Tôi ở Kyoto năm ngày sau đó lên Nagoya ở thêm hai ngày nữa trước khi v dịch - Tôi ở Kyoto năm ngày sau đó lên Nagoya ở thêm hai ngày nữa trước khi v Anh làm thế nào để nói

Tôi ở Kyoto năm ngày sau đó lên Nag

Tôi ở Kyoto năm ngày sau đó lên Nagoya ở thêm hai ngày nữa trước khi về lại Việt Nam kết thúc chuyến đi Nhật Bản kéo dài hai tuần lần đầu của mình. Lật từng trang sách trong tác phẩm “lonely planet” mà tôi mang theo, xem qua lại hết những nơi cần đến ở Nagoya trong hai ngày cuối ở đây mà sao tôi thấy toàn là những điểm đến trong thành phố, tất cả đều khá khác với sở thích của mình: nào là tháp truyền hình, nào là nhà cao tầng rồi khu shopping... Tôi thấy một chút chán và ngẫm nghĩ không biết mình sẽ đi đâu chơi đây? không lẽ ghé quán cafe ngắm phố suốt buổi tối để cho qua thời gian trong mấy cái shopping mall? Như vậy thì không tốt! Tôi phải tìm nơi nào đó vùng ngoại ô để trở thành điểm đến của mình...

Search một hồi trên internet, tôi tìm ra Korankei - một ngôi làng nhỏ nằm không xa Nagoya nhưng có quãng đường xa. Tôi đọc trên mấy diễn đàn để xem thêm thông tin thì thấy họ bảo đi kiểu balo có khó khăn chút [đa số dân tình đến đây bằng xe riêng hoặc xe tour] vì phải đổi tàu rồi đi bus hơn một tiếng và kinh dị nhất là bus đi tuyến này rất thưa chuyến... Tôi bán tin bán nghi nên chạy xuống hỏi chàng tiếp tân nhà trọ, bạn ấy cũng nói với tôi rằng mùa này bắt đầu đông khách đến vùng đó rồi nhưng ngại nhất là tôi đi phương tiện công cộng sẽ vất vả và mất nhiều thời gian. Nhìn bạn ấy trả lời tôi cũng hơi chùn bước thế nhưng đoạn cuối bạn ấy tự nhiên nhấn mạnh rằng nếu mày đi được thì nên đi vì tao nghĩ đây là một điểm đáng để đến đó! Như tiếp thêm thuốc, tôi ngay lập tức vào net search đường đến đó rồi chạy lên phòng vác balo ra ga subway để đi liền nhằm tiết kiệm thời gian!
Buổi sáng ở Nagoya, Osaka hay Kyoto chi thì các tuyến subway nào cũng đông ngợp người vì đó là giờ người ta đi làm. Nhiều lúc đi tàu đi subway bên này khỏi cần bước cũng di chuyển được vì luồng người xô vào từ phía sau & hôm nay cũng y chang vậy... tôi chỉ cần đứng xếp hàng thôi là được đẩy lên tàu hoặc xuống tàu khỏe re hehe :)

Tôi đổi qua line khác để đến Akaike rồi từ đó tôi mua vé xe lửa đi Josui. Josui là một ga thuộc thành phố Toyota. Tôi không biết phải đây là nơi sản xuất xe Toyota hay không mà trên phố rất nhiều xe toyota chạy. Từ ga Josui tôi phải đi bus hơn một tiếng nữa mới tới Korankei.Nếu bus có chút tên tiếng Anh thì dễ biết mấy đằng này bus ở vùng Josui này toàn ghi tiếng Nhựt. Tôi đọc trên net có biết là xe bus từ đây đi Korankei chỉ có 1 chuyến mỗi giờ nhưng tôi không biết giờ nào bus chạy & đón bus ở trạm số mấy vì tôi không biết chữ tiếng Nhật Bản nào cả! Vùng này ít người, trạm bus tôi đang đứng vắng lặng, gió thì rít từng cơn lạnh cóng... Tôi chạy ngược lại ga & viết ra chữ Korankei cũng như vẽ hình chiếc bus cùng cái đồng hồ ý là hỏi bus đi Korankei chạy lúc nào... Đáp lại là nụ cười hiền hậu của chú gác ga với chữ "number 1" vậy là tôi hiểu bus số 1, cảm ơn chú xong chạy ra trạm bus nhưng nhìn hoài chẳng thấy bus có số phía trước... Vậy là chạy ngược vào lại hỏi chú gác ga tiếp... Và lần này khá hơn, chú nói tiếng Anh kiểu Nhật Bản rất lạ nhưng tôi đoán được ra từ "bus station 1" hihi...Tôi ra trạm, tìm cây cột có số 1 rồi ngồi đó chờ bus tới. Bus tới, để chắc ăn tôi chạy lên hỏi bác tài bằng cách mở điện thoại có hình cây cầu đỏ nổi tiếng Korankei chỉ vào... & có đến ba bác tài lắc đầu... mãi đến xe bus thứ tư đến tôi mới nhận được cái gật đầu & thế là tôi bắt đầu trải nghiệm xe bus đi Korankei.

Korankei là một làng nhỏ nằm lọt trong thung lũng bao vây bởi núi Limori nơi có ngôi đền Kojakuji & được xem là nơi ngắm lá vàng đỏ mùa thu đẹp nhất vùng Chubu. Vào thế kỷ thứ 17, các tu sĩ ở đền Kojakuji đã trồng cây lá đỏ dọc theo con đường vào đền, sau đó các khu vực lân cận thấy đẹp nên trồng theo... để rồi nguyên một khu rộng lớn bên sông & tựa vào núi, một rừng cây lá vàng lá đỏ đã hình thành & mùa thu, từ giữa tháng 11 đến đầu tháng 12, lá vàng lá đỏ nơi đây ngã màu, tạo thành một bức tranh mùa thu tuyệt vời hút hồn bao lữ khách đến đây.

Con sông Tomoe chảy dọc theo triền núi Limori không sâu lắm & nước rất trong, cùng những phiến đá nhấp nhô là nơi du khách ra đây ngồi ngắm cảnh trời mây sông núi rất đông. Vào lúc rộ mùa lá ngã màu vàng đỏ, cùng với cây cầu Taigetsukyo sơn màu đỏ tươi đã trở thành biểu tượng của vùng Korankei xinh đẹp, được in thành những tấm tranh khổ lớn dán quảng cáo ở khắp các nhà ga, bến xe... để thu hút khách đến tham quan.

Đến Korankei, đi dọc theo con sông Tomoe, mỏi chân thì ngồi trên những tản đá dưới bóng cây lá phong vàng đỏ hít hà không khí trong lành, ngắm nhìn dòng nước trong veo trôi lững lờ cũng thú vị lắm. Chán chường với sông nước thì lang thang theo con đường đất nhỏ men dọc theo chân núi phủ kín bởi những hàng cây thẳng tắp xanh đỏ vàng ngút ngàn cũng tuyệt vời vô cùng... Những chiếc ghế gỗ, những ngôi nhà gỗ nhỏ ven đường nằm sẵn sàng bên đường làm chốn yên để du khách nghỉ chân khi mỏi mệt... hay ghé tạt vào ngôi đền Kojakuji ở lưng chừng đồi rửa mặt bằng ngụm nước mát trong veo múc bằng chiếc gáo làm từ thân tre mộc mạc mà độc đáo tinh tế khó ngờ rồi nghỉ chân đôi chút để tiếp tục dạo bước loanh quanh Korankei.

Nơi lưng chừng núi, ngôi làng Sanshu Asuke nép mình dưới rừng cây như điểm thêm nét đẹp cho Korankei. Những ngôi nhà gỗ cũ kiểu truyền thống của người Nhật Bản dung dị, đơn sơ cùng với xưởng gỗ, tiệm làm đèn lồng, xưởng làm giấy thô... làm cho lữ khách đến đây càng thêm thích thú. Xen kẻ vào đó là chuồng bò với những chú bò đang gặm cỏ khô lẫn đâu đó là tiếng cục ta cục tác của bầy gà, tiếng véo von của lũ chim trên cây hay những chú sóc nhảy lóc cóc trên cành... tất cả tạo nên một Korankei xinh đẹp, yên bình & đầy màu sắc.

Mùa thu là mùa du khách kéo về Korankei đông nhất. Những mùa khác vẫn có du khách lai rai đến đây nhưng không nhiều bởi mùa thu sắc vàng sắc đỏ nơi đây làm cho cảnh trí đẹp hơn bội phần. Những ngày đông khách vào dịp lá rộ ngã màu đỏ vàng, người ta tổ chức nhạc hội hàng ngày đến đêm... đèn được thắp sáng dưới các tán cây để du khách thưởng ngoạn đến tận 9h đêm & nghe nói đường đi Korankei cũng kẹt xe khủng khiếp lắm! có khi mất cả nữa ngày mới đến được đây.

Tôi trở lại trạm xe bus nhỏ xíu ở ven đường có hai hàng ghế gỗ mộc mạc dễ thương không thể tả ngồi chờ xe quay về lại Nagoya khi trời sắp về chiều sau khi ghé vào quán nhỏ ven sông ngồi thưởng thức tô mì udon & cây kem trà xanh ngon ngất ngây không thể tả. Tôi mê món gì dính đến trà xanh ở Nhật Bản nên hầu như ngày nào cũng dành ra chút tiền để thưởng thức... có bữa là bánh, có bữa là kem, có bữa là món gì gì đó tôi không nhớ tên nhưng đều có trà xanh dính vào đó. Đi Nhật Bản tôi thấy chẳng có món nào tôi không ăn được... mà toàn là món tôi muốn ăn nhiều nhưng ngân sách hạn hẹp nên phải giới hạn không thể xả láng... sáng về sớm được nên có lẽ mình phải hẹn nước Nhật Bản để gặp lại ít nhất là vài ba lần nữa bởi nghe nói mùa nào nước Nhật Bản cũng đẹp hết trơn á!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi ở Kyoto năm ngày sau đó lên Nagoya ở thêm hai ngày nữa trước khi về lại Việt Nam kết thúc chuyến đi Nhật Bản kéo dài hai tuần lần đầu của mình. Lật từng trang sách trong tác phẩm “lonely planet” mà tôi mang theo, xem qua lại hết những nơi cần đến ở Nagoya trong hai ngày cuối ở đây mà sao tôi thấy toàn là những điểm đến trong thành phố, tất cả đều khá khác với sở thích của mình: nào là tháp truyền hình, nào là nhà cao tầng rồi khu shopping... Tôi thấy một chút chán và ngẫm nghĩ không biết mình sẽ đi đâu chơi đây? không lẽ ghé quán cafe ngắm phố suốt buổi tối để cho qua thời gian trong mấy cái shopping mall? Như vậy thì không tốt! Tôi phải tìm nơi nào đó vùng ngoại ô để trở thành điểm đến của mình...Search một hồi trên internet, tôi tìm ra Korankei - một ngôi làng nhỏ nằm không xa Nagoya nhưng có quãng đường xa. Tôi đọc trên mấy diễn đàn để xem thêm thông tin thì thấy họ bảo đi kiểu balo có khó khăn chút [đa số dân tình đến đây bằng xe riêng hoặc xe tour] vì phải đổi tàu rồi đi bus hơn một tiếng và kinh dị nhất là bus đi tuyến này rất thưa chuyến... Tôi bán tin bán nghi nên chạy xuống hỏi chàng tiếp tân nhà trọ, bạn ấy cũng nói với tôi rằng mùa này bắt đầu đông khách đến vùng đó rồi nhưng ngại nhất là tôi đi phương tiện công cộng sẽ vất vả và mất nhiều thời gian. Nhìn bạn ấy trả lời tôi cũng hơi chùn bước thế nhưng đoạn cuối bạn ấy tự nhiên nhấn mạnh rằng nếu mày đi được thì nên đi vì tao nghĩ đây là một điểm đáng để đến đó! Như tiếp thêm thuốc, tôi ngay lập tức vào net search đường đến đó rồi chạy lên phòng vác balo ra ga subway để đi liền nhằm tiết kiệm thời gian!Buổi sáng ở Nagoya, Osaka hay Kyoto chi thì các tuyến subway nào cũng đông ngợp người vì đó là giờ người ta đi làm. Nhiều lúc đi tàu đi subway bên này khỏi cần bước cũng di chuyển được vì luồng người xô vào từ phía sau & hôm nay cũng y chang vậy... tôi chỉ cần đứng xếp hàng thôi là được đẩy lên tàu hoặc xuống tàu khỏe re hehe :)Tôi đổi qua line khác để đến Akaike rồi từ đó tôi mua vé xe lửa đi Josui. Josui là một ga thuộc thành phố Toyota. Tôi không biết phải đây là nơi sản xuất xe Toyota hay không mà trên phố rất nhiều xe toyota chạy. Từ ga Josui tôi phải đi bus hơn một tiếng nữa mới tới Korankei.Nếu bus có chút tên tiếng Anh thì dễ biết mấy đằng này bus ở vùng Josui này toàn ghi tiếng Nhựt. Tôi đọc trên net có biết là xe bus từ đây đi Korankei chỉ có 1 chuyến mỗi giờ nhưng tôi không biết giờ nào bus chạy & đón bus ở trạm số mấy vì tôi không biết chữ tiếng Nhật Bản nào cả! Vùng này ít người, trạm bus tôi đang đứng vắng lặng, gió thì rít từng cơn lạnh cóng... Tôi chạy ngược lại ga & viết ra chữ Korankei cũng như vẽ hình chiếc bus cùng cái đồng hồ ý là hỏi bus đi Korankei chạy lúc nào... Đáp lại là nụ cười hiền hậu của chú gác ga với chữ "number 1" vậy là tôi hiểu bus số 1, cảm ơn chú xong chạy ra trạm bus nhưng nhìn hoài chẳng thấy bus có số phía trước... Vậy là chạy ngược vào lại hỏi chú gác ga tiếp... Và lần này khá hơn, chú nói tiếng Anh kiểu Nhật Bản rất lạ nhưng tôi đoán được ra từ "bus station 1" hihi...Tôi ra trạm, tìm cây cột có số 1 rồi ngồi đó chờ bus tới. Bus tới, để chắc ăn tôi chạy lên hỏi bác tài bằng cách mở điện thoại có hình cây cầu đỏ nổi tiếng Korankei chỉ vào... & có đến ba bác tài lắc đầu... mãi đến xe bus thứ tư đến tôi mới nhận được cái gật đầu & thế là tôi bắt đầu trải nghiệm xe bus đi Korankei.Korankei là một làng nhỏ nằm lọt trong thung lũng bao vây bởi núi Limori nơi có ngôi đền Kojakuji & được xem là nơi ngắm lá vàng đỏ mùa thu đẹp nhất vùng Chubu. Vào thế kỷ thứ 17, các tu sĩ ở đền Kojakuji đã trồng cây lá đỏ dọc theo con đường vào đền, sau đó các khu vực lân cận thấy đẹp nên trồng theo... để rồi nguyên một khu rộng lớn bên sông & tựa vào núi, một rừng cây lá vàng lá đỏ đã hình thành & mùa thu, từ giữa tháng 11 đến đầu tháng 12, lá vàng lá đỏ nơi đây ngã màu, tạo thành một bức tranh mùa thu tuyệt vời hút hồn bao lữ khách đến đây.Con sông Tomoe chảy dọc theo triền núi Limori không sâu lắm & nước rất trong, cùng những phiến đá nhấp nhô là nơi du khách ra đây ngồi ngắm cảnh trời mây sông núi rất đông. Vào lúc rộ mùa lá ngã màu vàng đỏ, cùng với cây cầu Taigetsukyo sơn màu đỏ tươi đã trở thành biểu tượng của vùng Korankei xinh đẹp, được in thành những tấm tranh khổ lớn dán quảng cáo ở khắp các nhà ga, bến xe... để thu hút khách đến tham quan.Đến Korankei, đi dọc theo con sông Tomoe, mỏi chân thì ngồi trên những tản đá dưới bóng cây lá phong vàng đỏ hít hà không khí trong lành, ngắm nhìn dòng nước trong veo trôi lững lờ cũng thú vị lắm. Chán chường với sông nước thì lang thang theo con đường đất nhỏ men dọc theo chân núi phủ kín bởi những hàng cây thẳng tắp xanh đỏ vàng ngút ngàn cũng tuyệt vời vô cùng... Những chiếc ghế gỗ, những ngôi nhà gỗ nhỏ ven đường nằm sẵn sàng bên đường làm chốn yên để du khách nghỉ chân khi mỏi mệt... hay ghé tạt vào ngôi đền Kojakuji ở lưng chừng đồi rửa mặt bằng ngụm nước mát trong veo múc bằng chiếc gáo làm từ thân tre mộc mạc mà độc đáo tinh tế khó ngờ rồi nghỉ chân đôi chút để tiếp tục dạo bước loanh quanh Korankei.
Nơi lưng chừng núi, ngôi làng Sanshu Asuke nép mình dưới rừng cây như điểm thêm nét đẹp cho Korankei. Những ngôi nhà gỗ cũ kiểu truyền thống của người Nhật Bản dung dị, đơn sơ cùng với xưởng gỗ, tiệm làm đèn lồng, xưởng làm giấy thô... làm cho lữ khách đến đây càng thêm thích thú. Xen kẻ vào đó là chuồng bò với những chú bò đang gặm cỏ khô lẫn đâu đó là tiếng cục ta cục tác của bầy gà, tiếng véo von của lũ chim trên cây hay những chú sóc nhảy lóc cóc trên cành... tất cả tạo nên một Korankei xinh đẹp, yên bình & đầy màu sắc.

Mùa thu là mùa du khách kéo về Korankei đông nhất. Những mùa khác vẫn có du khách lai rai đến đây nhưng không nhiều bởi mùa thu sắc vàng sắc đỏ nơi đây làm cho cảnh trí đẹp hơn bội phần. Những ngày đông khách vào dịp lá rộ ngã màu đỏ vàng, người ta tổ chức nhạc hội hàng ngày đến đêm... đèn được thắp sáng dưới các tán cây để du khách thưởng ngoạn đến tận 9h đêm & nghe nói đường đi Korankei cũng kẹt xe khủng khiếp lắm! có khi mất cả nữa ngày mới đến được đây.

Tôi trở lại trạm xe bus nhỏ xíu ở ven đường có hai hàng ghế gỗ mộc mạc dễ thương không thể tả ngồi chờ xe quay về lại Nagoya khi trời sắp về chiều sau khi ghé vào quán nhỏ ven sông ngồi thưởng thức tô mì udon & cây kem trà xanh ngon ngất ngây không thể tả. Tôi mê món gì dính đến trà xanh ở Nhật Bản nên hầu như ngày nào cũng dành ra chút tiền để thưởng thức... có bữa là bánh, có bữa là kem, có bữa là món gì gì đó tôi không nhớ tên nhưng đều có trà xanh dính vào đó. Đi Nhật Bản tôi thấy chẳng có món nào tôi không ăn được... mà toàn là món tôi muốn ăn nhiều nhưng ngân sách hạn hẹp nên phải giới hạn không thể xả láng... sáng về sớm được nên có lẽ mình phải hẹn nước Nhật Bản để gặp lại ít nhất là vài ba lần nữa bởi nghe nói mùa nào nước Nhật Bản cũng đẹp hết trơn á!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
I was in Kyoto to Nagoya five days later in another two days before returning to Vietnam to end the trip in Japan last two weeks of his first visit. Flipping through books in his "lonely planet" that I bring, check out the best places to come in Nagoya in the last two days here that I see throughout the destination in the city, all are quite different with his hobby: Which is the television tower, yet the tall buildings and shopping areas ... I feel a little bored and began to think about where we were going to play here? Perhaps no city had a cafe during the evening to watch for the last time in the little shopping mall? Thus, it is not good! I have to find somewhere suburb to become his destination ... Search for a while on the internet, I found Korankei - a small village located not far from Nagoya but distances. I read on some forums for more information and found them make travel difficult with little backpack style [most people love to come here by private car or car tour] due to change trains and go over one hour and bus horror This route is very little bus trip away ... I half expected to run down motel receptionist asked him, you also told me that this season started already crowded to the area but I fear the most is the way to go Public transport will be difficult and take time. Look you did answer me and faltered slightly but was naturally the end you stress that if you go, you should go because I think this is a good point to go there! As to more drugs, I immediately search the net on the way there and then ran upstairs to carry the backpack the subway station go hand in order to save time! Morning in Nagoya, Osaka or Kyoto chi is always crowded subway lines overwhelmed because there are people who go to work now. Sometimes this side subway train ride away from the necessary steps is moved, so threading men rushed from behind & today is exactly like that ... I just stood in line only to be pushed onto the ship or the ship re health hehe :) I switch to another line to Akaike then from there I bought a train ticket to go Josui. Josui is a station in the city of Toyota. I'm not sure this is where car manufacturer Toyota or not that on many cars toyota run city. From the bus station to go Josui me more than an hour and a bit new to Korankei.Neu bus English name is easy to know what is behind the bus in the whole record sound Josui Nhut. I read on the net you know the buses from here go Korankei only 1 trip per hour but I do not know what time the bus at the bus station run & catch some much because I do not know any Japanese word! This little area, the bus station I was standing quiet, intermittent wind whistled cold ... I run backwards Korankei station & writing letters and drawing the bus and watch the bus go ask Korankei run Anytime ... In response to the uncle's gentle smile guard station with the words "number 1" so I understand bus No. 1, thanks uncle bus station but finished running a nostalgic look not see the bus with the front .. . So running backwards into the guard station to ask uncle ... And this time rather than paying a Japanese speak English very strange but I guess the word "bus station 1" hihi ... I'm out stations, search pillars 1 and sat there waiting for the next bus. Bus coming, to be sure I ran up to ask the driver by opening the phone with the famous red bridge image Korankei ... & can only come third in the driver shook his head ... until my bus Wednesday to new get the nod & then I started to experience Korankei bus. Korankei is a small village situated in the valley fall surrounded by mountains where the temple Limori Kojakuji & is considered the place to watch the beautiful autumn leaves of red gold Most Chubu region. In the 17th century, the monks in temples Kojakuji red leaf tree planting along the road to the house, then the neighborhood should see nice ... and then planted in a large natural area by the river & title in the mountains, a forest of red leaves tree yellow leaves have formed & fall, from mid-November to early December, gold leaf red leaf color down here, forming a wonderful autumn painting attracted many pilgrims arrive here. The river flows along the mountainside Tomoe Limori & water is not very deep inside, along the undulating rocks where visitors sit out this scenic mountain river very crowded skies. At blooming season red leaves turn yellow, with red bridge Taigetsukyo fresh paint has become a symbol of the beautiful Korankei, was printed in sheets of poster advertising stickers around the station, bus stations. .. to attract tourists to visit. By Korankei, go along the river Tomoe, tired legs, then sat on the rocks under the trees yellow maple leaf red inhaling fresh air, watching the clear water floating row suspended also very interesting to ignore. Frustration with the wandering river under small dirt road along the foothills enamel covered by the trees straight red green yellow wonderful untouched extremely well ... The wooden chairs, a small wooden houses along Road is ready roadside rest place for tourists to make base when tired ... or had turned into a temple halfway up the hill Kojakuji wash your face with cool water sip by the pure scoop made ​​from bamboo ladle rustic but Unique unexpectedly delicate and slightly base to continue walking around Korankei. Place halfway up the mountain, the village of Asuke Sanshu nestled under the trees as more points for Korankei beauty. The old wooden house traditional Japanese simplicity, simplicity with wood shop, salon lantern, rough paper mill ... making more and more travelers to enjoy here. Interspersed in that barn with cows grazing somewhere dry and is known department of chicks we cluck, melodious sound of birds in the trees or squirrels jumping clatter on the branches ... all Korankei create a beautiful, peaceful & colorful. Autumn is the season of Korankei travelers largest drag. The other season is still dragging tourists come here but not much by autumn red yellow color makes this place more beautiful scenery multiplied. The busiest day on the occasion of fall blooming red leaf gold, it held daily till night festival ... lamp was lit under the canopy for visitors to enjoy until 9 pm & Korankei also heard way terrible traffic jam! sometimes lose another day to get here. I go back a tiny bus stop at the roadside with two rustic wooden seats cute indescribable waiting car returned to Nagoya in the afternoon when it's coming after visit small riverside restaurant enjoying a bowl of udon & green tea ice cream delicious indescribable ecstasy. What I loved dishes stick to green tea in Japan, virtually every day to spend some money to enjoy ... with the cake, with cream, with what cuisine is something I do not remember the name but are Green tea stick with it. Going to Japan I saw did not have any ... but I can not eat the whole dish I want to eat a lot but have limited budgets should not be limited to the early morning indulge ... so maybe I should get an appointment Japan to meet at least two or three again by heard the Japanese domestic season pretty well all smooth á!

















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: