Kính gửi: NGÀI TỔNG THỐNG Trên bàn giấy, trong căn phòng nhỏ, ngôi nhà dịch - Kính gửi: NGÀI TỔNG THỐNG Trên bàn giấy, trong căn phòng nhỏ, ngôi nhà Anh làm thế nào để nói

Kính gửi: NGÀI TỔNG THỐNG Trên bàn

Kính gửi: NGÀI TỔNG THỐNG
Trên bàn giấy, trong căn phòng nhỏ, ngôi nhà ọp ẹp, em mang một ước mơ giản đơn, kính mong ngài cho nó thành hiện thực được không?

Em tên là ............. ở đất nước hình chữ S xinh đẹp. Đất nước từng một thời hứng hàng triệu tấn bom đạn chiến tranh và hàng trăm triệu lít chất độc hoá học Dioxin tàn khốc, mà hậu quả của nó cho đến tận bây giờ đất đai, con người Việt Nam vẫn còn đang phải gánh chịu.

Ba em là bộ đội giải phóng quân, từng xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước. Trong những năm tháng chiến tranh ác liệt đó, ba đã bị nhiễm trong mình chất độc ghê ghớm ấy. Để rồi sau khi hoà bình, tóc đã muối tiêu ba mới lập gia đình. Trước khi sinh em, mẹ đã bị sẩy thai đến 7 lần mà không hiểu lý do vì sao? Sau này đi khám mới biết là di chứng của chất độc hoá học Dioxin. Bác sĩ nói là ba rất khó có con, nếu có thì cũng bị dị dạng, tật nguyền,.. và khuyên ba không nên… Nhưng niềm khao khát được ẵm bồng đứa con thơ trên bàn tay còn lại của ba quá thiết tha, mãnh liệt. Chắc có lẽ vì thế cho nên một chiều mùa thu em đã cất tiếng khóc chào đời trong niềm vui sướng khôn xiết, tột cùng của ba mẹ. Nhưng bất hạnh thay lời nói của vị bác sĩ kia đã thành hiện thực. Em càng lớn, càng phát triển thất thường, chân tay khẳng khiu, dài lêu nghêu, các ngón tay, ngón chân co quắp lại, lưng gù, mắt to chỉ mỗi cái đầu là bình thường, nhưng đôi lúc cũng xuất hiện những cơn buốt đau, ê ẩm khi trời trở gió.

Lên 7 tuổi em mới biết nói, 8 tuổi em được ba cõng đến trường, rồi suốt những năm tháng đi học ba làm đôi chân của em, ngày nắng cũng như ngày mưa, dưới cái nóng rát da hay cái lạnh thấu xương, đôi chân khập khiễng của ba 7 năm qua chưa bao giờ ngơi nghỉ. Đồng lương thương binh ít ỏi của ba không đủ để chữa bệnh cho em, ba phải làm thêm nhiều việc từ đan lát cho đến trồng trọt, chăn nuôi, …Mẹ tần tảo sớm hôm, trên cánh đồng một nắng hai sương, 5 sào ruộng một tay mẹ chăm bón, cày cuốc… Tất cả chỉ để có tiền chạy chữa cho em được trở nên bình thường giống như bao đứa trẻ khác. Nhìn bàn tay chai sần của ba, đôi chân lấm lem bùn đất của mẹ, đôi mắt thâm quầng của hai người, em thầm ao ước rằng: Mai này khi lớn lên, em mong sao mình có thể làm được việc gì đó để có thể chăm sóc ba mẹ lúc tuổi già, sức yếu đền bù lại phần nào công ơn sinh thành, dưỡng dục, cực khổ mà ba mẹ đã lo cho em nên vóc nên hình. Rồi em ao ước mình trở thành một diễn giả tài ba, đem kiến thức đi khắp thế gian truyền bá cho mọi người hiểu biết về chiến tranh, về chất độc hoá học, về hoà bình, về hạnh phúc đơn sơ,… Em mong muốn rằng thế giới sau này khi em lớn lên sẽ không còn phải chịu những cảnh chiến tranh, mất mát, đau thương, loài người không phải đớn đau, thống khổ vì bom đạn, vũ khí hoá học, vũ khí nguyên tử hay vũ khí huỷ diệt hàng loạt… Các vị lãnh tụ, các ngài tổng thống, các vị chủ tịch, … những người đứng đầu một đất nước, xin hãy suy nghĩ thật kỹ, xin lấy lợi ích toàn nhân loại làm trọng, đừng vì chút lợi ích nhỏ nhoi cho bản thân hay cho dân tộc mình mà đem chết chóc, đau thương đến cho dân tộc khác. Ai cũng là người, cũng có cha, có mẹ, cũng chỉ sống có một lần xin hãy sống thật bao dung, nhân hậu, xin hãy làm những điều thiện, tránh điều ác, tạo phúc cho muôn dân, bá tánh. Nếu không – Đến một lúc nào đó loài người sẽ bị huỷ diệt bởi chính mình mà thôi.

Ngài Ban Ki-moon kính mến!

Đứng trước nỗi đau và mong muốn nhỏ nhoi của mình, em chỉ mong sao lá thư này đến được với ngài. Xin ngài hãy làm tất cả những gì có thể để cho mong muốn giản đơn của em thành sự thật.

Xin ngàn lần cảm ơn ngài, kính chúc ngài nhiều sức khoẻ, vạn sự an lành!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Kính gửi: NGÀI TỔNG THỐNG Trên bàn giấy, trong căn phòng nhỏ, ngôi nhà ọp ẹp, em mang một ước mơ giản đơn, kính mong ngài cho nó thành hiện thực được không? Em tên là ............. ở đất nước hình chữ S xinh đẹp. Đất nước từng một thời hứng hàng triệu tấn bom đạn chiến tranh và hàng trăm triệu lít chất độc hoá học Dioxin tàn khốc, mà hậu quả của nó cho đến tận bây giờ đất đai, con người Việt Nam vẫn còn đang phải gánh chịu. Ba em là bộ đội giải phóng quân, từng xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước. Trong những năm tháng chiến tranh ác liệt đó, ba đã bị nhiễm trong mình chất độc ghê ghớm ấy. Để rồi sau khi hoà bình, tóc đã muối tiêu ba mới lập gia đình. Trước khi sinh em, mẹ đã bị sẩy thai đến 7 lần mà không hiểu lý do vì sao? Sau này đi khám mới biết là di chứng của chất độc hoá học Dioxin. Bác sĩ nói là ba rất khó có con, nếu có thì cũng bị dị dạng, tật nguyền,.. và khuyên ba không nên… Nhưng niềm khao khát được ẵm bồng đứa con thơ trên bàn tay còn lại của ba quá thiết tha, mãnh liệt. Chắc có lẽ vì thế cho nên một chiều mùa thu em đã cất tiếng khóc chào đời trong niềm vui sướng khôn xiết, tột cùng của ba mẹ. Nhưng bất hạnh thay lời nói của vị bác sĩ kia đã thành hiện thực. Em càng lớn, càng phát triển thất thường, chân tay khẳng khiu, dài lêu nghêu, các ngón tay, ngón chân co quắp lại, lưng gù, mắt to chỉ mỗi cái đầu là bình thường, nhưng đôi lúc cũng xuất hiện những cơn buốt đau, ê ẩm khi trời trở gió. Lên 7 tuổi em mới biết nói, 8 tuổi em được ba cõng đến trường, rồi suốt những năm tháng đi học ba làm đôi chân của em, ngày nắng cũng như ngày mưa, dưới cái nóng rát da hay cái lạnh thấu xương, đôi chân khập khiễng của ba 7 năm qua chưa bao giờ ngơi nghỉ. Đồng lương thương binh ít ỏi của ba không đủ để chữa bệnh cho em, ba phải làm thêm nhiều việc từ đan lát cho đến trồng trọt, chăn nuôi, …Mẹ tần tảo sớm hôm, trên cánh đồng một nắng hai sương, 5 sào ruộng một tay mẹ chăm bón, cày cuốc… Tất cả chỉ để có tiền chạy chữa cho em được trở nên bình thường giống như bao đứa trẻ khác. Nhìn bàn tay chai sần của ba, đôi chân lấm lem bùn đất của mẹ, đôi mắt thâm quầng của hai người, em thầm ao ước rằng: Mai này khi lớn lên, em mong sao mình có thể làm được việc gì đó để có thể chăm sóc ba mẹ lúc tuổi già, sức yếu đền bù lại phần nào công ơn sinh thành, dưỡng dục, cực khổ mà ba mẹ đã lo cho em nên vóc nên hình. Rồi em ao ước mình trở thành một diễn giả tài ba, đem kiến thức đi khắp thế gian truyền bá cho mọi người hiểu biết về chiến tranh, về chất độc hoá học, về hoà bình, về hạnh phúc đơn sơ,… Em mong muốn rằng thế giới sau này khi em lớn lên sẽ không còn phải chịu những cảnh chiến tranh, mất mát, đau thương, loài người không phải đớn đau, thống khổ vì bom đạn, vũ khí hoá học, vũ khí nguyên tử hay vũ khí huỷ diệt hàng loạt… Các vị lãnh tụ, các ngài tổng thống, các vị chủ tịch, … những người đứng đầu một đất nước, xin hãy suy nghĩ thật kỹ, xin lấy lợi ích toàn nhân loại làm trọng, đừng vì chút lợi ích nhỏ nhoi cho bản thân hay cho dân tộc mình mà đem chết chóc, đau thương đến cho dân tộc khác. Ai cũng là người, cũng có cha, có mẹ, cũng chỉ sống có một lần xin hãy sống thật bao dung, nhân hậu, xin hãy làm những điều thiện, tránh điều ác, tạo phúc cho muôn dân, bá tánh. Nếu không – Đến một lúc nào đó loài người sẽ bị huỷ diệt bởi chính mình mà thôi. Ngài Ban Ki-moon kính mến! Đứng trước nỗi đau và mong muốn nhỏ nhoi của mình, em chỉ mong sao lá thư này đến được với ngài. Xin ngài hãy làm tất cả những gì có thể để cho mong muốn giản đơn của em thành sự thật. Xin ngàn lần cảm ơn ngài, kính chúc ngài nhiều sức khoẻ, vạn sự an lành!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Dear Mr. President,
On the desk, in the small room, the house creaking, I brought a simple dream, we respectfully request that he realized it was not? My name is ........ ..... S-shaped country beautiful. The country once inspired millions of tons of munitions of war, and hundreds of millions of liters of toxic chemical dioxin devastating, but the consequences of it until now land and people of Vietnam still suffers. My father is a soldier liberators, each slit Truong Son to save the country. During the years of wars that have been infected in their three poisons that infernal. Then after the peace, salt and pepper hair has three new married. Prenatal child, the mother has a miscarriage to 7 times that do not understand why? After this visit is to know sequelae of toxic chemical dioxin. The doctor said that three very difficult to have children, if any, deformity, disability, .. and recommend three should not ... But desire is cradling young children holding hands on the rest of the three so earnestly, intense. Perhaps so for an autumn afternoon I was born cry in the ineffable joy, the ultimate parent of three. Unfortunately the words of another doctor came true. I'm as big, grow erratically, spindly limbs, long weedy, fingers, toes curl, humpback, bigeye per head is only normal, but sometimes appear bouts excruciating pain, soreness when the wind. Top 7 year old children know say, 8-year-old children are three to school, and during the three school years as my legs, sunny days and rainy days, under the burning the skin or bone-chilling cold, limp legs of three 7 years never rest. Wounded meager salary of three is not enough to cure me, I have to do more work from knitting to crop, livestock, ... She scraped early today, on the field put in, 5 pole single mom fertilize fields, plow hoe ... All just to have money to run cure for normal children become like any other child. Looking at the hands of three calluses, mud-covered feet of mothers, dark circles eyes of two people, I secretly wished that Mai when growing up, I wish I could do something to take care of their parents in old age and poor health partly compensate the thanks giving birth, nurturing, hardship that parents were worried for me to build up the image. Then you wish to become a gifted speaker, bringing knowledge spread throughout the world for people to understand about war, about toxic chemicals, for peace, for the simple happiness ... I hope wish that the world later when they grow up will no longer suffer from war, loss, grief, not human pain, suffering bombs, chemical weapons, nuclear weapons or weapons air mass destruction ... The leader, the President, the President, ... the head of a country, please think carefully, please take benefit mankind as important, not because of some little benefit for themselves or for their people that brought death, grief to other ethnic groups. Anybody who is also a father, mother, and lived a real life, please visit tolerant, merciful, please do good, avoid evil, to create happiness for all people, and the men. If not - to a time when humanity will be destroyed by oneself. He Ban Ki-moon love! Facing the pain and desire their little, I only wish this letter to be with him. Would you please do all you can to give her simple wish come true. Please thousand times thank you, wish you much health and wellbeing of thousands!












đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: