Bạn đừng cố gắng tìm kiếm lời giải thích cho việc một ai đó chọn cách rời xa bạn.
Đến là do duyên phận, đi là do người chọn.
Mọi lý do nếu có cũng chỉ là cái cớ để họ che giấu sự thật là người ta chẳng còn yêu bạn nữa.
Cuối cùng, bạn biết rõ lý do rồi bạn có vui không ? Bạn có thay đổi được gì không ?
Vì vậy khi ai đó đã chọn ra đi, hãy cứ nghĩ rằng được cùng nhau đi một quãng đường đã là rất có duyên rồi.
Khi bạn chọn cách buông tay nhẹ nhàng cũng là một thứ hạnh phúc.
"Một ngày nào đó trong đời bạn
Chuyện ngày xưa, chuyện người yêu cũ, cũng giống như câu chuyện đám mây trên bầu trời.
Nhưng đám mây kia không thể ngừng bay
Vì vậy bạn đừng nên suy nghĩ xa xôi rồi đau buồn"
Có những tháng ngày mà tâm trạng kéo xuống dưới mức tồi tệ, chỉ mong có ai đó đưa tay níu lấy, hoặc sẽ bị những nỗi buồn không tên của tuổi thanh xuân nuốt chửng. Những ngày như thế chỉ muốn ngồi yên, uống 1 chén trà, đọc một cuốn sách rồi chợt nhận ra nỗi buồn nào cũng có hạn, chỉ là bạn có đủ can đảm để bước qua chúng hay không mà thôi.