạm xong rồi mẹ con mình sẽ có thời gian bên nhau hơn, mình sẽ cùng nhau xem ti vi, đi bộ…Con Yêu! Dù sao thì cũng đã có một tháng tư để cho mẹ con mình, cho những gia đình có con tự kỷ khác, một ngày để yêu thương, để chia sẻ, để hy vọng về một môi trường thân thiện hơn cho các con, một ngày để các Mẹ có thể ôm nhau mà khóc cho vơi đi đôi chút trách móc cuộc đời của mười mấy năm nuôi con Khuyết Tật. Dẫu biết rằng một ngày thôi chưa đủ nhưng dù sao thì từ hôm nay trở đi trên con đường mịt mù mà chúng ta đang đi đã có thêm những người cùng cảnh ngộ cả những người mới gặp sáng nay thôi dù chưa hề có dịp làm quen cũng cùng đi chung hướng, vì họ có chung một tình yêu thương đối với trẻ Tự kỷ. Một người đi, hai người đi, một đoàn người đi thì con đường đó sẽ sớm hiện ra bởi: vốn dĩ làm gì đã có đường mà người ta đi mãi mới thành đường đấy chứ…Cơn bão số 1 đang đổ bộ thẳng vào Vũng Tàu , giông bão mỗi lúc một lớn như thử thách lòng người, mẹ không sợ con ạ, mẹ đã quen rồi, vì con đã cho mẹ cơ hội để trải nghiệm những khó khăn còn hơn thế nhiều và vì mẹ đã có con để mà mãi cố gắng đã có 2 em và Ba để làm chỗ dựa tinh thần, và mẹ hy vọng ngày mai hết mưa giông trời sẽ sáng…Thank you, thank you, my life has given me a child although not yet perfected, then that child is still a child gave me a lot of emotional state for life.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Boy, Mom just waved his hand opened the door for having chased his mother out, outside rain storm just want mom watched me alone in my room but apparently how the storm unfamiliar with English, it makes me uncomfortable, pain ... She then got used to it a long time: 18 years ago her first hurricane, Mother met poured flooding rains do heartbreak mother until now, it will never fade but intact it all both, the day when BS concluded that children with autism ... Three mother was very young at that time, she could not imagine Autism scary so, it makes a sentence lovely son, lovely back a tall young man handsome, but not "pretty" at all. No fault in me, no one chose born with autism, but children with the disorder back when humanity can not find much less cause to cure. I do not doomed, because no commitments bear mother brought me round the quarterfinals, she was foolish as to BS hundreds needle prick on the skin at winter, thanks to the 3-4 people hugged me when I struggled ... She really sorry for his ignorance of the price as at that time no one to tell her that acupuncture does not solve anything, maybe I will go the other way reasonable? She had blamed fate, blame life, complain immediately myself but all that did not give any answer mom and then she understood that life is sometimes cruel mother has to accept. Today is the fourth mother has done for of the initiator service programs for children, thought so tired can sleep but the mother is thinking free man, I want to talk with you, I hope someday you can understand even a fraction only that I love you, mothers, children and everyone is doing everything for you, go slowly and wait for great mother well ... I'm sorry for the duration of the event prepared for mother neglect not interest me, even as they worry failed job to the mother alone at home even in the child's special day, she wore out her time funds for this festival. Now work has temporarily finished his mother will have more time together, I would watch TV together, walking ... I Love! Anyway, there was a mother in April to give their children, for families with autistic children, another day to love, to share, to hope for a more friendly environment for the children, a Day to the mother can hug and cry to ease slightly reproachful life of ten years raising children with Disabilities. Knowing that one day is not enough, but at least from today onwards on a gloomy path we are going to have more people in similar situations those who met this morning alone though never gets acquainted same general direction to go, because they share the same love for children with autism. Some people go, two riders, a group of people go the path that will soon find out by: inherently do have roads that people travel new roads forever huh ... Typhoon No. 1 is landing straight in Vung Train, every time a big storm like challenging people's hearts, she is not afraid my dear, I was used to that, because I gave mom a chance to experience the more difficult and even more so because she had a child to that always try to have two children and three to the spiritual, and mother hope tomorrow will be bright sun storm off ... Thank you, thank you, life has given me a child whether the child is not complete That child was the son has given me the most emotions in life.




















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: