Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ, có anh hai, có 1 gia đình hạnh ph dịch - Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ, có anh hai, có 1 gia đình hạnh ph Anh làm thế nào để nói

Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ

Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ, có anh hai, có 1 gia đình hạnh phúc thì em là người giàu có nhất thế giới rồi.

***

- Mẹ ơi! – Đôi mắt em mở to một cách ngây thơ.

- Ừ, mẹ biết rồi. – Người mẹ ngước lên nhìn em. – Đợi mẹ làm xong mẹ sẽ nấu cơm con ăn nhé.

- Dạ vâng ạ! – Em ngây thơ cười rồi chạy ra đầu hè nhặt rau.

Tiếng “Dạ” ngây thơ của em như một nhát dao cắt vào lòng người mẹ. Mẹ quay đi lau giọt nước mắt đang chảy dài trên má. Mẹ thương em còn nhỏ tuổi nhưng đã phải bươn chải, lo cho cuộc sống của gia đình.

Hạnh phúc của một mảnh đời
Hạnh phúc của một mảnh đời
Sáng sớm em phải theo anh hai đi nhặt lon bia, anh đi trước, còn em lò dò theo sau. Nhặt được vỏ nào, anh đưa cho em cầm hết, còn mình thì bỏ đó. Đi trên đường mà gặp bạn bè, anh nó quay ngoắt không nhận em trai mình. Vậy nên chả có đứa bạn nào của thằng anh biết mặt em trai, cũng như nhà của thằng anh ở đâu. Đã nhiều lần em hỏi anh trai: “Sao anh lại không nhận em khi anh gặp bạn bè vậy anh hai?”. Anh nó lạnh nhạt: “Tao căm ghét cái cảnh sống nghèo nàn như thế này. Mày không biết ngại à? Còn tao ngại lắm, ngại khi phải nhận mày làm em trai.” . Em ko hiểu gì hết, em hỏi mẹ: “Mẹ ơi, sao anh hai lại ngại khi nhận con là em?”. Lại một câu hỏi ngây ngô nữa của em làm tim mẹ đau thắt lại. Mẹ không trả lời, chỉ mỉm cười buồn bã bảo em: “Sau này con sẽ hiểu!”

Tết đến rồi, trong xóm nhà nào nhà nấy nhộn nhịp không khí tết, nhà em vắng hoe. Mẹ em bận làm lụng để có tiền lo cho gia đình lấy đâu ra thời gian để mà lo chuẩn bị tết cơ chứ? Nhưng em không hề buồn, ngược lại em còn vui khi giúp đỡ được mẹ. Đêm đến, mẹ ôm em vào lòng, em thì thầm hỏi mẹ trong tiếng ngáp dài: “Mẹ ơi, con thấy nhà các bạn khác đều to và đẹp, sao nhà mình lại nhỏ vậy mẹ? Còn nữa, các bạn khác đều có ba, sao con không có vậy ạ?” . Mẹ nén tiếng nấc vào lòng, nghẹn ngào nói với em: “Rồi cha con sẽ về với các con, nhà mình sẽ to như nhà các bạn.” “Vậy bao giờ cha về vậy ạ?”. “Cũng sắp rồi con”.

Mẹ nói vậy thôi, chứ thực sự chính mẹ còn không biết khi nào cha sẽ về, thậm chí cha sẽ không bao giờ về nữa. Nghĩ đến đây, mẹ dừng lại, mẹ sợ nước mắt tuôn rơi và lại bắt gặp câu nói của em: “Mẹ đừng khóc, bé thương mẹ, anh hai thương mẹ lắm.” Rồi dùng bàn tay bé nhỏ lau đi giọt nước mắt của mẹ.

Gần tết rồi, mẹ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, rồi ra chợ mua hoa quả về cúng. Tết năm nào của em cũng đơn giản, sơ sài. Không biết người ngoài nghĩ sao, nhưng với em thì tết năm nào cũng ấm cúng bên mẹ. Năm nay cũng không ngoại lệ. Đồ đẹp không có, đồ ăn ngon cũng không, nhưng em vẫn cảm thấy hạnh phúc với những món ăn đơn giản. Đêm 29, anh Hai nói với mẹ: “Tết năm nay mẹ mua quần áo mới cho con nhé.” Mẹ thở dài: “Tiền đâu mà mua hả con? Em con sắp vào lớp 1 nữa, mẹ phải cố gắng dành dụm tiền cho nó chứ!”. Anh nó dỗi mẹ: “Mẹ thương nó hơn con chứ gì? Mẹ chỉ lo cho nó chứ nào có thương con? Mẹ thấy chúng bạn con đứa nào cũng có quần áo đẹp để mặc ko, còn con năm nào cũng áo trắng học sinh, mẹ phải biết chứ?”. Thằng anh vùng vằng đi ra khỏi cửa, quay lại nhìn mẹ, cái nhìn đầy trách móc: “Con ghét mẹ, căm cái cảnh nghèo nàn. Giá như con sinh ra ở 1 gia đình khá giả có phải tốt hơn không?”. Mẹ im lặng không nói, nước mắt cứ lặng lẽ lăn dài trên má.

Tối đó, em ôm lấy mẹ và nói nhỏ nhẹ: “Con không đi học đâu, con ở nhà giúp mẹ cũng được. Đi học tốn tiền lắm, mẹ để tiền đó mua đồ cho anh đi.” Mẹ chạm vào đôi má bé nhỏ, nhìn sâu vào đôi mắt long lanh trong sáng của em. “Mẹ lại khóc rồi, mẹ đừng khóc.” Em cười và lau nước mắt cho mẹ.

Thằng anh đứng ngoài cửa, nghe hết những lời em nói, nước mắt nó ứa ra. Trước giờ, nó chỉ biết đua đòi với các bạn, lúc nào cũng đòi mua cái này cái kia mà quên mẹ không có tiền. Nó còn không bằng em, không biết nghĩ, không biết thương mẹ. Nó muốn xin lỗi mẹ quá, nhưng không biết làm thế nào, nó chỉ im lặng quay vào giường ngủ. Sớm sau, nó dậy tưới rau, quét nhà, quét sân, dọn nhà, phụ mẹ đón Tết. Nó cũng không đòi mẹ mua quần áo mới nữa, cũng chẳng trách móc mẹ.

Sáng mồng 1, cả nhà dậy sớm đón Tết, dù nhà nó không trang trí nhà, cũng không có kẹo bánh gì ngon, nhưng ấm áp vô cùng. 3 mẹ con em quay bên chiếc bàn nhỏ. “Tý, Quang đâu rồi? Mẹ nó đâu rồi?” Tiếng người đàn ông vang vọng từ ngoài cổng. Anh em nó chạy ra xem ai, em la to lên, thằng anh hòa âm: “BA. A BA VỀ RỒI!!!” “Ừ, ba về rồi.” Ba ôm anh em nó vào lòng. Mẹ nó đứng ở cửa, rưng rưng nước mắt. “Ơ mẹ lại khóc nữa à? Ba về rồi mà, mẹ cười lên đi!!!” Mẹ nó lau nước mắt. ” Mẹ không khóc nữa đâu!” Mẹ cười. “Mẹ hứa đi, không được khóc nữa nhé.”

Ba về rồi. Tết năm nay của em sẽ ấm áp hơn mọi năm rất nhiều. Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ, có anh hai, có 1 gia đình hạnh phúc thì em là người giàu có nhất thế giới rồi.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Despite the poor children, but there are three, with her mother, has two, have a happy family, the children are the wealthiest people in the world are.

* * *

-MOM! -My eyes opening to a naive way.

-yeah, I know. -MOM look upturn. -Wait for me finishing up my mother will cook the rice you eat Please?

Yes Sir! -You ingenuity laughed ran out in early summer of picked up

vegetables.The "Yes" fond of me as a cut on the Palm of the mother. My mother turned away to wipe tears are flowing on the cheek. My mom loves em young but had to bươn brushes, concern for the lives of their families.

the happiness of a piece of life

life a piece of happiness in the morning I have to follow you two go pick up cans of beer, you go ahead, and the oven probe followed. Find shell, you give em hold off, I then remove it. On the road that meet your friends, you're ngoắt she did not pick up his brother. So there's any child you know your brother's younger brother, as well as the home of where your brother. I have repeatedly asked his brother: "How come you don't get me when you met your friends so you two?". He strained it: "I hate the poor live footage like this. Don't you know concerned well? Also I'm very shy, afraid to have to get you boys. ". I don't understand anything, I asked my mother: "Mama, why are you two again reached I?". Again a question of Gander's heart back tightness. I do not answer, just smiled sadly told me: "you will understand later!"

New year's here, in the bustling neighborhood went home home air holidays, the children away hoe. My mother would go to have money worries for his family where did you get the time to worry about preparing new year's anyway? But I'm not sad, I return happy to help you. The night came, I hold you in my heart, whispered to mother in the yawning long: "MOM, you see the guys are big and beautiful, why his house is under way, MOM? Also, the other you have three, why not this? ". His mother, the compression step into hearts, choked told me: "Then he will go home with you, I'm going to like the guys." "That's never been my father about this?". "Well orchestrated and then the".

MOM says that's it, but really I don't know when I will go, even my father will never go again. Think of it, I stopped, I was afraid tears flush down and again caught her saying: "baby don't cry, Mother injured mother, man injured his mother so much." Then use the little hands wiping away tears of mother

mother's new year Close. start cleaning the House, and then market to buy about worship. The lunar new year year of the children as well as simple, sketchy. Don't know who also think, but to me, the new year always warm on the mother. This year is no exception. Nice stuff there, good food, but not I still feel happy with these simple dishes. 29 nights, man said to the mother: "The lunar new year this year my mother bought new clothes for me." My mother sighed: "where is the money that you sell? Brother coming in first grade, the parents are trying to save money for it anyway! ". Getting past it you mother: "my mother loves it more than me, huh? I just took care of it rather than would have hurt children? I saw them my friend who also has the nice clothes to wear, no longer the always white dress students, I have to know? ". Your brother region were out going out the door, back to look at her, look full of blame: "I hate you, hate the poverty. The price as I was born in a well-to-do family that is better off not? ". My mother didn't say silence, tears quietly roll over cheek.

night, I embraced her mother and said softly: "I'm not going to school, the stay at home mom help also. Going to school was so costly, mother to that money to buy for me. " I touched the little pair of Gophers, looking deep into the eyes glitter in the light of the children. "My mom crying and then, don't cry." I smiled and wiped the tears for you.

your brother standing in the door, can hear the words she said, tears it ứa out. Before, It just says spoiled with you, always ask this but forgot the other parents don't have the money. It is also not by me, not know think, don't know hurt my mother. It would like to apologize to my mother too, but don't know how, it just silently turned into beds. Soon after, she got up water sweeping, sweeps the yard, home, mother side stories. It also does not insist I buy new clothes anymore, don't blame parents.

Am 1, both up early stories, though the House it does not decorate the House, nor what confectionery delicious, but incredibly warm. 3 you come across a small table. "Not bad, where's Ray? Where's Mommy? " The man from beyond echoing gates. The brothers who ran it, I scream louder, your brother: "three harmonies. A THREE HOME!!! " "Yes, three back now." The three brotherly hug it into the crush. Her mother stood at the door, rưng rưng tears. "Oh Mommy cry again? Three of the dead, her mother laugh it up!!! " His mother wiping tears. "I can't cry anymore!" My mother laughed. "I swear, don't be crying again."

Three back. This year's Lunar New Year Festival will warmer every so many years. Despite the poor children, but there are three, with her mother, has two, have a happy family, the children are the wealthiest people in the world and

.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ, có anh hai, có 1 gia đình hạnh phúc thì em là người giàu có nhất thế giới rồi.

***

- Mẹ ơi! – Đôi mắt em mở to một cách ngây thơ.

- Ừ, mẹ biết rồi. – Người mẹ ngước lên nhìn em. – Đợi mẹ làm xong mẹ sẽ nấu cơm con ăn nhé.

- Dạ vâng ạ! – Em ngây thơ cười rồi chạy ra đầu hè nhặt rau.

Tiếng “Dạ” ngây thơ của em như một nhát dao cắt vào lòng người mẹ. Mẹ quay đi lau giọt nước mắt đang chảy dài trên má. Mẹ thương em còn nhỏ tuổi nhưng đã phải bươn chải, lo cho cuộc sống của gia đình.

Hạnh phúc của một mảnh đời
Hạnh phúc của một mảnh đời
Sáng sớm em phải theo anh hai đi nhặt lon bia, anh đi trước, còn em lò dò theo sau. Nhặt được vỏ nào, anh đưa cho em cầm hết, còn mình thì bỏ đó. Đi trên đường mà gặp bạn bè, anh nó quay ngoắt không nhận em trai mình. Vậy nên chả có đứa bạn nào của thằng anh biết mặt em trai, cũng như nhà của thằng anh ở đâu. Đã nhiều lần em hỏi anh trai: “Sao anh lại không nhận em khi anh gặp bạn bè vậy anh hai?”. Anh nó lạnh nhạt: “Tao căm ghét cái cảnh sống nghèo nàn như thế này. Mày không biết ngại à? Còn tao ngại lắm, ngại khi phải nhận mày làm em trai.” . Em ko hiểu gì hết, em hỏi mẹ: “Mẹ ơi, sao anh hai lại ngại khi nhận con là em?”. Lại một câu hỏi ngây ngô nữa của em làm tim mẹ đau thắt lại. Mẹ không trả lời, chỉ mỉm cười buồn bã bảo em: “Sau này con sẽ hiểu!”

Tết đến rồi, trong xóm nhà nào nhà nấy nhộn nhịp không khí tết, nhà em vắng hoe. Mẹ em bận làm lụng để có tiền lo cho gia đình lấy đâu ra thời gian để mà lo chuẩn bị tết cơ chứ? Nhưng em không hề buồn, ngược lại em còn vui khi giúp đỡ được mẹ. Đêm đến, mẹ ôm em vào lòng, em thì thầm hỏi mẹ trong tiếng ngáp dài: “Mẹ ơi, con thấy nhà các bạn khác đều to và đẹp, sao nhà mình lại nhỏ vậy mẹ? Còn nữa, các bạn khác đều có ba, sao con không có vậy ạ?” . Mẹ nén tiếng nấc vào lòng, nghẹn ngào nói với em: “Rồi cha con sẽ về với các con, nhà mình sẽ to như nhà các bạn.” “Vậy bao giờ cha về vậy ạ?”. “Cũng sắp rồi con”.

Mẹ nói vậy thôi, chứ thực sự chính mẹ còn không biết khi nào cha sẽ về, thậm chí cha sẽ không bao giờ về nữa. Nghĩ đến đây, mẹ dừng lại, mẹ sợ nước mắt tuôn rơi và lại bắt gặp câu nói của em: “Mẹ đừng khóc, bé thương mẹ, anh hai thương mẹ lắm.” Rồi dùng bàn tay bé nhỏ lau đi giọt nước mắt của mẹ.

Gần tết rồi, mẹ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, rồi ra chợ mua hoa quả về cúng. Tết năm nào của em cũng đơn giản, sơ sài. Không biết người ngoài nghĩ sao, nhưng với em thì tết năm nào cũng ấm cúng bên mẹ. Năm nay cũng không ngoại lệ. Đồ đẹp không có, đồ ăn ngon cũng không, nhưng em vẫn cảm thấy hạnh phúc với những món ăn đơn giản. Đêm 29, anh Hai nói với mẹ: “Tết năm nay mẹ mua quần áo mới cho con nhé.” Mẹ thở dài: “Tiền đâu mà mua hả con? Em con sắp vào lớp 1 nữa, mẹ phải cố gắng dành dụm tiền cho nó chứ!”. Anh nó dỗi mẹ: “Mẹ thương nó hơn con chứ gì? Mẹ chỉ lo cho nó chứ nào có thương con? Mẹ thấy chúng bạn con đứa nào cũng có quần áo đẹp để mặc ko, còn con năm nào cũng áo trắng học sinh, mẹ phải biết chứ?”. Thằng anh vùng vằng đi ra khỏi cửa, quay lại nhìn mẹ, cái nhìn đầy trách móc: “Con ghét mẹ, căm cái cảnh nghèo nàn. Giá như con sinh ra ở 1 gia đình khá giả có phải tốt hơn không?”. Mẹ im lặng không nói, nước mắt cứ lặng lẽ lăn dài trên má.

Tối đó, em ôm lấy mẹ và nói nhỏ nhẹ: “Con không đi học đâu, con ở nhà giúp mẹ cũng được. Đi học tốn tiền lắm, mẹ để tiền đó mua đồ cho anh đi.” Mẹ chạm vào đôi má bé nhỏ, nhìn sâu vào đôi mắt long lanh trong sáng của em. “Mẹ lại khóc rồi, mẹ đừng khóc.” Em cười và lau nước mắt cho mẹ.

Thằng anh đứng ngoài cửa, nghe hết những lời em nói, nước mắt nó ứa ra. Trước giờ, nó chỉ biết đua đòi với các bạn, lúc nào cũng đòi mua cái này cái kia mà quên mẹ không có tiền. Nó còn không bằng em, không biết nghĩ, không biết thương mẹ. Nó muốn xin lỗi mẹ quá, nhưng không biết làm thế nào, nó chỉ im lặng quay vào giường ngủ. Sớm sau, nó dậy tưới rau, quét nhà, quét sân, dọn nhà, phụ mẹ đón Tết. Nó cũng không đòi mẹ mua quần áo mới nữa, cũng chẳng trách móc mẹ.

Sáng mồng 1, cả nhà dậy sớm đón Tết, dù nhà nó không trang trí nhà, cũng không có kẹo bánh gì ngon, nhưng ấm áp vô cùng. 3 mẹ con em quay bên chiếc bàn nhỏ. “Tý, Quang đâu rồi? Mẹ nó đâu rồi?” Tiếng người đàn ông vang vọng từ ngoài cổng. Anh em nó chạy ra xem ai, em la to lên, thằng anh hòa âm: “BA. A BA VỀ RỒI!!!” “Ừ, ba về rồi.” Ba ôm anh em nó vào lòng. Mẹ nó đứng ở cửa, rưng rưng nước mắt. “Ơ mẹ lại khóc nữa à? Ba về rồi mà, mẹ cười lên đi!!!” Mẹ nó lau nước mắt. ” Mẹ không khóc nữa đâu!” Mẹ cười. “Mẹ hứa đi, không được khóc nữa nhé.”

Ba về rồi. Tết năm nay của em sẽ ấm áp hơn mọi năm rất nhiều. Dù nhà em nghèo, nhưng có ba, có mẹ, có anh hai, có 1 gia đình hạnh phúc thì em là người giàu có nhất thế giới rồi.

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: