Nhưng quan trọng nhất là đi và viết chứ không phải bàn giấy trong căn phòng nhỏ. Tôi thèm cảm giác viết trên những chuyến đi, trong một khoang tàu hay khi dừng chân bên một quán nhỏ xinh xắn. Tôi sẽ chia sẻ tất cả những niềm vui, những khoảnh khắc, những số phận mà mình gặp được ở trên đường, cũng có thể là câu chuyện về cuộc đời của một ai đó tình cờ gặp. Tôi sẽ viết với tình yêu con người và cuộc đời.
Những khi mệt mỏi, tôi hay thu mình trên ghế so pha, pha cho mình một cốc cà phê nóng, thưởng thức vài bản nhạc yêu thích, để lấy lại cảm hứng cho bản thân, tiếp tục nuôi dưỡng giấc mơ làm một người kể chuyện. Và tự hứa với bản thân, đừng bao giờ từ bỏ lời hứa với bản thân khi còn là một cô bé, và phải luôn cố gắng mạnh mẽ sống sao cho không ohair hối tiếc rằng mình đã đi qua tuổi trẻ mà không để lại gì. Hy vọng giấc mơ này sớm thành hiện thực