Thưa sếp!Vì hoàn cảnh eo hẹp nên chị ơ không đi học thêm tiếng hàn được, để trực tiếp nói chuyện cùng sếp.Vì quá bức xúc dân sự nên chị ơ nhờ người ta sao hộ đơn này sang tiếng hàn để gửi sếp.-Trước tiên chị ơ bán nước để có thêm tiền mua đồ vật dụng xài trong công ty bếp ăn chuyên gia như: chảo chén dĩa dao thớt muỗng, máy xay sinh tố để làm kim chi, và mỗi lần mấy người chuyên gia bệnh chị ơ đi mua thuốc, và rau ăn để 1 tuần trong tủ lạnh nó hư chị ơ phải đi mua thêm ngoài trong đó có thêm sửa nước ngọt trái cây, rồi cứ mỗi lần có khách đồ ăn thì đã đủ tiêu chuẩn rồi, khách đến chị ơ lấy đồ đó nấu xong phải bỏ tiền mua cái khác thay vào để nấu cho đủ tuần. Nhưng mỗi lần chị ơ xin đi chợ dân sự không cho, cô ngọc nói ăn gì kệ họ.Thưa sếp mình sống phải cho có tình người, tất cả chuyên gia sống xa gia đình không ai lo, đôi lúc ăn món đó không được rồi bệnh chị ơ phải đỗi món khác, họ củng là con người.Bởi vì đồng lương của chị ơ quá ít, còn phải lo con đang đại học cho nên không có tiền bỏ ra mua thêm cho chuyên gia đành phải bán thêm nước uống để có tiền trang trải.Hôm nay cô ngọc kêu chị ơ phải đóng 1.500.000d mỗi tháng thì nó nhiều quá mà cô ngọc để công nhân xách nước bên ngoài vào bán thì chị ơ không bán được bao nhiêu cả cho nên sắp xếp cho chị ơ đóng mỗi tháng 1.000.000d được không thưa sếp.Cô ngọc sống chỉ biết có tiền chứ không có một chút tình cảm.Lương bảo vệ không bao nhiêu cả nhưng khi làm sai chút khi đòi đuổi thì bảo vệ phải bỏ vào thiệp mỗi người dân sự 2.000.000d, những đồ khuyến mãi thì không để công ty xài mà đem về nhà.Bà tạp vụ dưới xưởng cô ngọc không cho làm gì cả. dọn li chai cô ngọc bắt chị ơ xuống dọn. qua 4h bà tạp vụ vào tăng ca già rồi thấy gì mà làm. Lương của bà tạp vụ tháng nào củng hơn 10.000.000d. bà đó tên Cao thị Nhành. Như vậy tuổi tác của bà làm ra số lượng chất lượng đều kém tại sao dân sự vẫn cho bà làm. Đâu phải đồng tiền sếp in ra được đâu, mà mỗi chút mỗi thất thoát, thì thử hỏi dài ngày như vậy sẽ ra sao?Cô ngọc là công nhân được cô kiều đem lên làm nhân sự chứ học vấn chưa được bao nhiêu, nhận thức xử lí công việc thì kém. Ai đưa tiền cho cô thì mọi thứ đều đúng, rác chị ơ đã gom gọn cô ta bày ra để chụp hình gửi qua sếp và mọi người thấy cho chị ơ bị la.Dù sao chị ơ vẫn có học nên biết cái nào đúng cái nào sai, cái nào dơ và cái nào sạch.Cho nên chị ơ nói để sếp biết, bảo vệ luôn thay đổi để cô ta hưởng tiền hoa hồng, công việc người ta quen rồi thì cô ta lại đuổi. Một người dân sự làm việc vì tiền như vậy công ty sẽ thất thoát.Còn chủ nhật chị ơ vẫn đi nấu không cần trả lương vì nằm ở nhà củng chơi không mà ở công ty chuyên gia không có cơm ăn, chủ nhật không còn gì ăn chị ơ vẫn bỏ tiền ra đi chợ để nấu.Nhưng vì quá bức xúc chị ơ phải nói, cô ngọc bảo chị ơ đi nấu chổ khác, vì cô ngọc biết chị ơ đã thấy nhiều tật xấu của cô ta nên muốn chi ơ đi. Chị ơ không đi nên kiếm đủ chuyện để đuổi. Nhưng không có đồng tiền nào mua được giá trị của con người cả. Nếu chị ơ không muốn làm nửa thì viết đơn tự nghĩ chứ không để bị đuổi vì 1 lí do không chính đáng nào đó.Kính chào sếp
đang được dịch, vui lòng đợi..
