Hello to you all, I would like to tell a story about me.Cũng như bao đứa trẻ nông thôn khác,tôi lớn lên ở một vùng quê yên bình với những con người hiền hậu, chất phát . Nơi đó, là nơi tôi đã lớn lên với những câu hát ru của mẹ.Thời gian cứ thế trôi đi,tôi lớn dần và trở thành một chàng trai với những ước mơ và hoài bão về con đường tương lai của mình.Khi tôi học hết trung học phổ thông,cánh cửa tương lai mở ra trước mắt tôi với bao nhiêu dự định . Ước mơ của tôi là trở thành một kỹ sư dầu khí . để biến ước mơ đó thành hiện thực, tôi đã quyết định lựa chọn thi vào trường Đại học mỏ địa chất .Không phụ sự kỳ vọng của bố mẹ,tôi đã thi đỗ vào khoa dầu khí trường đại học mỏ địa chất. bố mẹ và bà tôi rất vui mừng ,khi tôi đã trở thành sinh viên đại học. Ngày tôi nhập học , bố mẹ tôi đã làm mâm cơm để tạ ơn tổ tiên .Khi đó , tôi cảm thấy rất vui mừng vì đã đạt được ước mơ của mình . tôi tự nhủ với bản thân là luôn luôn cố gắng để đạt được ước mơ mà mình đã đề ra. Những ngày đầu nhập học tôi rất buồn vì nhớ nhà và bố mẹ. nhưng được sự quan tâm lo lắng của bố mẹ tôi cũng quen dần và vui vẻ hơn. Trường tôi học ở phía tây trung tâm thành phố hà nội. nơi đây có những thầy cô nhiệt tình luôn tâm huyết với nghề với sinh viên. Sinh viên trường tôi chủ yếu là ở các tỉnh lẻ , tôi nghĩ điều đó rất thú vị. Trong cuộc sống ,thỉnh thoảng tôi cảm thấy bực mình khi bị ai đó lừa gạt điều đó thật ngu ngốc. và tôi ghét phải nghe tiếng còi xe oto vì nó làm tôi chói tai . tôi ghét những sự kiêu ngạo ,thích sự can đảm .Tôi thích nói tiếng anh vì tôi biết,lời nói giúp con người hiểu nhau hơn.
đang được dịch, vui lòng đợi..