YẾN từ từ ngước lên.
YẾN
Tại sao? Nhưng dù thế..(từ chối) tôi cảm thấy rất ngại, nhìn thấy cậu tôi cảm thấy mình như một phạm nhân vậy ! (cúi đầu xuống) Tôi không thể đối diện bình thường với một người biết tôi đã từng ăn cắp.
VINH mạnh mẽ đứng dậy, nắm tay YẾN kéo đi.
VINH
Đi theo tớ !
11.ngoại .ngày. phố
YẾN đi theo sau, bối rối hỏi
YẾN
Cậu đưa tôi đi đâu thế ? Không phải cậu định đưa tôi tới đồn cảnh sát chứ ?
VINH kéo YẾN đi một đoạn đường, rồi bước vào một cửa hàng tiện lợi.
12.NỘI.NGÀY.CỬA HÀNG TIỆN LỢI B
VINH đi tới quầy có nến pháo sáng, quay ra nhìn YẾN.
VINH
Loại này đúng không ?
YẾN bối rối, không nói gì. VINH nhìn quanh quất.
VINH
(lẩm bẩm)
Được rồi !
Rồi VINH đúng vào trong quần, kéo áo lên che khuất. YẾN ngạc nhiên. VINH giơ tay khẽ suỵt rồi kéo YẾN ra, đi bình tĩnh qua quầy thanh toán rồi chạy đi thật nhanh khi đã ra ngoài cổng.
13.ngoại. ngày. phố
VINH kéo YẾN chạy.
VINH
YẾN, chạy mau !
YẾN
Này, khoan đã nào !
Đến một nơi vắng vẻ, hai người dừng lại, thở hồng hộc. VINH lấy gói nến ra.
VINH
(cười tươi)
Quả thật, làm chuyện này rất vui !
YẾN
Cậu điên rồi !!
VINH
Từ bây giờ, chúng ta đã là đồng phạm ! Cậu có thể nhẹ nhõm nhìn mặt tớ rồi !
YẾN im lặng, rồi bối rối mắng VINH.
YẾN
Đồ khùng này ! Cậu phải quay lại trả người ta ngay !!
VINH
Tớ sẽ làm thế, nhưng cậu thấy đấy, ai cũng có thể làm chuyện xấu cả, và không ai hoàn mỹ, nên cậu không cần phải áp lực bởi chính hình ảnh cậu tự tạo dựng nữa. Giờ chúng ta đều giữ một bí mật của nhau, chúng ta có thể làm bạn được rồi đúng không ?
YẾN không nói gì, VINH kéo tay YẾN chạy ra đồng cỏ, hai người mỉm cười thật tươi.
HẾT