Thực sự tôi đang có vấn đề lớn, tôi cảm thấy tôi là người không có ích cho xã hội.
tôi nghĩ gia đình tôi đang có vấn đề lớn. nó xuất phát từ cách dạy con cái và tình thương của bố mẹ tôi đối với con cái. bố mẹ tôi là nông dân và sống ở Vùng Nghệ An, nhưng họ muốn chúng tôi trở thành những người có học điều đấy là rất tốt. Nhưng lúc con cái của họ gặp khó khăn trong cuộc sống họ không đứng về phía chúng tôi, không tìm hiểu nguyên nhân tại sao. mà hò chỉ biết chỉ trích chúng tôi. chúng tôi rất thiếu kỹ năng sống và mối quan hệ vì bố mẹ tôi đã không cho tôi và anh em tôi đi chơi tối và đi chơi với bạn bè một cách thoải mái, chúng tôi có rất ít bạn bè thời niên thiếu. nay tôi 25 tuổi và đã tốt nghiệp đại học mỏ địa chất Hà Nội nhưng vẫn bị bố mẹ tôi kiểm soát. Như việc có bạn gái, yêu ai, và sống như thế nào, kiếm tiền. bố tôi là một người muốn được mọi người xug quanh nể phục vì con cái của họ.
Và đỉnh điểm của sự mâu thuẫn là thời gian này. Gia đình tôi có em trai đang học ở Nhật và bị ung thư máu. Tôi là người tình nguyện sang Nhật Bản cho em trai tôi tủy, tôi muốn tìm mọi cách xin chính phủ Nhật để tôi được lại Nhật bản để nuôi em trai tôi học, nhưng bố tôi không hiểu vấn đề và chỉ muốn tôi ở lại khi em tôi không bị ảnh hưởng về việc tôi ở lại. Tôi lấy làm thất vọng khi bố tôi thường nói " con ơi, sẽ không tới lượt con đâu, con không làm được đâu. và thường nhắc tôi về vấn đề đạo đức."
điều đấy luôn cản trở tôi trong cuốc sống, tôi đang cảm thấy tôi như là người vô ích, cuốc sống không có nhiều ý nghĩa, nếu có thể bạn hãy giúp tôi thoát tình trạng này được không. Tôi muốn làm việc thành công và khẳng định mình.
Tôi cám ơn chị, tôi có thể nói chuyện với chị qua skype?
đang được dịch, vui lòng đợi..
