Bạn đã rời xa tôi 10 ngày rồi.Tôi nghĩ rằng điều đó dễ dàng. Nhưng lại thật khó khăn với tôi.Lần đầu tiên tôi bị mất cân bằng giống như thế nàyBuổi tối hôm thứ năm khi mà lần đầu tiên bạn đến thăm lớp của tôi. Sau đó chúng ta đi ăn cùng nhau, tôi đã yêu bạn từ giây phút đó. Bạn đã hạnh phúc khi tôi đưa đồ ăn lên miệng bạn. Và điều đó cũng làm tôi hạnh phúc.LOUCA. Có thể với bạn tôi không là gì cả hoặc là rất nhỏ... nhưng với tôi bạn là tất cả. Mọi nơi, mọi lúc, tôi đều nhìn thấy bạn. Và ngay cả trong giấc mơ.. tôi không nghĩ rằng tôi yêu bạn nhiều đến thế... nhưng tôi không thể điều khiển được tình cảm dành cho bạn.Tôi đã mơ... Louca! Tôi mơ rằng tôi đang bước đi trên một con đường, vừa đi, vừa khóc. Tôi thấy bạn đừng phía trước tôi, tôi chạy đến và ôm bạn thật chặt. Bạn nói với tôi rằng:" đừng khóc Mai. Tôi ở đây rồi" trong phút giây ấy tôi cảm thấy bình yên. Tôi không muốn rời xa, tôi không muốn tỉnh lại. Nhưng giấc mơ cũng rời xa tôi... nếu thời gian có thể quay trở lại tôi sẽ ôm bạn thật chặt và làm mọi cách để bạn không xa tôi. Louca ạ!Louca. Tôi không thể nắm giữ bạn. Cũng như trái tim của bạn không thuộc về tôi. Bạn đã cho tôi thấy rằng tôi chỉ là rất nhỏ đối với bạn... và tôi đang một mình trong tình yêu của chúng ta. Nhưng tại sao tôi cứ mong chờ, vẫn cứ nhìn bạn. Tôi đến mọi nơi chúng ta đã cùng nhau đến và nghĩ rằng sẽ gặp bạn ở đó. Điều đó có xảy ra không Louca?
Dù bạn đi nhiều nơi, đi rất xa, gặp nhiều người... nhưng tôi hy vọng tôi sẽ là bến đỗ cuối cùng của bạn Louca à!
đang được dịch, vui lòng đợi..
