Xin chào Maurizio. Hãy cho tôi gọi lần cuối tên bạn theo một cách gần  dịch - Xin chào Maurizio. Hãy cho tôi gọi lần cuối tên bạn theo một cách gần  Anh làm thế nào để nói

Xin chào Maurizio. Hãy cho tôi gọi

Xin chào Maurizio. Hãy cho tôi gọi lần cuối tên bạn theo một cách gần gũi nhất là Mau nhé. Lần này chắc là sẽ cố gắng không viết nhiều như những lần trước, để rồi bạn phải mất những vài ngày mới đọc và hiểu hết nội dung là gì. Rõ ràng, bạn biết đấy, chúng ta gần như đã hiểu nhau khá rõ.
1️⃣ Về vấn đề đi Mỹ
Tôi tin là bạn vẫn còn nhớ những lần trước tôi vẫn hay bàn luận, chỉ vì tôi không muốn mọi người nghĩ tôi thích Mỹ để rồi tôi lợi dụng bạn để đưa tôi đến đấy! (Đừng quên, nếu tôi không yêu thương gì bạn, tôi sẽ dành thời gian đấy để nói chuyện với người trân trọng tôi. Liệu bạn nghĩ tôi không được đi?) Cũng chỉ là một lời nói, ai cũng nói được, cho đến thời điểm này, tôi còn không chắc chắn bạn sẽ đến đây huống hồ nghĩ mình được lợi lọc gì khi đến đó? Nên chuyện đó, chỉ mãi là những lời trong suy nghĩ họ để áp đặt lên vị trí của tôi. Không thể phủ nhận, tôi thật sự rất thích đi Mỹ. Vốn dĩ như thế là vì mỗi khi cậu mợ về Việt Nam, họ chỉ đem vài bịch kẹo hay socolate rồi chia đều cho 5 6 anh chị em ở đây. Tính ra 1 gia đình, chỉ được chừng có 5 7 cục kẹo, hoặc 1 vài miếng socolate nhỏ. Nhưng ai cũng quý vì ở đây có tiền cũng không thể mua. Muốn nhờ mua, cũng phải 2 3 tuần mới có. Họ bảo nhau "Phải chi có một đứa cháu nào đi ra nước ngoài thôi, ở đây cũng sướng!" Tôi hiểu cảm giác chờ đợi, chỉ để có dăm ba cục kẹo hay một vài loại áo mà Việt Nam chẳng có để bán như thế nào. Nên tôi quyết tâm tìm kiếm người trân trọng mình thật sự và thực hiện hóa giấc mơ đó. Ông, chẳng thể hiểu!
2️⃣ Cách sống và truyền thống
Ông thấy không, tôi luôn cười, luôn tìm những câu hỏi chỉ để nghe bạn chia sẻ mỗi khi nói chuyện cùng nhau. Nhưng thật sự, tôi rất áp lực. Tôi áp lực cực kì! Vì nghe ông tâm sự về những người trước, vì hiểu ông rất cô đơn khi không có phụ nữ bên cạnh suốt bao nhiêu năm, vì ông bảo họ không tôn trọng ý kiến của ông nên mọi thứ mới tan rã! Chính vì lẽ đó, tôi thấy cảm thông, tôi muốn mình đến lan ủi ông được phần nào. Nhưng ông thấy đấy, nếu như những người khác bằng tuổi tôi, họ sẽ quan tâm tôi, chiều chuộng tôi, yêu thương và săn sóc. Nhưng ông thì ngược lại. Chúng ta không gặp nhau ở ngoài, dĩ nhiên ông không thể quan tâm tôi. Đành thế, nhưng ông luôn yêu cầu tôi thực hiện những thứ ông muốn thay vì ông phải chiều chuộng và thương yêu dù tôi có ra sao. Từ việc để tóc dài, đến ngay cả cắt móng, hay như cạo lông, những việc đấy ông thích, nhưng có hiểu đến cảm giác của tôi không? Ông bảo ông không bắt buộc nhưng ông nói "Tôi thích, bây giờ tôi thích thì bạn cứ làm, tôi sẽ nói chuyện với ba má bạn!" 3 tháng nói chuyện, nhưng cãi nhau hết 2 lần. Một vì cách tôi nói chuyện với má. Hai là vì móng tay. Cho đến thời điểm này, hôm nay, người nuôi nấng và lo cho tôi là ba má tôi, chẳng phải ông. Thực tế ông không có quyền để bắt buộc. Chưa kể tôi phải quản luôn nhiệm vụ sẽ làm gia đình ông, từng người, từng người cảm thấy hài lòng để họ ủng hộ tình yêu của ông và tôi. Sao ông không làm điều ngược lại? Tôi tự hỏi.
3️⃣ Những vấn đề bỏ quên
Tôi nợ ông một lời xin lỗi. Xin lỗi vì đã hỏi ông cưới tôi. Đơn giản thôi, tôi nghĩ cách đấy dễ qua sống cùng ông. Nhưng kì thực, lúc đấy tôi chẳng biết ông không thích đám cưới đâu. Nếu biết tôi sẽ không rêu rao, nếu biết tôi sẽ không yêu cầu ông làm những việc ông không muốn. Ông đồng ý, nhưng đúng thôi, vì ông không thích nên ông chẳng lo nó ra sao hay như thế nào. Nhưng giờ thì, ông không phải làm vậy nữa đâu. Vì tôi không cần nữa. Má tôi không chịu nỗi khi nhìn con gái mình phải như thế. Ông cũng làm cha, hẳn ông sẽ hiểu nếu Nicole gặp trường hợp như thế, liệu ông có chấp nhận? Thật sự là ông chưa một lần nghĩ đến cảm giác của tôi dù tôi chưa một lần ảnh hưởng trong cuộc sống của ông. Thật không công bằng nhỉ.
. Thức dậy từ lúc 5:30am, thật sự rất buồn ngủ, nhưng tôi đã đang dành thời gian để viết những dòng này cho ông. Hm, đây là lần cuối, lần cuối cùng để rồi ông sẽ không phải mệt khi đọc chúng lần nữa. Cảm ơn Mau nhé, đã cho tôi những ngày tháng vui vẻ. Cảm ơn Mau đã dành thời gian rảnh nói chuyện với tôi. Cảm ơn và xin lỗi!
Hôm nay và cả ngày mai tôi sẽ buồn cho tôi và cả cho ông vậy nên hãy hạnh phúc và bước tiếp nhé. Thời gian vẫn rất dài. Take care of yourself
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xin chào Maurizio. Hãy cho tôi gọi lần cuối tên bạn theo một cách gần gũi nhất là Mau nhé. Lần này chắc là sẽ cố gắng không viết nhiều như những lần trước, để rồi bạn phải mất những vài ngày mới đọc và hiểu hết nội dung là gì. Rõ ràng, bạn biết đấy, chúng ta gần như đã hiểu nhau khá rõ.1️⃣ Về vấn đề đi MỹTôi tin là bạn vẫn còn nhớ những lần trước tôi vẫn hay bàn luận, chỉ vì tôi không muốn mọi người nghĩ tôi thích Mỹ để rồi tôi lợi dụng bạn để đưa tôi đến đấy! (Đừng quên, nếu tôi không yêu thương gì bạn, tôi sẽ dành thời gian đấy để nói chuyện với người trân trọng tôi. Liệu bạn nghĩ tôi không được đi?) Cũng chỉ là một lời nói, ai cũng nói được, cho đến thời điểm này, tôi còn không chắc chắn bạn sẽ đến đây huống hồ nghĩ mình được lợi lọc gì khi đến đó? Nên chuyện đó, chỉ mãi là những lời trong suy nghĩ họ để áp đặt lên vị trí của tôi. Không thể phủ nhận, tôi thật sự rất thích đi Mỹ. Vốn dĩ như thế là vì mỗi khi cậu mợ về Việt Nam, họ chỉ đem vài bịch kẹo hay socolate rồi chia đều cho 5 6 anh chị em ở đây. Tính ra 1 gia đình, chỉ được chừng có 5 7 cục kẹo, hoặc 1 vài miếng socolate nhỏ. Nhưng ai cũng quý vì ở đây có tiền cũng không thể mua. Muốn nhờ mua, cũng phải 2 3 tuần mới có. Họ bảo nhau "Phải chi có một đứa cháu nào đi ra nước ngoài thôi, ở đây cũng sướng!" Tôi hiểu cảm giác chờ đợi, chỉ để có dăm ba cục kẹo hay một vài loại áo mà Việt Nam chẳng có để bán như thế nào. Nên tôi quyết tâm tìm kiếm người trân trọng mình thật sự và thực hiện hóa giấc mơ đó. Ông, chẳng thể hiểu!2️⃣ Cách sống và truyền thốngÔng thấy không, tôi luôn cười, luôn tìm những câu hỏi chỉ để nghe bạn chia sẻ mỗi khi nói chuyện cùng nhau. Nhưng thật sự, tôi rất áp lực. Tôi áp lực cực kì! Vì nghe ông tâm sự về những người trước, vì hiểu ông rất cô đơn khi không có phụ nữ bên cạnh suốt bao nhiêu năm, vì ông bảo họ không tôn trọng ý kiến của ông nên mọi thứ mới tan rã! Chính vì lẽ đó, tôi thấy cảm thông, tôi muốn mình đến lan ủi ông được phần nào. Nhưng ông thấy đấy, nếu như những người khác bằng tuổi tôi, họ sẽ quan tâm tôi, chiều chuộng tôi, yêu thương và săn sóc. Nhưng ông thì ngược lại. Chúng ta không gặp nhau ở ngoài, dĩ nhiên ông không thể quan tâm tôi. Đành thế, nhưng ông luôn yêu cầu tôi thực hiện những thứ ông muốn thay vì ông phải chiều chuộng và thương yêu dù tôi có ra sao. Từ việc để tóc dài, đến ngay cả cắt móng, hay như cạo lông, những việc đấy ông thích, nhưng có hiểu đến cảm giác của tôi không? Ông bảo ông không bắt buộc nhưng ông nói "Tôi thích, bây giờ tôi thích thì bạn cứ làm, tôi sẽ nói chuyện với ba má bạn!" 3 tháng nói chuyện, nhưng cãi nhau hết 2 lần. Một vì cách tôi nói chuyện với má. Hai là vì móng tay. Cho đến thời điểm này, hôm nay, người nuôi nấng và lo cho tôi là ba má tôi, chẳng phải ông. Thực tế ông không có quyền để bắt buộc. Chưa kể tôi phải quản luôn nhiệm vụ sẽ làm gia đình ông, từng người, từng người cảm thấy hài lòng để họ ủng hộ tình yêu của ông và tôi. Sao ông không làm điều ngược lại? Tôi tự hỏi.3️⃣ Những vấn đề bỏ quên
Tôi nợ ông một lời xin lỗi. Xin lỗi vì đã hỏi ông cưới tôi. Đơn giản thôi, tôi nghĩ cách đấy dễ qua sống cùng ông. Nhưng kì thực, lúc đấy tôi chẳng biết ông không thích đám cưới đâu. Nếu biết tôi sẽ không rêu rao, nếu biết tôi sẽ không yêu cầu ông làm những việc ông không muốn. Ông đồng ý, nhưng đúng thôi, vì ông không thích nên ông chẳng lo nó ra sao hay như thế nào. Nhưng giờ thì, ông không phải làm vậy nữa đâu. Vì tôi không cần nữa. Má tôi không chịu nỗi khi nhìn con gái mình phải như thế. Ông cũng làm cha, hẳn ông sẽ hiểu nếu Nicole gặp trường hợp như thế, liệu ông có chấp nhận? Thật sự là ông chưa một lần nghĩ đến cảm giác của tôi dù tôi chưa một lần ảnh hưởng trong cuộc sống của ông. Thật không công bằng nhỉ.
. Thức dậy từ lúc 5:30am, thật sự rất buồn ngủ, nhưng tôi đã đang dành thời gian để viết những dòng này cho ông. Hm, đây là lần cuối, lần cuối cùng để rồi ông sẽ không phải mệt khi đọc chúng lần nữa. Cảm ơn Mau nhé, đã cho tôi những ngày tháng vui vẻ. Cảm ơn Mau đã dành thời gian rảnh nói chuyện với tôi. Cảm ơn và xin lỗi!
Hôm nay và cả ngày mai tôi sẽ buồn cho tôi và cả cho ông vậy nên hãy hạnh phúc và bước tiếp nhé. Thời gian vẫn rất dài. Take care of yourself
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hello Maurizio. Let me call you last name in a way that is closest Mau offline. This time it is going to try not to write as much as the last time, and then you have to take those few days to read and understand the content is. Obviously, you know, we almost know each other quite well.
1️⃣ regard to the US
I believe that you still remember the last time I have frequently talked about, just because I do not want people to think I like the US then I take advantage of you to take me to it! (Do not forget, if I do not love you, I will take the time to talk to people that appreciate me. Whether you think I do not go?) It's just a word, everyone said was, until this time, I was not sure you would come here alone thinking what filtration alone is beneficial when there? So that, just as the words always in their thoughts to impose on my position. Undeniably, I really enjoyed going to America. Inherently this because every time his parents had about Vietnam, they just brought few bags of candy and then split evenly socolate 5 6 brothers and sisters here. Count out one family, as long as there are only 5 7 candies, or 1 small socolate few bites. But anybody because here you have the money and can not buy. Wanted by buyers, also have 2 new 3 weeks. They told each other, "If there were only a certain grandchildren to travel abroad alone, here are happy!" I understand the feeling of waiting, only to be crushed three candies or some kind of shirt that Vietnam did not have to sell how. So I determined to search for her true respect and implement that dream. He, do not understand!
2️⃣ traditional way of life and
he saw not, I always laugh, always look for those questions just to hear you share when talking together. But really, I was under pressure. I stress extremely! Because I heard people talk about him before, because he was very lonely out there were no women besides all these years, because he told them not to respect his opinion so new things disintegrate! Therefore, I feel sympathy, I want her to be somewhat spread his board. But you see, if other people my age, they will be interested in me, pamper me, loving and caring. But he is the opposite. We do not meet in the outside, of course he could not interest me. Granted, but he always asked me to perform what he wanted instead of him to pamper and love though I have the stars. From the long hair, to even nail clippers, or as shaving, things that he likes, but you understand my feelings? He said he was not required, but he said "I like, now I like it, you just do it, I will talk to your parents!" 3 months of talk, but the quarrel out 2 times. One because of the way I talk to my cheeks. Secondly because the nail. Until this moment, today, who raise and care for me as my parents, did not he. The fact he did not have the right to oblige. Not to mention I have to manage tasks will always do his family, each person, each person feels happy for them to support him and my love. Why do not you do the opposite? I wonder.
3️⃣ neglected issues
I owe him an apology. Sorry for asking him to marry me. Simple, I thought how easy it through life with him. But real hassle, and at that time I did not know what he does not like weddings. If I would not claim to know, if you know I would not ask him to do things he does not want. He agreed, but rightly so, because he did not like it so he did not worry about how or how. But now, he does not have to do that anymore. Since I do not need anymore. My mother could not stand seeing her daughter like that. He is also a father, he would understand if Nicole would encounter such cases, whether he has accepted? In fact, he never once thought of my feelings though I never once influential in his life. It's not fair, huh.
. Waking up at 5:30 am from, really sleepy, but I'm taking the time to write this for him. Hm, this is the last time, the last time he would not then tired to read them again. Thank Mau then, gave me the happy days. Thank Mau spent free time to talk to me. Thanks and sorry!
Today and tomorrow I will be sad for me and so let him happy and keep going offline. Still very long time. Take care of yourself
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: