Chính phủ và chính trị[sửa | sửa mã nguồn]Bài chi tiết: Chính trị ÝGio dịch - Chính phủ và chính trị[sửa | sửa mã nguồn]Bài chi tiết: Chính trị ÝGio Anh làm thế nào để nói

Chính phủ và chính trị[sửa | sửa mã

Chính phủ và chính trị[sửa | sửa mã nguồn]
Bài chi tiết: Chính trị Ý

Giorgio Napolitano, Tổng thống Ý thứ 11
Hiến pháp Ý năm 1948 quy định một chế độ nghị viện lưỡng viện (Parlamento), gồm một Viện Đại biểu (Camera dei Deputati) và một Thượng viện (Senato della Repubblica), một cơ quan tư pháp riêng biệt, và một nhánh hành pháp gồm một Hội đồng Bộ trưởng (Nội các) (Consiglio dei ministri), do thủ tướng (Presidente del consiglio dei ministri) lãnh đạo.

Tổng thống Ý (Presidente della Repubblica) được nghị viện với một số đại biểu cấp vùng bầu với nhiệm kỳ bảy năm. Tổng thống chỉ định thủ tướng, người đề xuất các chức vụ bộ trưởng (được tổng thống chỉ định chính thức). Hội đồng Bộ trưởng phải có được sự ủng hộ (fiducia) của cả hai viện.

Đại biểu nghị viện được bầu theo phổ thông đầu phiếu và trực tiếp thông qua một hệ thống bầu cử phức tạp (lần sửa đổi gần nhất năm 2005) gồm cả đại diện tỷ lệ với một phần thưởng đa số cho liên minh lớn nhất. Tất cả công dân Ý từ 18 tuổi trở lên đều có quyền bầu cử (Hạ viện). Tuy nhiên, với bầu cử thượng viện, cử tri phải ít nhất 25 tuổi. Hệ thống bầu cử trong Thượng viện dựa trên đại diện các vùng. Trong cuộc bầu cử năm 2006, hai liên minh tranh cử đã xung đột chỉ vì vài nghìn phiếu bầu, và tại Hạ viện liên minh trung tả có 345 đại biểu so với 277 của phe trung hữu (Casa delle Libertà), còn tại Thượng viện l'Ulivo chỉ có hơn đa số tuyệt đối hai ghế. Viện đại biểu có 630 thành viên và thượng viện có 315 thành viên qua bầu cử; ngoài ra Thượng viện còn gồm các cựu tổng thống và những thượng nghị sĩ được chỉ định suốt đời (không nhiều hơn năm người) bởi Tổng thống nhà nước Cộng hoà theo một sửa đổi hiến pháp đặc biệt. Tới ngày 15 tháng 5 năm 2006, có 7 Thượng nghị sĩ suốt đời (trong số đó 3 là các cựu tổng thống). Cả hai viện đều được bầu với nhiệm kỳ tối đa 5 năm, nhưng cả hai đều có thể bị Tổng thống giải tán trước thời hạn nếu Nghị viện không thể bầu ra một chính phủ ổn định. Trong quá khứ thời hậu chiến, điều này từng xảy ra năm 1972, 1976, 1979, 1983, 1994 và 1996.

Một nét đặc biệt của Nghị viện Ý là số đại diện được trao cho Người Ý sống thường xuyên ở nước ngoài (khoảng 2,7 triệu người). Trong số 630 đại biểu hạ viện và 315 thượng nghị sĩ có 12 và 6 thành viên được bầu từ bốn khu vực bầu cử nước ngoài riêng biệt. Những thành viên đó được bầu lần đầu tháng 4 năm 2006 và họ được hưởng ngang quyền với những thành viên được bầu trong nước. Những dự luật lập pháp có thể được đưa ra từ cả thượng và hạ viện và phải được đa số thông qua ở cả hai viện. Hệ thống tư pháp Ý dựa trên Luật La Mã được sửa đổi theo Luật Napoléon và các đạo luật sau này. Toà án Hiến pháp Ý (Corte Costituzionale) phán xử sự phù hợp của các đạo luật với Hiến pháp và là một sự cách tân sau Thế chiến thứ hai.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Government and politics [edit | edit source code]Main article: politics of ItalyGiorgio Napolitano, President of Italy's eleventhThe Italian Constitution of 1948 stipulated a bicameral Parliament (Parlamento), consisting of a Chamber of Deputies (Camera dei Deputati) and a Senate (Senato della Repubblica), a separate judiciary, and an executive branch consisting of a Council of Ministers (the Cabinet) (Consiglio dei ministri), led by Prime Minister (Presidente del consiglio dei ministri) leadership.The Italian President (Presidente della Repubblica) is the Parliament with a number of regional representatives elected every seven years. The President appoints the Prime Minister, who suggested the Minister (or the official appointed by the President). The Council of Ministers must have the support (fiducia) of both houses.Parliament was elected by universal suffrage and direct through a complex electoral system (most recently revised in 2005) including proportional representation with a majority prize for the largest coalition. All Italian citizens aged 18 and over have the right to vote (House of representatives). However, with the Senate voting, the voter must be at least 25 years. The electoral system in the Senate based on regional representation. In the 2006 election, two election alliances have clashed just because of a few thousand votes, and in the House of a centre-left coalition has 345 deputies against 277 of bardo (Casa delle Libertà), while in the Senate just over l'Ulivo absolute majority of two seats. The House of representatives has 630 members and the Senate has 315 elected members; In addition the Senate also comprises the President and the Senate appointed for life (no more than five people) by the President of the Republic under a special constitutional amendment. On 15 May 2006, seven Senators for life (of which three are former Presidents). Both houses are elected for a term of up to five years, but both may be the President dissolved ahead of time if the Parliament failed to elect a stable government. In the past in the postwar period, this has happened in 1972, 1976, 1979, 1983, 1994 and 1996.Một nét đặc biệt của Nghị viện Ý là số đại diện được trao cho Người Ý sống thường xuyên ở nước ngoài (khoảng 2,7 triệu người). Trong số 630 đại biểu hạ viện và 315 thượng nghị sĩ có 12 và 6 thành viên được bầu từ bốn khu vực bầu cử nước ngoài riêng biệt. Những thành viên đó được bầu lần đầu tháng 4 năm 2006 và họ được hưởng ngang quyền với những thành viên được bầu trong nước. Những dự luật lập pháp có thể được đưa ra từ cả thượng và hạ viện và phải được đa số thông qua ở cả hai viện. Hệ thống tư pháp Ý dựa trên Luật La Mã được sửa đổi theo Luật Napoléon và các đạo luật sau này. Toà án Hiến pháp Ý (Corte Costituzionale) phán xử sự phù hợp của các đạo luật với Hiến pháp và là một sự cách tân sau Thế chiến thứ hai.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Government and politics [edit | edit source]
Main article: Politics of Italy Giorgio Napolitano, President of Italy 11th 1948 Italian Constitution provides for a bicameral parliamentary regimes (Parlamento), consisting of a Chamber of Deputies (Camera dei Deputati) and a Senate (Senato della Repubblica), a separate judiciary, and an executive branch composed of a Council of Ministers (Cabinet) (Consiglio dei ministri), as Prime Minister (Presidente del consiglio dei ministri) leadership. President Italy (Presidente della Repubblica) is parliamentary with a number of regional deputies elected for seven years. The president appoints the prime minister, who suggested the minister (the president appointed official). The Council of Ministers must obtain the support (fiducia) of both houses. Deputies are elected by parliament universal suffrage and direct through a complex electoral system (the most recent revision in 2005) including proportional representation with a majority prize for the largest coalition. All Italian citizens aged 18 and older are eligible to vote (the House). However, with the upper house election, voters must be at least 25 years old. The electoral system in the Senate based on regional representation. In the election of 2006, the two competing coalitions were separated by few thousand votes, and in the House of center-left coalition has 345 delegates compared to 277 for the center-right (Casa delle Libertà), also in Shanghai l'Ulivo hospital just over two-seat absolute majority. The Chamber of Deputies has 630 members and the Senate has 315 members elected; In addition, the Senate includes former presidents and senators were appointed for life (no more than five people) by the President of the Republic under a special constitutional amendment. To May 15, 2006, there are seven life senators (of which three are former Presidents). Both houses are elected for a maximum of 5 years, but both may be dissolved by the President before the deadline if Parliament can not elect a stable government. In the post-war past, this happened in 1972, 1976, 1979, 1983, 1994 and 1996. A peculiarity of the Italian Parliament is the representation given to Italians living abroad regularly (about 2.7 million people). Of the 630 Deputies and 12 of 315 senators and six members elected from the constituency four separate overseas. These members are elected for the first time in April 2006 and they enjoy the same rights as elected members in the country. The legislative bill that can be launched from both the upper and lower house and must be passed by a majority in both houses. The Italian judicial system is based on Roman law modified by the Napoleonic code and later statutes. The Constitutional Court of Italy (Corte Costituzionale) rules on the conformity of laws with the Constitution and is an innovation after World War II.








đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: