- Tạm biệt! –Roméo hét lên, không còn chịu đựng nổi nữa, anh cắm đầu c dịch - - Tạm biệt! –Roméo hét lên, không còn chịu đựng nổi nữa, anh cắm đầu c Anh làm thế nào để nói

- Tạm biệt! –Roméo hét lên, không c

- Tạm biệt! –Roméo hét lên, không còn chịu đựng nổi nữa, anh cắm đầu chạy, và Juliette cũng không thể bình yên mơn man nỗi sầu, bởi phu nhân Capulet, theo lời chồng, ngay lúc ấy đã bước vào, hơi ngạc nhiên bắt gặp con gái mình đã dậy.

Cho rằng những giọt lệ còn long lanh trong mắt Juliette, là dành cho cái chết của người anh họ Tebaldo, bà kể lể dông dài về những dự định báo thù tên sát nhân Roméo, rồi để làm vui long cô bé khốn khổ, bà loan báo cho cô biết về lễ thành hôn sắp tới của cô với chàng kỵ sĩ đẹp trai và dũng cảm Paris, tại nhà thờ thánh Pierre.

Sau cái đêm tuyệt vọng, cô Juliette đáng thương hầu như mất hết kiên nhẫn. Cô từ chối người chồng do cha cô ép buộc. Ban đầu, ông ta vẫn xem cô như đứa bé được nuông chiều, chưa hiểu rõ minh thực ra muốn gì, nhưng sau đó, trước những lời từ chối quyết lệt, lặp đi nhắc lại nhiều lần, ông ta nổi nóng và hung hăng, tàn bạo đến mức buông ra lời nguyền rủa, đe dọa và mắng nhiếc Juliette thậm tệ, đoạn ông bỏ đi, đóng sầm cửa lại, bà vợ hoảng hốt lủi thủi theo sau.

Sầu khổ và đau đớn, Juliette quyết định đi gặp cha Laurent để vấn kế, nên hăm hở tìm đến ngôi nhà hiu quạnh đã chứng kiến hôn lễ của nàng. Cha Laurent đang có khách: Paris đến thổ lộ cho ông biết, cuộc thành hôn sắp tới của mình với tiểu thư họ Capulet. Tin đó khiến vị linh mục tốt bụng hoang mang, ông vội đuổi khéo Paris về, để tập trung lo lắng cho cô gái sám hối đáng thương. Biết làm sao đây? Juliette nói sẵn sàng làm bất cứ việc gì, và sau khi cân nhắc đắn do hồi lâu, cha sắp đặt mưu kế như sau:

- Thế này nhé –cha nói- con hãy vui vẻ lên và cứ ưng thuận làm lễ cưới đi. Ngày mà là thứ tư rồi, đừng cho bà vú ngủ chung phòng với con. Cầm lấy cái lọ này, khi nào lên giường ngủ, con hãy uống thuốc đựng trong ấy, tức khắc, mạch con sẽ ngừng đập, hơi thở tắt lịm, thân thể lạnh băng, chứng tỏ rằng con không còn sống nữa. Nét đằm thắm của má và môi con sẽ trở màu tro úa, tứ chi bất động, cứng đờ như chết suốt bốn mươi hai giờ. Con sẽ nằm trong trạng thái một kẻ đã giã từ cõi đời, nhưng con sẽ thức dậy, sau một giấc ngủ êm đềm. Có điều, buổi sáng cử hành hôn lễ, họ sẽ phát hiện rằng con đã chết; thế là đúng theo phong tục trong xứ, họ sẽ đặt con vào cái quan tài không đậy nắp, trong bộ trang phúc lộng lẫy nhất và mang con đến ngôi nhà mồ của dòng họ Capulet. Cùng lúc, Roméo sẽ được thông báo về mưu lược của chúng ta, anh ấy sẽ đến đây: cha và anh ấy sẽ canh chừng, chờ con thức giấc và ngay chiều đó, anh ta sẽ cùng đưa con đi Mantoue. Con sẽ được giải thoát trọn vẹn, nếu sự yếu đuối thường tình sẽ không khiến con mất bình tĩnh trong lúc hành động.

- Trao con lọ thuốc đi. -Juliette kiên quyết nói- Đừng lo con sợ hãi, tình yêu sẽ cho con nhiều can đảm, và sẽ cứu thoát đời con. Xin từ biệt cha.

Ngày hôm sau trôi qua thật nhanh, đức ông Capulet đích thân chuẩn bị yến tiệc; cô con gái, từ nhà vị linh mục về, xin cáo lỗi. Phu nhân Capulet đảm đương việc chọn lựa y phục và trang sức cô dâu. Bà vú thì lăng xăng rối rít, Juliette bèn bào bà đi nghỉ. Còn lại một mình, cô bé hôm qua còn là đứa con được nuông chiều và đầy đủ hạnh phúc, giờ đây phải đơn độc chống chọi với nỗi khổ đau oan nghiệt.

- Vĩnh biệt! –nàng nói thầm với mẹ- Biết bao giờ mẹ con ta mới gặp lại nhau. Ta cảm thấy một thoáng ghê rợn, làm nguội lạnh mọi nguồn sống trong ta. Hay ta gọi các người thân đến đây cho vững bụng? Không! Ta phải diễn một mình tấn tuồng quái đản! Ta sẽ ra sao, nếu mai này thuốc kia không ngấm? Ta sẽ phải thành hôn ư? Không, không, lưỡi dao găm trong tầm tay ta đây, sẽ chống lại. Hay nếu đó là thuốc độc, mà cha Laurent định đưa ta vào cõi chết, để khỏi phải chịu ô nhục, vì chính cha đã tác hợp ta với Roméo? Không. Không thể nào như thế được, mọi người đều biết cha là một bậc thánh, không thể nào nghĩ xấu về cha. Nhưng việc gì sẽ xảy ra, nếu ta lại thức dậy trong mồ, trước khi Roméo kịp đến giải thoát ta? Ta sẽ chết ngạt mất, hay nếu còn sống ta sẽ điên loạn vì kinh hãi, giữa những người chết và các oan hồn thường ẩn hiện về đêm? Ta có mơ mộng quá chăng? Em đến đây, Roméo, chỉ vì chàng mà em uống liều thuốc này!

Thế rồi cô bé dũng cảm phóng lên giường, nốc cạn một hơi lọ thuốc.

Lúc đó, trong lâu đài Capulet; thiên hạ tất bật dưới bếp. Mặt trời vừa ló dạng, các phụ bếp đã chạy lăng xăng với que nướng, thủng múng, củi lửa. Người ta báo tin bá tước Paris đến, trang trọng và lịch sự với cả ban nhạc rộn ràng ban mai. Người ta hối thúc bà vú đi đánh thức Juliette dậy để trang điểm. Rồi bỗng nhiên những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên; nằm dài trên giường, xanh xao, lạnh cứng với nguyên vẹn y phục, Juliette vẫn lặng thinh trước bao lời kêu gọi của bà vú điên cuồng, rồi của bà mẹ đau đớn quằn quại, của người cha sầu khổ khôn nguôi, tiếp đó là bá tước Paris hào hoa với ban nhạc của mình, cuối cùng là của cha Laurent. Tiếng khóc than và kể lể vang lên cho đến lúc vị ẩn sĩ thuyết phục mọi người đè nén đau thương, bình tâm lo tổ chức tang lễ cho huy hoàng, trọng thể. Bọn nhạc công đút ống sáo vào bao, nhưng để khỏi phải thiệt thòi, họ quyết định nán lại chờ nhập bọn với những người khóc thuê, theo sau đám ma, hầu dự cơm chiều với họ.

Bị lưu đày ở Mantoue, Roméo ngóng đợi tin tức của Juliette và trong khi mong chờ, chàng ôm ấp nhiều ý nghĩ phấn khởi và đệt bao mộng đẹp. Chợt tên đầy tớ Balthazar của chàng bước vào, gã từ Vérone đến thẳng đây và hoàn toàn không hay biết gì về kế hoạch của cha Laurent. Không kịp thở, gã báo cho chủ mình nghe nguồn tin bi thảm.

- Tôi trông thấy tận mắt, -gã nói- họ mang tiểu thư Juliette vào nhà mộ tổ tiên và tôi vội phóng xe đến ngay để báo tin cho công tử rõ.

- Thật thế sao? –Roméo hỏi lại với vẻ trầm lặng của sự tuyệt vọng tận cùng- ngươi chẳng có thư từ gì của cha cả sao? Không à? Thôi chẳng cần nữa. Hãy mau đi thuê ngựa cho ta. Ta sẽ ra đi ngay chiều nay. Juliette ơi! Đêm nay, anh sẽ đến ngủ bên cạnh em. Biết làm cách nào đây? Ta còn nhớ một lão dược sư, rách rưới tơi tả, nghèo đói, trên trần cửa hiệu khốn khổ của lão, treo tòn ten một con rùa, một con cá sấu nhồi rơm; trên hàng kệ bụi bặm lăn lóc vài cái hộp rỗng, những viên thuốc mốc meo, mấy hũ sành màu xanh, rải rác đây đó, chưng bày làm vi. Trước tình trạng túng bấn đó, ta nghĩ, nếu có ai cần một liều thuốc độc, vẫn bị cấm ngặt ở Mantoue, thì chính nơi đây, lão già khốn khổ kia sẽ sẵn sàng bán cho hắn. Ôi chao! Dược sư!

Với bốn mươi đuy-ca, Roméo nài mua của con người bần cùng ấy, một liều thuốc độc có khả năng đưa hai mươi người khỏe mạnh sang thế giới bên kia, rồi cấp tốc đến Vérone. Cha Laurent vừa hay tin lá thư ông gửi cho Roméo đã bị chặn lại bởi một hàng rào y tế, vẫn thường xuyên dựng ra trong thời bệnh dịch hoành hoành. Ông vội vã đến hầm mộ nơi Juliette sẽ tỉnh dậy trong ba giờ nữa. Thật đáng thương cho tấm thân căng tràn nhựa sống, phải bị giam hãm giữa những người chết. Ông đã già yếu và tật nguyền, lại phải vác cái đòn bẩy nặng nề, dù cố gắng hết mức, ông vẫn không thể đi nhanh hơn được. Bá tước Paris khóc than vị hôn thê dịu hiền của mình, đã đến trước ông, tuôn nước mắt lã chã và rắc đầy hoa lên mộ Juliette. Roméo mang cuốc theo để nạy tấm đá lát trên phần mộ, suýt bắt gặp Paris, nếu Paris không kịp ẩn mình, khi nghe có tiếng chân người. Nhưng vừa nhận ra kẻ lạ thuộc dòng họ Montaigu. Paris bước ra, đầy vẻ đe dọa. Đã cận kề cái chết, Roméo không muốn gây thêm tộ lỗi nào nữa, chàng cầu xin Paris hãy tránh xa nơi này. Nhưng kẻ si tình đau khổ của Juliette dùng lời lăng mạ để thách thức chàng. Hai người trai trẻ đấu nhau và Paris tử thương gục xuống, còn van nài được đặt thi thể cạnh Juliette, mà anh ta trót yêu tha thiết.

Đến lúc đó Roméo mới nhận ra anh, rồi nhớ lại, như trong giấc mơ, rằng mình có nghe nói, Paris lẽ ra đã cưới Juliette. Chàng nói:

- Ta sẽ, vùi chôn ngươi trong một ngôi mộ thật rõ ràng, bởi nhan sắc của Juliette sẽ biến nhà mồ này thành một phòng khánh tiết huy hoàng chói lọi. Juliette thân yêu ơi! Anh muốn ở cùng em và chẳng bao giờ nữa, anh rời khỏi cái lâu đài sầu thảm này. Mắt ta ơi! Hãy nhìn nàng lần cuối. Tay ta ơi, hãy siết nàng cho chặt. Hỡi những người hoa tiêu tuyệt vọng! Hãy đâm đầu xuống những tảng đá, nơi con tàu đã rời rã vì bão táp của ngươi sẽ vỡ nát tan tành. Ta uống cho tình yêu của ta! Lão dược sư trung thực, thuốc của ngươi thật linh nghiệm!

Rồi phủ phục dưới chân Juliette, Roméo trút hơi thở cuối cùng, trong lúc từ phía bên kia nàh mồ, vừa thở dốc vừa loạng choạng vấp ngã, cha Laurent đước tin, do chính miệng Balthazar báo lại, rằng công tử đã một mình đến nhà mồ từ hơn nửa giờ qua. Cấu xé bởi muốn vàn nỗi lo âu sợ sệt, ông lão bước lần đến lăng mộ. Ôi! Máu ai bê bết ở cửa vào, gươm kiếm của ai vứt bừa ra đất? Trời ơi! Roméo xanh xao và Paris đẫm máu! Và dưới đôi mắt hãi hùng của vị ẩn sĩ già nua, Juliette cựa mình, rồi boàng hoàng mở hé mắt ra. Nàng khẽ thầm thì:
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
-Goodbye! -Roméo shouted, not hold anymore, you plug in the top of the run, and Juliette also failed peace young man melancholy, by Lady Capulet, according to her husband, she now has entered, surprised his daughter was caught up.Given that the tears still glitter in the eyes of Juliette, is for the death of his cousin, Tebaldo she cry gab about the intended revenge killer Roméo, and then to do fun long miserable girl, she announced to her about her upcoming wedding ceremony with the guy handsome and brave Horseman Paris , at the Church of St. Pierre.After the night of despair, she almost lost poor Juliette patience. She refuses due to her father's husband forced. Initially, he still viewed her as the child was pampered, not yet understood what really intelligent, but then, before the refusal decision lệt, repeat repeat many times, he's angry and aggressive, brutal enough to leave out profanity, threats and yelled at nhiếc Juliette don't even worse his piece, left, slamming the door, panic hit my wife thủi followed.Misery and pain, Juliette decided to go see his father Laurent, consultant to so eagerly looking to the homes of Rana quạnh has witnessed the wedding. Father Laurent are revealed for Paris to customers: you know, the upcoming marriage with Lady Capulet them. It makes the priest benevolent puzzled, he cited Paris Chase, to focus the worried girls repentance. Know do? Juliette says willing to do anything, and after pondering the propriety do while Dad plan arrangements, as follows:-?-The father said-you have fun over and consent do the wedding ceremony. That day is Wednesday and then, don't give her the breast to sleep with you. Take this bottle, when up to bed, I take a pill in it, immediately, the circuit will stop beating, breathing off the iron body conditioning, ice, proving that the child is not alive anymore. Prashant đằm-definition of the cheeks and the lips will become yellow, ash-colored limbs immobile, paralyzed as died during the forty-two hours. The will is in a State of a man who retired from the life, but I will wake up, after a peaceful sleep. There are things, 1572 in the morning, they discovered that the child was dead; that is true in the custom made, they will put on the coffin did not cover, in the most splendid Gospel page and bring your child to the House of Capulet family graves. At the same time, Roméo will be informed about our intelligence, he will come here: the father and he will watch, wait for the wake and immediately that afternoon, he will take you away Mantoue. The son will be freed entirely, if weakness usually love will not cause the loss of composure during the action.-Given the potion. -Juliette resolutely say-don't worry about the fear, love going for the more courageous, and will save my life. Please separate from his father.The next day passed quickly, Germany said Capulet personally prepare banquets; her daughter, from the priest about, please report the bug. Lady Capulet undertake the selection and costume jewelry for brides. Nanny, the whirring bipolar cell, and behold, Juliette hissing her vacation. Left alone, the little girl yesterday also pampered child and full of happiness, now to succumb to the unspeakable suffering severe crime.- Vĩnh biệt! –nàng nói thầm với mẹ- Biết bao giờ mẹ con ta mới gặp lại nhau. Ta cảm thấy một thoáng ghê rợn, làm nguội lạnh mọi nguồn sống trong ta. Hay ta gọi các người thân đến đây cho vững bụng? Không! Ta phải diễn một mình tấn tuồng quái đản! Ta sẽ ra sao, nếu mai này thuốc kia không ngấm? Ta sẽ phải thành hôn ư? Không, không, lưỡi dao găm trong tầm tay ta đây, sẽ chống lại. Hay nếu đó là thuốc độc, mà cha Laurent định đưa ta vào cõi chết, để khỏi phải chịu ô nhục, vì chính cha đã tác hợp ta với Roméo? Không. Không thể nào như thế được, mọi người đều biết cha là một bậc thánh, không thể nào nghĩ xấu về cha. Nhưng việc gì sẽ xảy ra, nếu ta lại thức dậy trong mồ, trước khi Roméo kịp đến giải thoát ta? Ta sẽ chết ngạt mất, hay nếu còn sống ta sẽ điên loạn vì kinh hãi, giữa những người chết và các oan hồn thường ẩn hiện về đêm? Ta có mơ mộng quá chăng? Em đến đây, Roméo, chỉ vì chàng mà em uống liều thuốc này!Thế rồi cô bé dũng cảm phóng lên giường, nốc cạn một hơi lọ thuốc.At that time, in the castle of Capulet; all the publicity turned the kitchen. The Sun recently, the kitchen was running whirring with baking sticks, puncture múng, wood fire. He informed the count of Paris to solemn and polite, with both the band busy. He urged nanny go wake up to makeup Juliette. And then suddenly, the ones crying carpet set up wine; lie on the bed, pale, cold hard with intact raiment, Juliette still silent ever before Gerald calls her breasts madly, and then her mother writhing in pain, melancholy tempered by his father, followed by the count of Paris boasting United with his band, the last is of father Laurent. The cry and cry resound to locate hermit convince people ride the pain, heal worries held the funeral for splendor, importance. We're musicians and I put the tube into the flute, but to not disadvantage, they decide to linger waiting for join with people crying, following the funeral, most of the rice-way project with them.Exile in Mantoue, Roméo looks to expect news of Juliette and while waiting, Guy hugging many thoughts delighted and đệt how beautiful dream. Suddenly the name of the servant Balthazar of guy stepping in, the guy from Verone come straight here and absolutely not or know anything about the plan of the father Laurent. No time to breathe, let alone host guy heard the tragic news source.-I saw firsthand, said guy-they brought into the House of Juliette Lady ancestral graves and launch vehicle built to the right to inform the Prince.-Really? -Roméo asked back with looks of quiet desperation end-you have mail from something of the father? Do not? Come on don't need anymore. Let's go rent a horse for us. We will go right this afternoon. Juliette! Tonight, you're going to sleep with you. Know how? I still remember a geriatric pharmaceutical, steamed otherwise, poverty, on the ceiling of the shop, Hung dangling a turtle, a straw-stuffed crocodile; on the dusty shelves of all few empty box, the Tablet mold meo, blue porcelain jugs, scattered, distillation presentation do vi. Before the burial which notoriously, I think, if anyone needs a dose of poison, still banned in severe Mantoue, then where, miserable old man there would be willing to sell to him. Oh! Apothecary!With forty đuy-ca, self-deprecating Roméo buy poor human, a potentially toxic dose taken twenty healthy person to the afterlife, then accelerated to Verone. Father Laurent medium or believe the letter he sent to Roméo was stopped by a fence, still often built out during the plague raging raging. He rushed to the Tomb where Juliette will wake up in three hours. Really stretch the plastic overflow body panels for a living, is confined between the dead. He was ill and the handicapped have to damn lever heavily, though try as, he still could not go faster. Count of Paris weeping fiancee soothe his gentleness, have come before him, flush the tears filled up and sprinkle new lã fan Juliette. According to hoe nạy bearing plate Roméo stone on the grave, nearly caught Paris, if Paris does not hide his up, listening to the foot. But just realize the stranger in the Montaigu. Paris steps out, filled with menacing looks. Near death, Roméo didn't want to cause more crime any more errors, beg Paris stay away from this place. But his love of suffering Juliette si use insults to challenge him. The two boys fight each other and Paris down wounded, also implored placed by Juliette trót yêu, which he earnestly.Đến lúc đó Roméo mới nhận ra anh, rồi nhớ lại, như trong giấc mơ, rằng mình có nghe nói, Paris lẽ ra đã cưới Juliette. Chàng nói:- Ta sẽ, vùi chôn ngươi trong một ngôi mộ thật rõ ràng, bởi nhan sắc của Juliette sẽ biến nhà mồ này thành một phòng khánh tiết huy hoàng chói lọi. Juliette thân yêu ơi! Anh muốn ở cùng em và chẳng bao giờ nữa, anh rời khỏi cái lâu đài sầu thảm này. Mắt ta ơi! Hãy nhìn nàng lần cuối. Tay ta ơi, hãy siết nàng cho chặt. Hỡi những người hoa tiêu tuyệt vọng! Hãy đâm đầu xuống những tảng đá, nơi con tàu đã rời rã vì bão táp của ngươi sẽ vỡ nát tan tành. Ta uống cho tình yêu của ta! Lão dược sư trung thực, thuốc của ngươi thật linh nghiệm!Rồi phủ phục dưới chân Juliette, Roméo trút hơi thở cuối cùng, trong lúc từ phía bên kia nàh mồ, vừa thở dốc vừa loạng choạng vấp ngã, cha Laurent đước tin, do chính miệng Balthazar báo lại, rằng công tử đã một mình đến nhà mồ từ hơn nửa giờ qua. Cấu xé bởi muốn vàn nỗi lo âu sợ sệt, ông lão bước lần đến lăng mộ. Ôi! Máu ai bê bết ở cửa vào, gươm kiếm của ai vứt bừa ra đất? Trời ơi! Roméo xanh xao và Paris đẫm máu! Và dưới đôi mắt hãi hùng của vị ẩn sĩ già nua, Juliette cựa mình, rồi boàng hoàng mở hé mắt ra. Nàng khẽ thầm thì:
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
- Bye! -Romeo Shouted, no longer tolerate it, you plug the run, and Juliette could not calm caress sorrow, by Lady Capulet, according to her husband, even when he has entered, somewhat surprising encounter her daughter was up. Given that the tears still glistening in his eyes Juliette, is for the death of his cousin Tebaldo, she says ramble about the intended revenge killer Roméo, then to please her misery, she announced to her know about upcoming wedding of her with his handsome knights and brave Paris, at the church of St. Pierre. After the night of despair, her pitiful Juliette almost gone patience. She declined husband forced by her father. Initially, he was watching her as spoiled child, not understanding what intelligence actually want, but then, before the rejection decision LeT, again and again and again, he was angry and aggressive ruthless to let go a curse, threaten and revile Juliette badly, paragraph he left, slamming the door behind him, his wife back the lease panic followed. Misery and pain, Juliette decided to meet father Laurent to design issues, should eagerly seek solitary house witnessed her wedding. Father Laurent had guests: Paris confided to him that, the forthcoming marriage of her with their lady Capulet. The news caused kindhearted priest confused, he hastily dismiss Paris, to focus concern for poor penitent girl. Somehow here? Juliette says willing to do anything, and after proper consideration by the moment, father ruse arranged as follows: - Think of it this -cha So glad to say-I and every wedding goes consent. Which is the fourth day before, do not let her bedroom with human breast. Take this jar, when to go to bed, I take a pill that comes in, immediately, the circuit will stop beating, breath dies off, cold body, proving that children are no longer alive. Definition of cheek and lip loving child becomes ash color becomes dull, limbs motionless, stiff as dead for forty two hours. I will lie in state one who has retired from the earth, but you will wake up, after a peaceful sleep. There are, morning wedding celebration, they will discover that the child was dead; that is correct customary in origin, they would put me in the coffin without a lid, in the most stunning outfits and bring me to the house of the family Capulet tomb. At the same time, Roméo will be informed of our counsel, he will come here: the father and he will watch and wait to rouse and even that afternoon, he will take me to Mantoue. You will be liberated completely, if the ordinary infirmities will not make you lose your temper while acting. - Give me the bottle away. -Juliette Resolutely say-Do not worry I fear, love gives me courage, and my life will be saved. Farewell father. The next day passed quickly, Lord Capulet he personally prepared the feast; daughter, from a priest about, apologize. Lady Capulet undertake the selection of clothes and jewelry bride. She breast whirring profusely, her compatriots Juliette went on holiday. Left alone, she yesterday was children being fully pampered and happy, now have to cope alone with unjust suffering. - Farewell! -Improved whispered solvers never know my mother meet again. I felt a sickening moment, cooled everything in our life source. Or call the relatives to strengthen abdominal here? Not! We have to act alone bizarre feat! I would be like, if other drugs do not penetrate this tomorrow? I will have to marry it? No, no, daggers within reach us here, will fight. Or if it was poison, but Laurent father to take us to the dead, in order not to suffer disgrace, because my father was working right with Roméo? Not. No way like that, everyone knows that a holy father, unable to think badly of her father. But what will happen, if we wake up in the tomb, before Roméo up to rescue us? I will suffocate lost, or if we will live because horrifying madness, between the dead and the petitioners often hidden soul of the night? I have dreams too reasonable? I came here, Roméo, just because a guy that you drink this dose! Then she launched into bed brave, a little drained the bottle. At that time, the Capulet mansion; galaxy in the kitchen busy. The sun had dawned, the kitchen had run whirring with barbecue sticks, puncture happy, wood fire. It is news to Count Paris, formal and polite with the band busy morning. It urged the nanny went to wake up to makeup Juliette. Then suddenly the anguished cries rang out; lying in bed, pale, cold hard with clothing intact, Juliette remained silent before which the appeal of frantic nanny, then her mother writhing in pain, the sorrow father a constant, then Count Paris is pompous with his band, finally the father Laurent. And narrative cries rang out until the hermit convince people repressed grief, calm lo organize the funeral for the glorious, solemn. They flute musicians put into bags, but in order not to be marginalized, they decided to linger joined with those who weep rent, followed by funerals, most planned dinner with them. Being in exile in Mantoue, Roméo forward waiting for news of Juliette and while expected, he embraces many exciting thoughts and weaving beautiful dream. Balthazar suddenly his servant came in, he came straight here from Verone and completely unaware of his father's plan Laurent. Breathlessly, he tells his master heard the tragic news sources. - I saw firsthand, chicken lady say-they bring into the ancestral graves Juliette and I quickly drove to the right to inform the unknown element . - Really? -Romeo Asked, sounding quiet desperation of supply and take what you do not have a letter from the father of the stars? No? Well do not need anymore. Let me quickly go rental. Now I am going away this afternoon. My Juliette! Tonight, I will sleep next to you. Somehow here? I remember an old apothecary, tattered rags, poverty, misery ceiling of his shop, hung dangling a turtle, a crocodile stuffed; on dusty shelves rolling few empty box, the tablet mold, little blue stoneware pot, scattered here and there, do exhibit behavior. Given that financial need, I think, if someone needs a poison, is still prohibited in Mantoue, then it is here, the other miserable old man would be willing to sell him. Goodness! Medicine! With forty single-shift, Roméo supplication buy his impoverished people, a poison capable of putting twenty healthy person into the afterlife, then express to Verone. Father Laurent medium or private letter he sent to Roméo was stopped by a health fence, still often concocted in the rampant epidemic. He hurried to the crypt where Juliette will wake up in three hours. It is pitiful to lush body, must be confined among the dead. He was old and infirm, had to carry the heavy lever, despite all reasonable efforts, he could not go any faster. Count Paris fiancee mourn his gentle, came before him, broke down in tears as father and strewn with flowers on the grave Juliette. Roméo carrying hoes according to pry paving stones on the grave, almost caught Paris, if Paris could not hide themselves, when people hear footsteps. But both recognize strangers under Montaigu family. Paris came out menacing. Already close to death, not wanting to add clay Roméo errors again, he begged Paris stay away from this place. But lovebirds Juliette suffering insults used to challenge him. Two young men tussle and Paris collapsed mortally wounded, and begged the body is placed next to Juliette, whom he loved dearly trot. Until then realized his Roméo, then recalled, as in a dream, that I have heard, Paris should have married Juliet. He said: - I will, buried in a grave you clearly, by the beauty of this crypt Juliette turns into a magnificent stateroom is brilliant. Juliette dear! He wanted to stay with you and never again, he left the castle this poignant. I my eyes! Take a look at her one last time. I my hands, let her clenched tight. Children of desperate pilots! Please headlong down the rocks, where the ship was to fall apart because of your storm will shatter shattered. I drink to our love! Aging honest apothecary, thy drugs really spiritual experience! Then bowing down Juliette, Roméo last breath, while from the other side of the grave nah, just panting just staggered tripping, father Laurent was believed, Balthazar snooze by the mouth, that Dasher was alone to the tomb from more than half an hour. Devour by untold anxiety fear, the old man once walked to the tomb. Ouch! Blood matted nobody in the doorway, sword throwing mess Whose land? Oh my God! Roméo Paris pale and bloody! And under the eyes of terrified old hermit, Juliette stirred, then opened the eyes royal scholarships. She softly whispered:































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: