Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là dịch - Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là Anh làm thế nào để nói

Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từ

Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là tiếng chim ca, những giọt sương còn lắng đọng trên những nhành cây, kẽ lá. Sớm mai của Hà Nội là sớm mai của mùi, của hương, của cảnh, một sớm mai luôn làm ta nhớ đến hình ảnh của những cụ già bên bờ hồ tập dưỡng sinh, nhớ đến những lời rao bán hàng rong buổi sáng, nhớ đến tiếng trẻ í ới gọi nhau đến trường. Vẻ đẹp của sớm mai Hà Nội là một sự bình yên đến tĩnh lặng. Cảm nhận hết cái yên bình đấy, mỗi người trong chúng ta sẽ có một cảm xúc về sớm mai Hà Nội cho riêng mình.

Nếu như sớm mai Hà Nội là sự nhẹ nhàng đến lan tỏa thì trưa Hà Nội lại là những ánh nắng chói chang, những ánh nắng gắt, xuyên qua kẽ lá tạo thành tấm vải kẻ sọc trên đường phố. Là dáng vẻ mệt mỏi của cô chú công nhân với những bữa ăn vội vàng bên hè phố, những ánh mắt vô hướng cùng sự suy tư hiện rõ trên khuôn mặt

Chiều đến, ngồi uống café trên những nhà hàng ,thả lỏng cơ thể, buông ánh mắt nhìn dòng người qua lại, sự ngược xuôi của ôtô, xe máy, của những gánh hàng rong, tiếng cười nói của học sinh rủ nhau xả cơn đói bên những quán ăn lề đường. Sải dài bước chân trên những con phố thân thuộc của Hà Nội, những con phố luôn sáng ánh đèn, bất chợt, bước qua sợi chỉ ranh giới giữa những nét kiến trúc cổ với những nét kiến trúc hiện đại. Chân phải bước sang mà có cảm giác như chân trái kia đã cách xa chân phải đấy một thời kì, một không gian, một cảm giác_một sự cảm nhận khác biệt rõ rệt trong lòng thành phố. Khu phố cổ với những ngôi nhà rêu phong, gạch đỏ, trầm lặng đứng, và trước sân nhà nơi cánh cửa gỗ đã ngả màu theo thời gian, là những cụ già ngồi trò chuyện bên ly nước chè, cùng nhau nhớ lại những ngày xưa. Bỗng từ xa, một cô cháu gái thướt tha trong tà áo dài đi học về thì lại chợt mỉm cười vì thấy hình ảnh xưa kia trong đó…

Đêm. Hà Nội, trời hơi se lạnh, bừng sáng lên là ánh đèn đường, đèn chiếu, đem đến những sắc màu của tối, của đêm Hà Nội. Sau một ngày làm việc với những lo toan, mệt mỏi, thì đêm đến là sự thư giãn, thoải mái bên gia đình, người thân. Chỉ là cùng nhau dạo phố, cùng nhau ngắm cảnh Hồ Gươm ban đêm, nhưng tất cả là thói quen, là nếp sống của người Hà Nội. Tiếng cười nói, tiếng xe, tiếng đài hai bên đường làm Hà Nội như trẻ trung, căng đầy sức sống.

Hà Nội của tôi là thế, đơn jản đến từng chi tiết, dễ cảm nhận đến từng chi tiết, thuần khiết và trong lành đến từng chi tiết. Hà Nội trong trái tim tôi là thế, với những con người thân thiện, nụ cười luôn nở trên môi như chính bản thân họ vậy. Một nghìn năm văn hiến, với những thay đổi về địa hình, kiến trúc, nhưng, tâm hồn Hà Nội, vẻ quyến rũ mà chỉ một lần gặp sẽ nhớ mãi, sẽ tồn tại theo năm tháng…và đó, là những điều làm nên:”Hà Nội trong trái tim tôi". Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là tiếng chim ca, những giọt sương còn lắng đọng trên những nhành cây, kẽ lá. Sớm mai của Hà Nội là sớm mai của mùi, của hương, của cảnh, một sớm mai luôn làm ta nhớ đến hình ảnh của những cụ già bên bờ hồ tập dưỡng sinh, nhớ đến những lời rao bán hàng rong buổi sáng, nhớ đến tiếng trẻ í ới gọi nhau đến trường. Vẻ đẹp của sớm mai Hà Nội là một sự bình yên đến tĩnh lặng. Cảm nhận hết cái yên bình đấy, mỗi người trong chúng ta sẽ có một cảm xúc về sớm mai Hà Nội cho riêng mình.

Nếu như sớm mai Hà Nội là sự nhẹ nhàng đến lan tỏa thì trưa Hà Nội lại là những ánh nắng chói chang, những ánh nắng gắt, xuyên qua kẽ lá tạo thành tấm vải kẻ sọc trên đường phố. Là dáng vẻ mệt mỏi của cô chú công nhân với những bữa ăn vội vàng bên hè phố, những ánh mắt vô hướng cùng sự suy tư hiện rõ trên khuôn mặt

Chiều đến, ngồi uống café trên những nhà hàng ,thả lỏng cơ thể, buông ánh mắt nhìn dòng người qua lại, sự ngược xuôi của ôtô, xe máy, của những gánh hàng rong, tiếng cười nói của học sinh rủ nhau xả cơn đói bên những quán ăn lề đường. Sải dài bước chân trên những con phố thân thuộc của Hà Nội, những con phố luôn sáng ánh đèn, bất chợt, bước qua sợi chỉ ranh giới giữa những nét kiến trúc cổ với những nét kiến trúc hiện đại. Chân phải bước sang mà có cảm giác như chân trái kia đã cách xa chân phải đấy một thời kì, một không gian, một cảm giác_một sự cảm nhận khác biệt rõ rệt trong lòng thành phố. Khu phố cổ với những ngôi nhà rêu phong, gạch đỏ, trầm lặng đứng, và trước sân nhà nơi cánh cửa gỗ đã ngả màu theo thời gian, là những cụ già ngồi trò chuyện bên ly nước chè, cùng nhau nhớ lại những ngày xưa. Bỗng từ xa, một cô cháu gái thướt tha trong tà áo dài đi học về thì lại chợt mỉm cười vì thấy hình ảnh xưa kia trong đó…

Đêm. Hà Nội, trời hơi se lạnh, bừng sáng lên là ánh đèn đường, đèn chiếu, đem đến những sắc màu của tối, của đêm Hà Nội. Sau một ngày làm việc với những lo toan, mệt mỏi, thì đêm đến là sự thư giãn, thoải mái bên gia đình, người thân. Chỉ là cùng nhau dạo phố, cùng nhau ngắm cảnh Hồ Gươm ban đêm, nhưng tất cả là thói quen, là nếp sống của người Hà Nội. Tiếng cười nói, tiếng xe, tiếng đài hai bên đường làm Hà Nội như trẻ trung, căng đầy sức sống.

Hà Nội của tôi là thế, đơn jản đến từng chi tiết, dễ cảm nhận đến từng chi tiết, thuần khiết và trong lành đến từng chi tiết. Hà Nội trong trái tim tôi là thế, với những con người thân thiện, nụ cười luôn nở trên môi như chính bản thân họ vậy. Một nghìn năm văn hiến, với những thay đổi về địa hình, kiến trúc, nhưng, tâm hồn Hà Nội, vẻ quyến rũ mà chỉ một lần gặp sẽ nhớ mãi, sẽ tồn tại theo năm tháng…và đó, là những điều làm nên:”Hà Nội trong trái tim tôi".
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là tiếng chim ca, những giọt sương còn lắng đọng trên những nhành cây, kẽ lá. Sớm mai của Hà Nội là sớm mai của mùi, của hương, của cảnh, một sớm mai luôn làm ta nhớ đến hình ảnh của những cụ già bên bờ hồ tập dưỡng sinh, nhớ đến những lời rao bán hàng rong buổi sáng, nhớ đến tiếng trẻ í ới gọi nhau đến trường. Vẻ đẹp của sớm mai Hà Nội là một sự bình yên đến tĩnh lặng. Cảm nhận hết cái yên bình đấy, mỗi người trong chúng ta sẽ có một cảm xúc về sớm mai Hà Nội cho riêng mình.

Nếu như sớm mai Hà Nội là sự nhẹ nhàng đến lan tỏa thì trưa Hà Nội lại là những ánh nắng chói chang, những ánh nắng gắt, xuyên qua kẽ lá tạo thành tấm vải kẻ sọc trên đường phố. Là dáng vẻ mệt mỏi của cô chú công nhân với những bữa ăn vội vàng bên hè phố, những ánh mắt vô hướng cùng sự suy tư hiện rõ trên khuôn mặt

Chiều đến, ngồi uống café trên những nhà hàng ,thả lỏng cơ thể, buông ánh mắt nhìn dòng người qua lại, sự ngược xuôi của ôtô, xe máy, của những gánh hàng rong, tiếng cười nói của học sinh rủ nhau xả cơn đói bên những quán ăn lề đường. Sải dài bước chân trên những con phố thân thuộc của Hà Nội, những con phố luôn sáng ánh đèn, bất chợt, bước qua sợi chỉ ranh giới giữa những nét kiến trúc cổ với những nét kiến trúc hiện đại. Chân phải bước sang mà có cảm giác như chân trái kia đã cách xa chân phải đấy một thời kì, một không gian, một cảm giác_một sự cảm nhận khác biệt rõ rệt trong lòng thành phố. Khu phố cổ với những ngôi nhà rêu phong, gạch đỏ, trầm lặng đứng, và trước sân nhà nơi cánh cửa gỗ đã ngả màu theo thời gian, là những cụ già ngồi trò chuyện bên ly nước chè, cùng nhau nhớ lại những ngày xưa. Bỗng từ xa, một cô cháu gái thướt tha trong tà áo dài đi học về thì lại chợt mỉm cười vì thấy hình ảnh xưa kia trong đó…

Đêm. Hà Nội, trời hơi se lạnh, bừng sáng lên là ánh đèn đường, đèn chiếu, đem đến những sắc màu của tối, của đêm Hà Nội. Sau một ngày làm việc với những lo toan, mệt mỏi, thì đêm đến là sự thư giãn, thoải mái bên gia đình, người thân. Chỉ là cùng nhau dạo phố, cùng nhau ngắm cảnh Hồ Gươm ban đêm, nhưng tất cả là thói quen, là nếp sống của người Hà Nội. Tiếng cười nói, tiếng xe, tiếng đài hai bên đường làm Hà Nội như trẻ trung, căng đầy sức sống.

Hà Nội của tôi là thế, đơn jản đến từng chi tiết, dễ cảm nhận đến từng chi tiết, thuần khiết và trong lành đến từng chi tiết. Hà Nội trong trái tim tôi là thế, với những con người thân thiện, nụ cười luôn nở trên môi như chính bản thân họ vậy. Một nghìn năm văn hiến, với những thay đổi về địa hình, kiến trúc, nhưng, tâm hồn Hà Nội, vẻ quyến rũ mà chỉ một lần gặp sẽ nhớ mãi, sẽ tồn tại theo năm tháng…và đó, là những điều làm nên:”Hà Nội trong trái tim tôi". Hà Nội đẹp lắm, Hà Nội đẹp trong từng khoảnh khắc. Tạm biệt màn đêm là tiếng chim ca, những giọt sương còn lắng đọng trên những nhành cây, kẽ lá. Sớm mai của Hà Nội là sớm mai của mùi, của hương, của cảnh, một sớm mai luôn làm ta nhớ đến hình ảnh của những cụ già bên bờ hồ tập dưỡng sinh, nhớ đến những lời rao bán hàng rong buổi sáng, nhớ đến tiếng trẻ í ới gọi nhau đến trường. Vẻ đẹp của sớm mai Hà Nội là một sự bình yên đến tĩnh lặng. Cảm nhận hết cái yên bình đấy, mỗi người trong chúng ta sẽ có một cảm xúc về sớm mai Hà Nội cho riêng mình.

Nếu như sớm mai Hà Nội là sự nhẹ nhàng đến lan tỏa thì trưa Hà Nội lại là những ánh nắng chói chang, những ánh nắng gắt, xuyên qua kẽ lá tạo thành tấm vải kẻ sọc trên đường phố. Là dáng vẻ mệt mỏi của cô chú công nhân với những bữa ăn vội vàng bên hè phố, những ánh mắt vô hướng cùng sự suy tư hiện rõ trên khuôn mặt

Chiều đến, ngồi uống café trên những nhà hàng ,thả lỏng cơ thể, buông ánh mắt nhìn dòng người qua lại, sự ngược xuôi của ôtô, xe máy, của những gánh hàng rong, tiếng cười nói của học sinh rủ nhau xả cơn đói bên những quán ăn lề đường. Sải dài bước chân trên những con phố thân thuộc của Hà Nội, những con phố luôn sáng ánh đèn, bất chợt, bước qua sợi chỉ ranh giới giữa những nét kiến trúc cổ với những nét kiến trúc hiện đại. Chân phải bước sang mà có cảm giác như chân trái kia đã cách xa chân phải đấy một thời kì, một không gian, một cảm giác_một sự cảm nhận khác biệt rõ rệt trong lòng thành phố. Khu phố cổ với những ngôi nhà rêu phong, gạch đỏ, trầm lặng đứng, và trước sân nhà nơi cánh cửa gỗ đã ngả màu theo thời gian, là những cụ già ngồi trò chuyện bên ly nước chè, cùng nhau nhớ lại những ngày xưa. Bỗng từ xa, một cô cháu gái thướt tha trong tà áo dài đi học về thì lại chợt mỉm cười vì thấy hình ảnh xưa kia trong đó…

Đêm. Hà Nội, trời hơi se lạnh, bừng sáng lên là ánh đèn đường, đèn chiếu, đem đến những sắc màu của tối, của đêm Hà Nội. Sau một ngày làm việc với những lo toan, mệt mỏi, thì đêm đến là sự thư giãn, thoải mái bên gia đình, người thân. Chỉ là cùng nhau dạo phố, cùng nhau ngắm cảnh Hồ Gươm ban đêm, nhưng tất cả là thói quen, là nếp sống của người Hà Nội. Tiếng cười nói, tiếng xe, tiếng đài hai bên đường làm Hà Nội như trẻ trung, căng đầy sức sống.

Hà Nội của tôi là thế, đơn jản đến từng chi tiết, dễ cảm nhận đến từng chi tiết, thuần khiết và trong lành đến từng chi tiết. Hà Nội trong trái tim tôi là thế, với những con người thân thiện, nụ cười luôn nở trên môi như chính bản thân họ vậy. Một nghìn năm văn hiến, với những thay đổi về địa hình, kiến trúc, nhưng, tâm hồn Hà Nội, vẻ quyến rũ mà chỉ một lần gặp sẽ nhớ mãi, sẽ tồn tại theo năm tháng…và đó, là những điều làm nên:”Hà Nội trong trái tim tôi".
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Beautiful Hanoi, Hanoi beautiful in every moment. Goodbye night as birds singing, dew drops are deposited on the tree branch, leaf. Early tomorrow morning in Hanoi is the smell, the taste, the scene, the morning always reminds us of the image of the elderly lakeside Ayurvedic practice, remember the pitch hawkers morning, remember á í voice calls to other children to school. The beauty of the morning Hanoi is a peace to silence. Feel all the peace that each of us will have a feeling of Hanoi morning for yourself. If Hanoi is the early morning light to diffuse the lunch Hanoi is the sun glare chang, the strong sun, through the leaves forming plaid fabric on the street. As she looks tired of paying workers for snacking side street, the eyes and the reflection scalar expression on the face afternoon to sit drinking coffee in the restaurant, relax the body, let your gaze across the back line, the swept back of cars, motorcycles, street of the burden, laughter student hunger altogether discharge side of the sidewalk cafes. Strode on familiar streets of Hanoi, the streets are bright lights, suddenly, stepping through the thread boundary between the ancient architecture with modern architecture. Step right foot to the left foot felt like there was a foot away from there to a period, a space, a feeling giac_mot a distinctly different feel in the heart of the city. Old town house with moss, red brick, stood silent, and front yard where wooden doors, stained over time, as the old man sat chatting inside cup of tea, together remembers the day old. Suddenly, from a distance, a niece of flowing long dress to school on the back smiled as seen in old photographs that ... Night. Hanoi, slightly chilly sun, shining as street lights, lights, bring the colors of the night, the night in Hanoi. After a day of work with the anxiety, fatigue, it is the night to relax, comfort the family and relatives. Just walk around together, together scenic Hoan Kiem Lake at night, but all the habits, the life of Hanoi. Laughter, the sound of cars, roadside stations known as Hanoi as a youthful, energetic stress. Hanoi is my world, single-Jan to detail, easy feel to detail, pure and in good to detail. Hanoi in my heart is that, with friendly people, always have smiling lips themselves as such. A thousand years of civilization, with changes in topography, architecture, but the soul of Hanoi, the charm that only once met will remember forever, will exist over the years ... and that is what makes should be: "Hanoi in my heart." beautiful Hanoi, Hanoi beautiful in every moment. Goodbye night as birds singing, dew drops are deposited on the tree branch, leaf. Early tomorrow's Hanoi is the morning of the smell, the taste, the scene, the morning always reminds us of the image of the elderly lakeside Ayurvedic practice, remember the pitch hawkers morning, remember the sound of children á í call each school. The beauty of the morning Hanoi is a peace to calm. Feeling so peaceful out there, each of us will have a feeling of morning Hanoi for himself. If Hanoi is the early morning light to diffuse the lunch Hanoi is the bright sunlight, the strong sun, through the leaves forming plaid fabric on the street. Being tired appearance of Her uncle workers with snacking street side, the eyes and the reflection scalar expression on the face afternoon to sit drinking coffee in the restaurant, relax your body, let your gaze influx back and forth, up and down of the automobile, motorcycle, the burden of street vendors, laughter student hunger altogether discharge side of the sidewalk cafes. Strode on familiar streets of Hanoi, the streets are bright lights, suddenly, stepping through the thread boundary between the ancient architecture with modern architecture. Step right foot to the left foot felt like there was a foot away from there to a period, a space, a feeling giac_mot a distinctly different feel in the heart of the city. Old town house with moss, red brick, stood silent, and front yard where wooden doors, stained over time, as the old man sat chatting inside cup of tea, together remembers the day old. Suddenly, from a distance, a niece of flowing long dress to school on the back smiled as seen in old photographs that ... Night. Hanoi, slightly chilly sun, shining as street lights, lights, bring the colors of the night, the night in Hanoi. After a day of work with the anxiety, fatigue, it is the night to relax, comfort the family and relatives. Just walk around together, together scenic Hoan Kiem Lake at night, but all the habits, the life of Hanoi. Laughter, the sound of cars, roadside stations known as Hanoi as a youthful, energetic stress. Hanoi is my world, single-Jan to detail, easy feel to detail, pure and in good to detail. Hanoi in my heart is that, with friendly people, always have smiling lips themselves as such. A thousand years of civilization, with changes in topography, architecture, but the soul of Hanoi, the charm that only once met will remember forever, will exist over the years ... and that is what makes should be: "Hanoi in my heart."















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: