1. foreign. In addition to the school-early morningMinh Tuan and running the motor.2. foreign. before the EARLY MORNING School-PortalMinh Tuan, and from out on the field, in 2 different doors, Minh Tuan, right left.3. internal. parking-early morningAnd run to the car parking of Tuan of the school, then sat on his bike Ming to drink water, Tuan then go up the class.4. internal. SCHOOLS-EARLY MORNINGFrom parking to go up the stairs.5. internal. Schools-early morningOn a school corridor, there are many students, have students then are toying with each other, there are the health care students look at his play book. In it, a group of three male students who are flirting teasing, pushing a student to another, you're get student rape just bowed down.Tuan(Laughs a smirk)_ Today to class early reminder! So you've done the homework that I delivered to you yet .... Huh?Paint(Be angry)_ Are you dumb or what? That didn't answer? Sure like to beat. (Hands on role of Progress)Progress(The face of fear)(Clutching a folder, bow down and stutter of corn)_ .... Themselves. ...An(Laughs)(Nhướng grinder)_ Make sure you're really dumb. You look really poor is that, for us to help you talk ha.Tuan pushing Progress falls down, then Tuan, paint, An continue threaten Progress, Advancing extremely scared. Suddenly, Proving run to Advance and support Progress.Minh(Scream)_ STOP. You guys are doing?Groups of students to stop their actions and looked towards the Coalition.TUAN(Laughs a smirk)_ What? Today the liver too?! Dare to the encyclopedia with us. It is best to stop the fray, listened yet (pointing towards)While that Progress are extremely scared.Minh(Drag the Progress again)_ It is true that during that day, pitching the game tonight, and now planning a further Advancement, is in the market!Tuan_ He's plenty truth, you do not remember who I am, my father who is very wealthy, there is power, so you don't stand here hero, not you.Minh(Speak slowly, trying to evince no fear)_ I ... will not eat some brainstorming to assault Dr.. ... I feel very objectionable. ...Tuan(Laughs a smirk)_ Yes! To extolling the courage of yours, we will not eat the rape it. But, you will have to replace it.Minh(Think silently)_ Fucked! Why today eat like that wise action, do not know what to think, the carpet. (bad screen fades)6. Ngoại. Cổng trường - sáng sớmKhá vắng, khung cảnh yên bình.7.nội. trường học - sáng sớmTrường học khá vắng vẻ, Minh đang đi trên hành lang.Đang đi giữa chừng, Minh bị Tuấn, Sơn, An chặn lại.Tuấn(Nhướng mài)_ Mày còn nhớ vụ hôm qua chứ?Minh ngước lên nhìn Tuấn.Minh_ Chuyện....hôm qua....À! Tôi phải đi trực lớp đây (Mắt nhìn xuống và đảo qua đảo lại)Sau đó, Minh đi thẳng tới nhưng lại bị Tuấn một lần nữa chặn lại.Tuấn_ Thôi! Được rồi, đừng giả đò nữa. Bây giờ, mau xuống cantin mua đồ ăn cho tụi tao nhanh lên.Tuấn móc bóp lấy tiền nhét vào túi áo Minh. Sau đó, Tuấn, Sơn, An bỏ đi và Minh cũng từ từ rời đi.Minh từ hành lang đi tới sân trường, tay cầm đồ ăn của nhóm học sinh Tuấn, Sơn, An. Minh đưa đồ ăn cho họ và móc trong túi ra số tiền thừa để trả cho Tuấn, nhưng Tuấn lại đẩy tay của Minh đi.Tuấn(Nhường mài)_ Mày cứ cầm lấy đi,tao không cần số tiền thừa lẻ tẻ đó đâu, bỏ vào ví lại chật ví của tao nữa, mất mặt của tao hết.Tuấn lấy bóp ra vời cái mặt chảnh chọe, Tuấn móc ra trong bóp của mình mấy cái card ATM của mình và đưa cho Minh xem.Tuấn(Cười nhếch mép)_ Mày thấy gì không? Đây mới có thể có mặt trong ví của tao, còn cái đó thì mày cứ lấy đi.Minh(Thầm nghĩ)_ Đúng là chỉ được cái tính khoe mẻ, haiz, không lấy thì để ta lấy vậy.Số tiền này cũng đủ để mình ăn được một chút gì đó.(Cười) (Tối dần)8. Nội. lớp học - trưaTrong lớp học, 1 nhóm học sinh tụ tập lại, đang xôn xao một chuyện gì đó.Minh đứng ở cửa lớp nhìn vào rồi tò mò từ từ tiến tới nhóm học sinh đó.học sinh nữ A_ Ờ, đúng rồi tôi cũng nghe vậy á là nhà của Tuấn, không hề giàu có, lúc trước ở trường cũ Tuấn còn hay bị người khác ăn hiếp nữa.HỌC SINH khác_ Chội, ghê vậy, vậy là nhà nó cũng bình thường thôi hả, haiz, vậy mà cũng làm được,nổ ghê gớm, lừa dối tụi mình suốt mấy năm qua luôn. suốt ngày cứ khoe khoe khoe khoe,nhưng thật ra lại chả có con mịa gì hết trơn hết trội.Bỗng, Tuấn, Sơn, An bước vào lớp, cả lớp nhìn ra, Tuấn vênh mặt đi vào rồi cố tình đập bàn tỏ vẻ, cả lớp im re không nói gì nữa, lát sau lớp trưởng của lớp quay qua Tuấn.lớp trưởng(Giọng ỏng ẹo)_ Tôi nghe nói nhà của Tuấn không hề giàu có, lúc trước còn là một người chuyên bị sai vặt nữa, có đúng vậy không, tò mò quá đi mà.Tuấn phớt lờ, im lặng không nói gì cứ cắm cúi lật sách, xem sách, An ngồi kế bên Tuấn thấy lớp trưởng nói vậy liền quay qua.AN_ Nhiều chuyện quá đi, biết cái gì mà nói.Lát sau, thầy giám thị đi vô lớp, cả lớp chăm chú nhìn thầy.Thầy giám thị(Mặt lo lắng)_ TUẤN.Tuấn liền đi ra chỗ thầy giám thị, Tuần và thầy giám thị nói chuyện với nhau trước cửa lớp.THẦY GIÁM THỊ_ Ba con mới vừa gọi điện thoại thầy, kêu con về gấp, hình như mẹ của ngã bệnh rồi, mau đi con.Tuấn sau khi nghe tin, hớt hãi chạy vào lớp lấy cặp và chạy ra khỏi lớp.9.nội. chung cư, phòng mẹ tuấn - trưa, tốiTuấn chạy lên cầu thang một cách hớt hãi, sau đó Tuấn mở cửa phòng của mẹ mình ra.Một căn phòng bình thường, có một cái nệm, kế bên đầu nệm là một cái chậu nước nhó và 1 cái khăn, đồ đạc khá lộn xộn.Tuấn từ cửa bước vội vào phòng mẹ mình với khuôn mặt lo lắng, mẹ Tuấn thì đang nằm hôn mê trên nệm, lúc đó cũng có ba của Tuấn. Ba Tuấn đang ngồi kế bên nệm của mẹ Tuấn, tay ba Tuấn đang nắm chặt tay mẹ Tuấn với khuôn mặt đầy nỗi sầu. Tuấn tiến tới thật nhanh tới mẹ mình rồi ngồi xuống, rồi khóc nức nở.
Tuấn
(Vừa khóc vừa nói)
_ Mẹ ơi! Mẹ bị sao thế, mẹ, mẹ ơi....Mẹ mau tỉnh lại đi....Mẹ! con xin lỗi, con bất hiếu, không lo được gì cho mẹ, mẹ sợ con lo lắng nên mới không cho con biết những chuyện tồi tệ này.... mai là sinh nhật mẹ rồi, mẹ có thể tỉnh dậy không
Ba Tuấn ngăn Tuấn lại.
BA TUẤN
_ Để mẹ con nằm nghỉ đi, giờ con cứ ở đây chăm sóc mẹ,để ba đi vay một ít tiền để cho mẹ con nằm viện điều trị gấp,chứ tình trạng này hoài, ba không yên tâm chút nào hết. Mẹ con cứ khăn khăn không chịu đi khám sớm nên tình trạng mới tệ thế này(Thở dài)
Tuấn quay qua ba của mình.
TUẤN
_ Mẹ.... Mẹ bị tình trạng này lâu rồi sao, sao ba lại không nói với con....
BA TUẤN
_ Ba không nói vì thấy con đi học suốt cả ngày. Ba không muốn con lo lắng thêm, nên ba đã hứa với mẹ con như vậy. Chỉ cần con chăm chỉ học tập là ba mẹ yên lòng rồi!
Ba Tuấn vỗ vai Tuấn.
Sau đó Tuấn quay qua mẹ của mình, tay nắm chặt mẹ của mình, mặt buồn bã nhìn mẹ mình vẫn còn chưa tĩnh.
tuấn
_ Mẹ ơi! Mẹ nhìn nè.
Vừa nói xong Tuấn móc trong bóp mình ra một số tiền rồi bỏ vào tay mẹ của mình.
TUẤN
_ Đây là số tiền do chình con làm ra để dành cho gia đình mình đó. Bây giờ con mới hiểu, gia đình là quan trọng nhất. Con thật bất hiếu vì đã không quan tâm đến mẹ nhiều hơn, mà chỉ biết lao vào kiếm tiền. Con nghĩ chỉ có tiền mới mua được tất cả, nhưng con sai rồi.... Mẹ à! Mẹ tỉnh dậy đi, mẹ trả lời con đi.
Tối, Sơn và An đi tới nhà Tuấn, lén lút mở cửa phòng của mẹ Tuấn và nhìn vào thì thấy Tuấn đang chăm sóc mẹ của mình. Sơn, An đi vào và vỗ vai Tuấn, Tuấn liền quay qua với vẻ mặt bất ngờ.
Sau đó,An và Sơn ngồi xuống kế Tuấn.
SƠN
_ Nãy, tao có gọi điện thoại cho ba mày để hỏi thăm, vì tụi tao gọi cho mày hoài không được, chắc là điện thoại mày hết pin rồi, cha mày đưa chìa khóa nhà kêu tụi tao qua coi mày giúp, Mày đừng có buồn nữa, có tụi tao ở đây rồi, mày buồn là tụi tao cũng buồn theo bây giờ.
AN
_ Ờ,đúng rồi đó.
Miệng Tuấn khẽ cười một chút, nhưng mặt vẫn còn đượm buồn.
SƠN
_ À mà, Vì thằng Minh nó nhiều chuyện quá, cứ hỏi tao mãi chuyện của mày, tao bực quá nên nói nó nghe hết rồi,tao kể nó vụ mà mày ăn hiếp thằng Tiến là vì thằng Tiến nó ăn hiếp con nhỏ ít nói trong lớp trước, chuyện mày tỏ vẻ là người giàu có cũng chỉ vì mày sợ mọi người lại khinh rẻ mày, bắt nạt mày như lúc trước thôi à. Sau khi nó nghe tao kể xong, một lúc sau, nó còn kêu tao đưa cho mày cái này nữa.
Sơn móc trong cặp của mình ra một bao thư, rồi đưa cho Tuấn.
Tuần cầm lấy bao thư, và mở ra, trong bao thư là một số tiền, và kèm theo đó là 1 mảnh giấy được gấp lại, mặt trên có chữ "Miracle" (Phép màu), Tuấn tiếp tục mở tiếp mảnh giầy đó ra thì thấy "Gửi Tuấn, Minh đã biết hết mọi chuyện của Tuấn rồi,và cũng không trách gì Tuấn nữa
10.Ngoại. Nơi làm việc của tuấn - chiều (Flashback)
(Vừa chạy flashback vừa đọc thư)
(Đoạn thư) Minh biết Tuấn đi làm thêm.vì bọn An, Sơn có chỉ chỗ Tuấn làm. Tuấn là người tốt
(Cảnh Flashback)Tuấn đang bưng nước ra cho khách, và Minh từ bên đường bên kia nhìn qua Tuấn.
11.NỘI. PHÒNG C
đang được dịch, vui lòng đợi..
![](//viimg.ilovetranslation.com/pic/loading_3.gif?v=b9814dd30c1d7c59_8619)