em xin gửi những lời này đến cô , thay cho tất cả tình cảm của em dành dịch - em xin gửi những lời này đến cô , thay cho tất cả tình cảm của em dành Anh làm thế nào để nói

em xin gửi những lời này đến cô , t

em xin gửi những lời này đến cô , thay cho tất cả tình cảm của em dành cho cô từ trước đến giờ . văn trong lòng thì nhiều mà văn trên giấy thì khó mà truyền tải hết . Nay em viết thư này như là lời tri ân của em đến người cô mà em kính trọng nhất .
bắt đầu từ ngày đầu tiên của lớp mười , em cảm thấy vô cùng xa lạ và bỡ ngỡ khi bước vào ngôi trường này . Vốn là một tên quậy phá , em cảm thấy rất ngột ngạt trước môi trường căng thẳng và đầy áp lực như lớp 10C03. Và ngày đầu tiên ấy ,như bao học sinh khác trong lớp , em cũng rất hồi hộp chờ đợi người chủ nhiệm sẽ dù dắt chúng em . Rồi thêm cái ấn tượng khi cô hiệu trường thông báo cô sẽ là chủ nhiệm lớp 10C03, các anh chị lớp trên đã vỗ tay và đồng thanh ồ lên thật phấn khích. một cảm giác lo sợ xen lẫn chút niềm vui tạo ra để tự trấn an mình. và rồi cô đã đem đến cho em sự thất vọng khá nhiều trong vài tuần đầu tiên. em nhận thấy rằng mình phải học với cô chủ nhiệm vô cùng nghiêm khắc và hơi khó gần . có lẽ chính ấn tượng này đã gây khó khăn cho cô trong việc tiếp cận với "những đứa con " của mình trong suốt nhiều tháng liền . em nghĩ ,lúc ấy chắc cô rất buồn , một nỗi buồn không dễ sẻ chia . chúng em xin cô tha thứ vì đã không thể hiểu nỗi buồn không dễ sẻ chia . chúng em xin cô tha thứ vì đã không thể hiểu cô sớm hơn. dù bị gắn với biệt danh " Giáo viên khó gần " , cô đã chứng minh cho em một chân lí mà có lẽ đi suốt cuộc đời em không thể quên ; " Đừng nhìn cách người ta thể hiện mà hãy nhìn mục đích mà họ hướng đến để đánh giá con người ". Cô luôn quan tâm đến từng học sinh trong lớp bằng chính những hành động cụ thể mà em không biết kể như thế nào cho đủ sự hi sinh của cô dành cho chúng em . Các bạn trong lớp gọi cô là " Má Thảo " mà không biết họ có hiểu hết giá trị của từ 'má' hay không ? Mặc dù em vẫn cô là 'cô Thảo' nhưng em đã xem cô như người mẹ thứ hai của mình, một người mẹ 'trăm con' và em chỉ là một đứa con nhỏ bé trong gia đình ấy. Lá thư nỳ em muốn viết về những điều thầm kín mà trước giờ em chưa từng nói ra , về tất cả. Em không biết định nghĩa gia đình hạnh phúc là gì . cũng chính vì lẽ đó mà khái niệm trách nhiệm với gia đình, trách nhiệm gánh vác gia đình sau này là điều mà em đã luôn thờ ơ bấy lâu nay. mặc dù em biết rất rõ những khổ cực mà ba mẹ phải gánh vác . Điều này đã khiến em sống mà không có mục tiêu , em chẳng chú tâm học tập , học mà chẳng biết để làm gì. Em xin cảm ơn cô đã giúp em nhận ra những điều này .Thật sự là rất trễ nhưng vẫn còn kịp. Cô đã giúp em nhận ra giá trị của tình cảm mà ba mẹ đã dành cho mình. Cái tình cảm mà em cố tình bỏ quên . Đây là điều mà em cất giấu trong tim mình và chưa đủ can đảm để nói ra . sau hơn một học kì tiếp xúc với cô , khoảng thời gian không dài đối với một đời người nhưng đủ để hiểu rõ hơn một con người .Đối với tất cả những điều mà cô đã làm , lũ học trò dại dột như chúng con đây xin gửi đến cô lời cảm ơn sâu sắc nhất.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
em xin gửi những lời này đến cô , thay cho tất cả tình cảm của em dành cho cô từ trước đến giờ . văn trong lòng thì nhiều mà văn trên giấy thì khó mà truyền tải hết . Nay em viết thư này như là lời tri ân của em đến người cô mà em kính trọng nhất .bắt đầu từ ngày đầu tiên của lớp mười , em cảm thấy vô cùng xa lạ và bỡ ngỡ khi bước vào ngôi trường này . Vốn là một tên quậy phá , em cảm thấy rất ngột ngạt trước môi trường căng thẳng và đầy áp lực như lớp 10C03. Và ngày đầu tiên ấy ,như bao học sinh khác trong lớp , em cũng rất hồi hộp chờ đợi người chủ nhiệm sẽ dù dắt chúng em . Rồi thêm cái ấn tượng khi cô hiệu trường thông báo cô sẽ là chủ nhiệm lớp 10C03, các anh chị lớp trên đã vỗ tay và đồng thanh ồ lên thật phấn khích. một cảm giác lo sợ xen lẫn chút niềm vui tạo ra để tự trấn an mình. và rồi cô đã đem đến cho em sự thất vọng khá nhiều trong vài tuần đầu tiên. em nhận thấy rằng mình phải học với cô chủ nhiệm vô cùng nghiêm khắc và hơi khó gần . có lẽ chính ấn tượng này đã gây khó khăn cho cô trong việc tiếp cận với "những đứa con " của mình trong suốt nhiều tháng liền . em nghĩ ,lúc ấy chắc cô rất buồn , một nỗi buồn không dễ sẻ chia . chúng em xin cô tha thứ vì đã không thể hiểu nỗi buồn không dễ sẻ chia . chúng em xin cô tha thứ vì đã không thể hiểu cô sớm hơn. dù bị gắn với biệt danh " Giáo viên khó gần " , cô đã chứng minh cho em một chân lí mà có lẽ đi suốt cuộc đời em không thể quên ; " Đừng nhìn cách người ta thể hiện mà hãy nhìn mục đích mà họ hướng đến để đánh giá con người ". Cô luôn quan tâm đến từng học sinh trong lớp bằng chính những hành động cụ thể mà em không biết kể như thế nào cho đủ sự hi sinh của cô dành cho chúng em . Các bạn trong lớp gọi cô là " Má Thảo " mà không biết họ có hiểu hết giá trị của từ 'má' hay không ? Mặc dù em vẫn cô là 'cô Thảo' nhưng em đã xem cô như người mẹ thứ hai của mình, một người mẹ 'trăm con' và em chỉ là một đứa con nhỏ bé trong gia đình ấy. Lá thư nỳ em muốn viết về những điều thầm kín mà trước giờ em chưa từng nói ra , về tất cả. Em không biết định nghĩa gia đình hạnh phúc là gì . cũng chính vì lẽ đó mà khái niệm trách nhiệm với gia đình, trách nhiệm gánh vác gia đình sau này là điều mà em đã luôn thờ ơ bấy lâu nay. mặc dù em biết rất rõ những khổ cực mà ba mẹ phải gánh vác . Điều này đã khiến em sống mà không có mục tiêu , em chẳng chú tâm học tập , học mà chẳng biết để làm gì. Em xin cảm ơn cô đã giúp em nhận ra những điều này .Thật sự là rất trễ nhưng vẫn còn kịp. Cô đã giúp em nhận ra giá trị của tình cảm mà ba mẹ đã dành cho mình. Cái tình cảm mà em cố tình bỏ quên . Đây là điều mà em cất giấu trong tim mình và chưa đủ can đảm để nói ra . sau hơn một học kì tiếp xúc với cô , khoảng thời gian không dài đối với một đời người nhưng đủ để hiểu rõ hơn một con người .Đối với tất cả những điều mà cô đã làm , lũ học trò dại dột như chúng con đây xin gửi đến cô lời cảm ơn sâu sắc nhất.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
I would like to send these words to her, on behalf of all my feelings for her before now. text inside documents on paper, many that it is difficult to convey. I write this now as my tribute to her that I respect the most.
Started from the first day of the tenth grade, I felt extremely strange and surprise when entering the school. Which is a delinquent, I felt suffocated before environmental stress and high-pressure 10C03 class. And the first day, like any other student in the class, students are also anxiously awaiting the producers will whether you take them. Then add the school's impressive when she announced that she will be the homeroom 10C03, the seniors he clapped loudly in unison and it's exciting. a mixed feeling of fear creating a little joy to reassure himself. and then she gave me quite a lot of disappointment in the first few weeks. I realized that I had to learn to her homeroom extremely strict and somewhat unapproachable. perhaps this impression was difficult for her to reach out to "the son" of his for many months. I think, then make her very sad, a sadness not easily shared. I beg you to forgive us for not being able to understand the sadness is not easily shared. I beg you to forgive us for not being able to understand her sooner. despite being tied with the nickname "unapproachable teacher", she proved to me a truth that probably go through life you can not forget; "Do not look at how people express that purpose they look toward to judge people." She was always concerned about every student in the class with the specific actions that they do not know how to tell enough of her sacrifice for us. Classmates called her "Ma Thao" that do not know they have understood the value of the word 'mother' or not? Although I'm still her as 'she Thao' but I did see her as my second mother, a mothers 'hundred' and you are just a small child in her family. Nỳ letter I want to write about things that ulterior before I ever told, about everything. I do not know the definition of what is a happy family. also for that reason that the concept of responsibility to family, shouldering family responsibilities later is something I've always indifferent so long. although I know very well the hardships that parents have to shoulder. This has led me to live without goals, you do not pay attention to study, to learn, but do not know what to do. I thank you helped me realize this is very late but routine! Not too late. She has helped me realize the value of feelings that parents have for themselves. The so emotional that I deliberately ignored. This is something that you hide in your heart and not enough courage to speak out. after more than a semester in contact with her, not a long period for a life time, but enough to understand a man .For all the things that she did, flood foolish students like us here would like to send her deepest thanks.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: