Rời Kyoto khá lưu luyến vì còn nhiều địa điểm chưa kịp khám phá, đoàn  dịch - Rời Kyoto khá lưu luyến vì còn nhiều địa điểm chưa kịp khám phá, đoàn  Anh làm thế nào để nói

Rời Kyoto khá lưu luyến vì còn nhiề

Rời Kyoto khá lưu luyến vì còn nhiều địa điểm chưa kịp khám phá, đoàn tôi đi tiếp tục đến địa điểm tiếp theo, Lữ quán Fujinobou Kaen ở Hakone ngay dưới chân của đỉnh Phú Sĩ.

Tôi chưa có dịp đến núi Phú Sĩ, trước kia có một lần, tôi tưởng có cơ hội đi Phú Sĩ thì ngay trước khi khởi hành trận sóng thần xảy ra, chuyến đi bị hủy bỏ nên đến giờ tôi mới chỉ có dịp thoáng thấy Phú Sĩ từ tầu Shikasen như trong một tập truyện tranh thám tử Conan.

Tôi có anh bạn từng sống ở Nhật, khuyên tôi là nếu có dịp nên về vùng nông thôn quanh Phú Sĩ, ở lữ quán kiểu Nhật, ngủ chiếu tatami, tắm onsen, sẽ có trải nghiệm rất thú vị. Trước chuyến đi tôi nghe được phổ biến sẽ ở tại lữ quán kiểu Nhật nên mường tượng ra lữ quán tôi ở sẽ là một ngôi nhà gỗ hai tầng kiểu cổ của Nhật. Ai dè đến nơi lữ quán lại là một khách sạn cao tầng ở ngoài lát gạch đỏ, an ủi lại là khung cảnh khách sạn rất đẹp, màu gạch đỏ ẩn hiện giữa rừng thông, và view nhìn thẳng ra núi Phú Sĩ; thêm nữa phòng ốc ở trong vẫn được trang bị theo đúng kiểu Nhật.

Nói đến Phú Sĩ, trí nhớ hình ảnh của tôi luôn gắn với bộ tranh khắc gỗ 36 phong cảnh núi Phú Sĩ của Honkusai, nghĩa là tôi nghĩ rằng núi Phú Sĩ quanh năm có đỉnh tuyết phủ trắng.

Hóa ra một năm có mấy tháng, tuyết tan sạch và lần này tôi đến thăm đúng lúc đỉnh núi không có tuyết. Cậu hướng dẫn viên có nói rằng núi Phú Sĩ rất thất thường, một năm chỉ có chừng chưa đến trăm ngày là trời quang mây tạnh để nhìn thấy núi Phú Sĩ rõ ràng nên cơ hội để chụp ảnh núi cũng rất tùy duyên.

Từ đường lớn, xe ô tô rẽ vào đường nhỏ để vào khách sạn, đã đến địa phận chân núi, con đường dốc dần lên, chạy quanh co giữa tán cây rừng, một địa điểm lý tưởng để chạy. Tôi thoáng thấy bên đường một tốp học sinh đang chạy, có lẽ là tốp học sinh sáng nay tôi gặp ở bến xe, một câu lạc bộ nào đấy đưa học sinh đi tập huấn luyện thể lực như trong chuyện tranh Teppi…

Không gì tốt cho việc luyện thể lực, tim mạch tốt bằng việc chạy bộ đường dài và cũng không gì đơn giản bằng môn chạy bộ, thế nhưng ở Việt Nam môn chạy bộ đường dài vẫn còn khá xa lạ với hầu hết mọi người nói chung.

Trong bộ môn kinh tế học, có những chỉ số để đánh giá sự phát triển của một khu vực, một quốc gia ví dụ như chỉ số GDP/ đầu người, thế nhưng chỉ số ấy không phản ánh được hết chất lượng cuộc sống của người dân khu đó. Tôi vẫn nói đùa là có những chỉ số để đánh giá mức sống tốt hơn nhiều ví dụ như số lượng giàn nhạc giao hưởng trên số dân, số lượng nhà hát, bảo tàng trên số dân, số lượng triển lãm nghệ thuật hàng năm…

Con số này chưa thấm vào đâu nếu so với Mỹ khoảng hơn 20.000 cuộc và so với Anh hơn 1.000 cuộc đua. Việt Nam hiện nay duy trì được 2 cuộc đua marathon hàng năm là giải đua Đà Nẵng và giải đua đường núi ở Sapa. Ở Việt Nam môn chạy bộ đường dài chưa phổ biến có lẽ là vì bấy lâu nay phong trào thể dục thể thao bị chạy theo thành tích, cách huấn luyện không tạo cảm hứng nên hầu như mọi người nghĩ đến chạy dài là điều không tưởng. Ngay bản thân tôi thời đi học cũng chưa từng chạy dài quá 1km, bởi vì tôi nghĩ sai hoàn toàn về phương pháp chạy đường dài mà các thầy cô cũng không hề chỉ cho tôi, thế là hầu như buổi chạy nào cũng cắm đầu cắm cổ chạy hết sức sau 100m, 200m là thấy đuối dần và 1km là bò về đích. Cách dạy chạy ở Việt Nam khiến cho mọi người nghĩ chỉ có những người có sức khỏe siêu phàm mới có thể hoàn thành được những cự li như 41 km, 21 km.

Không gì giúp cho việc quảng bá hình ảnh và phát triển du lịch bằng các cuộc chạy đua marathon. Hàng năm, dân chạy khắp nơi trên thế giới, bỏ ra hàng đống tiền để có cơ hội được chạy tại các giải marathon trên thế giới. Trước khi tập chạy đường dài, tôi không nghĩ là người ta chạy không được tiền mà phải mất tiền ra để chạy. Đối với những giải marathon danh giá như Boston, New York thì ngoài chuyện có thành tích cao để được chạy, còn phải mất nhiều tiền để đăng ký, thậm chí còn phải tranh nhau bốc thăm để được chạy. Mà dĩ nhiên đến để chạy thì phải đăng ký khách sạn, ăn uống, mua sắm…

Murakami bắt đầu chạy đường dài khi ngoài ba mươi tuổi và từ ấy đến nay năm nào ông cũng đều đặn tham gia ít nhất một giải marathon, và khi ông viết sách về chạy bộ, đã tạo cảm hứng được cho rất nhiều người bởi vì ông chỉ ra một nguyên tắc đơn giản của môn chạy bộ, ai cũng có thể chạy. Tất nhiên với nhiều người, rào cản lớn nhát với môn chạy bộ không phải là thể lực mà là tâm lý. Đa phần mọi người đến với môn chạy bộ đều công nhận rằng, khó khăn lớn nhất là quyết tâm xỏ giày mỗi sáng, nếu xỏ được giày thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Sớm hôm sau, tôi dạy sớm từ 5h để bắt đầu chạy dưới chân núi Phú Sĩ, 5h nhưng mặt trời đã sáng chói chang, bầu trời trong vắt không một gợn mây. Từ khách sạn tôi chạy xuyên qua khu vườn thông và cây phong để ra con đường chính hướng lên phía núi. Con đường chạy lên dốc không một bóng người và đột nhiên hiện ra cuối dốc, sừng sững núi Phú Sĩ in trên nền trời xanh. Nếu gọi thấy Phú Sĩ là duyên thì tôi thật có duyên với Fuji-san trong chuyến đi này. Chiều qua, khi thăm một ngôi làng cổ nổi tiếng bởi 8 cái giếng lấy nước từ núi Phú Sĩ, đáng nhẽ đấy là một địa điểm tốt để chụp ảnh núi trời sắp mưa đầy mây nên không thấy gì, khi một mình đi sâu vào trong làng, đột nhiên tôi thấy trời đột nhiên quang mây và núi hiện ra.

Trời vẫn còn là tiết hè, ở Osaka và Kyoto vẫn còn nóng lắm nhưng ở độ cao này dọc đường chạy tôi đã thấy lác đác cây phong chuyển màu lá. Đường chạy vẫn chỉ có một mình tôi, nhưng như tôi đã nói, cô đơn với người chạy bộ đường dài là đối thủ, là bạn đồng hành không thể thiếu.

Chạy bộ không phải là một môn đối kháng, bạn không có đối thủ để luyện tập cùng, đối thủ hàng ngày, hàng giờ, hàng phút bạn phải vượt qua chính là bản thân mình. Đối thủ này sẽ rỉ tai bạn đủ lý do để bạn đừng xỏ giày như hôm nay trời mưa không nên chạy, hình như chân hơi đau tốt nhất là nên nghỉ hôm nay… và sau đấy trong suốt quá trình chạy, đối thủ này không ngừng lải nhải vào tâm trí bạn chạy thế này đủ rồi dừng lại thôi, chạy nhiều thế để làm gì… Tôi đọc đâu đấy có người trích dẫn Phật bảo là “Đối thủ lớn nhất chính là bản thân mình”. Có lẽ chính vì thế mà môn chạy bộ không hấp dẫn đối với đa số mọi người.

Mẹo để vượt qua chính mình là đừng suy nghĩ nhiều, chỉ tập trung sao cho cứ lần lượt nhấc từng chân lên và tiến về phía trước. Murukami có nói rằng những lúc đau đớn, mỏi mệt thì ông chỉ tâm niệm rằng đau đớn là điều tất yếu và đau khổ này là tự nguyện để tiếp tục tiến lên. Bản thân tôi tự thấy nếu đủ kiên nhẫn vượt qua đau đớn thì tập trung ý chí sẽ giúp cho bản thân rơi vào trạng thái như lúc thiền định, toàn bộ cơ thể sẽ tự động hoạt động nhịp nhàng, thiền trong khi chạy.

Lúc này chạy giữa rừng núi dưới chân ngọn Phú Sĩ, tôi cũng đang rơi vào trạng thái thiền định để tận hưởng không khí trong lành, khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tôi dừng chân chụp vài kiểu ảnh nhưng cho dù rất cố gắng tôi cũng không thể tái tạo lại được toàn bộ khung cảnh thiên nhiên xung quanh, hình dáng hùng vĩ của ngọn núi Phú Sĩ.

Hai bên đường chạy là những cánh rừng nguyên sinh âm u, tôi nghĩ rằng nếu chỉ rời đường chạy, đi vào trong người ta sẽ lạc lối, vừa nghĩ xong đột nhiên bên đường xuất hiện lối vào một con đường mòn âm u không rõ dẫn đi đâu. Tôi chợt liên tưởng tới con đường dẫn vào khu rừng trong cuốn tiểu thuyết Kafka bên bờ biển của Murukami, đi vào là sẽ tới một nơi nào đó thời gian không trôi. Sau đấy khi đi ô tô lên núi Phú Sĩ tôi mới biết, hóa ra dưới chân núi, có một khu rừng âm u vốn là nơi người Nhật đến để tự sát.

Chạy mãi mới thấy một bác già chạy ngược lại. Trái với suy nghĩ của nhiều người chạy bộ chỉ dành cho thtanh niên, hàng năm tại các giải marathon có rất nhiều người già tham gia thi chạy. Ở Việt Nam đợt trước đọc báo thấy huấn luyện viên đội tuyển bóng đá yêu cầu mỗi ngày đội tuyển phải chạy mấy km, báo chí kêu ầm ĩ là vắt kiệt thể lực mà không để ý rằng bác huấn luyện viên mặc dù 53 tuổi rồi ngày nào cũng duy trì chạy bộ đường dài và tham gia chạy cùng đội tuyển. Có lẽ vì thế mà bác huấn luyện viên người Nhật có dáng người rất chuẩn chứ không ôm bụng bia như huấn luyện viên nội địa.

Nhìn đồng hồ thấy sắp đến lúc quay về để chuẩn bị lên trạm 5 thăm núi Phú Sĩ, tôi chạy ngược lại và kết thúc buổi chạy sớm vừa kịp. Đáng buồn là những bức ảnh tôi chụp núi Phú Sĩ hội bạn xem và quả quyết không khác gì núi Ba Vì ở Hà Nội.

Ngoài lề: Xét về độ cao núi Phú Sĩ so về độ cao cũng chỉ cao hơn đình Fansipan vài trăm mét nhưng người Nhật không xây dựng cáp treo lên tận đỉnh như ở Việt Nam. Người Nhật nào cũng có một mơ ước được leo lên núi Phú Sĩ để ngắm cảnh bình minh. Hóa ra mùa tôi đến thăm núi không có tuyết là lúc người ta leo núi để thực hiện ước mơ đ
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Left Kyoto quite fall because many places not explored, I go to the next venue, Lu Quan Fujinobou Kaen in Hakone feet of the Summit of Fuji.I have not had occasion to Mount Fuji, formerly once, I had the opportunity to go even Fuji before the tsunami struck, the trip was canceled so I can just now glimpse Fuji from the ship Shikasen as in a comic Detective Conan.I have you ever lived in Japan, I recommend if there should occasion about the countryside around Fuji, Japanese-style pubs, tourism in tatami bed, bath onsen, there will be a very interesting experience. Before the trip I hear is popular will in Japanese Consulate should LU at envisions Lu Quan me in would be a classic two-story wooden houses of Japan who arrived back at the Cafe Lu dè is a high-rise hotel in addition to the Red-tiled, comforting is very beautiful hotel setting brick red color, hidden among pine forests, and view a view Mount Fuji; Furthermore the rooms still equipped in accordance with Japanese style.It comes to memory, Fuji Photo's I always attached with the woodcut landscape 36 Mount Fuji of Honkusai, i.e. I think that Mount Fuji white snow-capped peaks there year round.Turns out a few months a year, snow melt and this time I visited at the top of the mountain with no snow. You have guides say Mount Fuji is very erratic, only had about a year less than hundred days is clear tạnh to see Mount Fuji should clear the opportunity to photograph mountains is also very customizable charm.From the highway, cars turn into the small street to the hotel, got to the foot of the Mountain Division, the road gradually ramps up, run winding between the trees of the forest, an ideal place to run. I glimpse across the street an incoming student is running, probably the top students I met this morning at the bus station, a club would it take students training stamina like in war talk Teppi ...What's not good for the heart, good stamina by running and also what not simply by jogging, but in Vietnam the long distance running subjects still quite familiar to most people in General.In the Department of Economics, there are indicators to evaluate the development of a region, a country such as the indicator of GDP/capita, but numbers do not reflect the quality of life of the people of that area. I still have the number only joking to evaluate much better living standards such as the number of Symphony on the population, the number of theatres, Museum on the population, the number of annual art exhibition ... This number is not seeping into where if compared with America over 20000 incoming and compared to You more than 1000 races. Vietnam currently maintains two annual marathon race is Da Nang and the mountain race in Sapa. In Vietnam the long distance running subjects not yet popularity is probably because long sports movement being run according to the merits, the way coaching is not inspiring almost everyone should think of long runs is not ideal. Now I myself go forecast never to run longer than 1 km, because I think it's completely wrong about long-distance running methods that teachers not only for me, that's almost run sessions would also plug plug the neck run after the 100 m, 200 m is hung and 1 km is crawling to the finish line. Teaching runs in Vietnam made people think only those who have new cheerleaders health can complete the range as 41 km, 21 km.No help for the promotion and development of tourism by the marathon. Every year, people running around the world, spent tons of money to have the opportunity to run in the marathon in the world. Before the episode ran long line, I don't think one run was not the money that it takes money to run. For the prestigious marathon like Boston, New York, then it has to be run, the longer it takes more money to sign, even to draw together the paintings to be run. That of course came to run the register hotels, dining, shopping ...Murakami began running long road when in addition to thirty years old and from then to the present in which he also regularly participated in at least one marathon, and when he writes books about jogging, has been inspiring for so many people because he pointed out a simple principle of running, anyone can run. Of course many people, great barrier and cowardice with subjects running is not the power that is psychological. Most people come up with subjects running both recognize that the greatest difficulty is determined each morning, if shoes pierced pierced are the shoes, then everything will become easier.Early the next day, I taught early on from 5 pm to start running at the foot of Mount Fuji, 5 but the Sun was shining, the sky is not crystal-clear chang a cloud ripple. From the hotel I run through the grounds of pine and hardwood to the main road towards the mountain. The road running up the slope without the ball and suddenly the last steep merits apparition Mount Fuji in the blue sky. If the call to see Fuji is the charm I'm with Fuji-san in this trip. Yesterday afternoon, when visiting a village of famous stock by 8 the well take water from Mount Fuji, shouldn't it be a good place to photograph the mountain rain cloud coming should not see anything, when alone in going into villages, suddenly I saw the sky suddenly clouds and mountains.Sun was still summer weather, in Osaka and Kyoto is still hot but at this altitude along the road running I've seen sporadically maple leaf color transfer. Road running is still alone, but as I said, with people long distance running is the opponent, is the indispensable companion.Running is not a dissident, you don't have to practice the same opponent, the opponent every day, every hour, every minute you have to overcome is myself. This opponent will leak the ears you enough reasons to you don't like shoes pierced today it rains should not run, looks like a slightly sore feet better rested today ... and then during the run, the opponent does not stops nagging on mind you running like this all stop How to do much running, ... I read that someone quoted Buddha said is "the biggest opponent is myself." Perhaps the subjects running not attractive to most people.Tips to overcome oneself is do not think much, just concentrated to just turn to lift each leg up and forward. Murukami has said that those at the pain, tired, you just wish that pain is inevitable and this suffering is voluntary in order to continue moving forward. I myself found if enough patience to overcome the pain, then the focus will help to fall on the status as at meditation, the whole body will automatically operate smoothly, meditation while running.This forest at the foot of the mountain tops run between Fuji, I fell into a meditation to enjoy fresh air, beautiful natural scenery. I stopped to take some pictures but although very trying I can't reconstruct the whole of the surrounding nature, the majestic shape of Mount Fuji.The two sides of the road running is the forest mist, I think if just left the road running, go on in people will astray, just think done suddenly appeared by the side of the entrance to a murky trail unknown lead away. I just connect the road into the jungle in his novel Kafka on the shore of Murukami, go into is going to a place no time drift. Then when the car ride up Mount Fuji I know, turns out the foot, there is a forest of mist which is where the Japanese came to suicide.Run promotions see a old doctor running in reverse. Contrary to the thinking of many people running only for thtanh, every year at the marathon has a lot of old people taking the test run. In Vietnam the previous installments read newspapers saw the football team coach on each team required to run these km, press calling for noise is the squeeze may force but didn't notice that Uncle coach despite 53 years old then on would also maintain the run and participate in running the team. Maybe that's why your doctor Japanese coach has a very standard humanoid rather than hug the beer belly as coach.Look at the clock to see soon returned to prepare up to 5 stations to visit Mount Fuji, I run in reverse and end the evening running soon just in time. Sadly the photos I take Mount Fuji Festival you see and claims overstating the mountain Three Because Hanoi.See also: review on an altitude of Mount Fuji than just higher than the altitude family Located a few hundred meters but the Japanese don't build up cable take the Summit as in Vietnam. The Japanese would also have a dream of climbing Mount Fuji to contemplating the dawn. Turns out my season to visit the mountain with no snow is climbing at people to make the dream DD
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Leaving Kyoto quite nostalgic for other sites could not discover, Group I go further to the next destination, Fujinobou Kaen Hakone hostelry at the foot of Mount Fuji. I have not had a chance to Mount Fuji, before there was a time, I thought the opportunity to Fuji, immediately before departure tsunami occurs, the trip was canceled so far I have only had the opportunity to glimpse Fuji from ships as in a comic Shikasen Detective Conan paintings. I have lived in Japan friend, told me that if the opportunity should the surrounding countryside Fuji, at Japanese-style inns, tatami sleeping, bathing onsen, will have a very interesting experience. Before the trip I heard the popular will in the Japanese style inn so imagine my inn would be a two-storey wooden house ancient Japanese style. Who to arrive inn is a high-rise hotel in red brick exterior, comforting the hotel was very beautiful scenery, color red brick hidden among pine trees, and looking the view of Mount Fuji; further premises are fitted in accordance with Japanese style. Talking to Fuji, my image memory is always tied to the 36 woodcuts of Mount Fuji scenery Honkusai, meaning I think Mount Fuji year-round snow-topped white. It turned out a year a few months, the snow melts and clean this time I visited the mountain in time there is no snow. He guides say that Mount Fuji is erratic, a year only about less than a hundred days the weather is agreeable to see Mount Fuji clear up the opportunity to photograph the mountain very well as grace. From the road big cars to small to turn to the hotel, went to the area of the foothills, the road slopes up, ran winding between forest canopy, an ideal place to run. I glimpsed a group of students on the road running, perhaps the top students I met this morning at the bus station, a club that included training pupils in strength training as comic Teppi ... Nothing good for strength training, cardiovascular well by running, hiking and also do simply by running courses, but in Vietnam sprint hiking still quite alien to most people as a whole. In economics department, there are indicators to evaluate the development of a region, a country such as GDP / capita, but the index does not reflect the quality of life of people People that area. I still joke that there are indicators to assess better the living standards eg orchestra numbers on population, the number of theaters, museums in the population, the number of annual art exhibition ... This figure is not yet in comparison with the US over 20,000 and more than 1,000 British race. Vietnam currently maintain two annual marathon race Danang and Sapa mountain road racing. In Vietnam's sprint less popular hiking is probably because so long sport movement were chasing performance, coaching should not inspire most people think of the long run is not unrealistic . Even myself the time to go to school and never too 1km long run, because I think completely wrong about the method long run that the teachers are not even just me, that's almost always the run jack plug Neck very next run 100m, 200m and 1km is seen drowning slowly crawl to the finish. Teaching run in Vietnam makes people think only those who have health supernatural can accomplish such distances 41 km, 21 km. Nothing makes image promotion and development of tourism in the marathon. Every year, people running all over the world, spent a lot of money to have the opportunity to run in the marathon in the world. Before practicing long-distance running, I do not think it is run not by money, but it takes money to run. For the prestigious marathons like Boston, New York, then in addition to high achievers to be run, but it takes more money to sign up, even scrambling to draw to be run. Which, of course, come to run the hotel to register, dining, shopping ... Murakami began running long distance apart thirty years old when he came from this year and yet he also regularly participated in at least one of the marathon, and when he wrote the book about jogging, inspired by a lot of people because he is only a simple principle of jogging courses, anyone can run. Of course many people, the biggest barrier to the goal jogging is not physical but psychological. Most people come to jog, all subjects recognize that the biggest problem is determined to put on shoes in the morning, if put on shoes, then everything will become easier. Early the next morning, I taught early from 5am to began to run at the foot of Mount Fuji, 5h, but the sun was bright, clear sky cloudless. From the hotel I ran through the garden and maple message to the main road up toward the mountains. The road runs uphill is not a ball and end suddenly appear steep, imposing Mount Fuji print on blue sky. If the call see Fuji is predestined, I actually have an affinity with Fuji-san on this trip. Yesterday afternoon, after a visit to a famous historic villages 8 wells take water from Mount Fuji, supposed it was a good place to photograph clouds raining mountain should not see, when alone going into in the village, suddenly I see cloudy sky and mountain suddenly appeared. It was still the summer weather, in Osaka and Kyoto is still very hot but at this altitude along the road running I saw scattered maple leaves turn color . Running still alone me, but as I said, the lonely long-distance runners with rivals, is an indispensable companion. Jogging is not a combatant sports, you have no rivals to rehearse with, rival daily, hourly, every minute you had to overcome is themselves. Opponents will whisper you enough reason for you not to put on rain boots today, should not run, looks like a little foot pain is best to leave today ... and afterwards during the run, the opponent does not cackle in mind stop you running this alone is enough to stop running so much to do ... I read somewhere there are people quoted Buddha's "biggest rival is myself." Maybe that's why jogging unattractive subject for most people. Tips to overcome themselves are not thinking much, so just focus on each leg in turn lift up and move forward. Murukami have said that the time of pain, fatigue, he just remember that pain is inevitable and suffering is voluntary to continue moving forward. I personally think that if enough patience itself overcome painful, focus will make itself into a state like meditation, the entire body will automatically operate smoothly, meditate while running. At It runs between the mountains and forests at the foot of Fuji, I was falling into a state of meditation to enjoy the fresh air, beautiful natural scenery. I stopped to take some shots but even so I could not try to reinvent the entire surrounding natural scenery, majestic shape of Mount Fuji. Two roadside run are primeval forests dim, I think if you just leave the road running, go to the people will get lost, just think complete roadside suddenly appeared a trail entrance murky unknown going anywhere. I suddenly think of the path leading into the woods in the novel Kafka on the Shore of Murukami, is going to go to somewhere not elapsed time. Afterwards the car up Mount Fuji I know, turned out to the foothills, with a murky jungle is where the Japanese capital to kill themselves. Running forever see a physician old running back. Contrary to the thinking of many people jogging thtanh only for older, each year in the marathon have a lot of seniors take the test run. In Vietnam session before reading newspapers see coach football requires each day to run a few kilometers team, the press cried loudly as physically drained but did not notice that Uncle coach although 53 years old run every day to maintain hiking and join the team run. Maybe so, but doctors Japanese coaches have a standardized humanoid rather hug a beer belly as domestic coaches. On watch shows about time to prepare to return to the station 5 visited Mount Fuji, I run backwards and ended the run early in time. Sadly, the photos I took of Mount Fuji and opportunity you see no more assertive in Hanoi Ba Vi mountain. Trivia: At the height of Mount Fuji as compared to the higher altitude and just a few hundred meters Fansipan family but the Japanese do not build the cable car to the top as in Vietnam. The Japanese have always had a dream to climb Mount Fuji to watch the sunrise. Turns out I visited mountain season without snow is when people climbing to realize dreams e





































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: