Do bất mãn với công việc nên bạn trai em chỉ muốn đi học, được làm côn dịch - Do bất mãn với công việc nên bạn trai em chỉ muốn đi học, được làm côn Anh làm thế nào để nói

Do bất mãn với công việc nên bạn tr

Do bất mãn với công việc nên bạn trai em chỉ muốn đi học, được làm công việc tốt hơn, được định cư ở nước ngoài. Cuối cùng anh đã xúc tiến việc đi Mỹ, dự định kết hôn giả rồi đón em sang.
Em 24 tuổi, sắp tốt nghiệp để trở thành bác sĩ. Em và anh biết nhau từ ngày em học cấp 3, chính thức yêu nhau đã 5 năm, hai bên gia đình đều biết và ủng hộ. Tưởng chừng khi em ra trường sẽ có một đám cưới hạnh phúc nhưng đời lắm sự bất ngờ. Cách đây một năm, anh bị thuyên chuyển công tác sang công ty mới (điều chỉnh nhân sự chứ không phải do kỷ luật), đó là một công ty nhà nước khá có tiếng, mức lương so với mặt bằng chung tương đối cao nhưng theo anh thì cơ hội thăng tiến không nhiều vì các vị trí “ngon” đều đã cơ cấu cho con ông cháu cha, công việc khá vất vả.

Anh vào công ty phải làm nhiều, cấp trên nhiều anh chuyên môn không vững nhưng ỷ có kinh nghiệm nên hay đưa ra chỉ đạo thiếu chính xác, có sự cố thì đổ trách nhiệm cho nhân viên nên anh rất bất mãn. Anh đòi nghỉ làm, đi du học. Ước mơ du học của anh thực ra đã nung nấu từ lâu nhưng trước đây gia đình ngăn cản vì đã có em, công việc hồi đó cũng tốt. Giờ bất mãn nên chỉ muốn đi học, được làm công việc tốt hơn, được định cư ở nước ngoài. Cuối cùng anh đã xúc tiến việc đi Mỹ, dự định kết hôn giả rồi đón em sang.

Ban đầu em không dám cản vì nghĩ mình cản thì ích kỷ, thấy anh ở đây sống với tâm trạng mỏi mệt, ức chế, cáu kỉnh, sợ làm lỡ tương lai của anh. Sau này mới thấy hạnh phúc sắp tuột khỏi tay mình khi không biết tương lai tiếp theo sẽ thế nào thì ngăn cản nhưng không được, anh không đồng ý ở lại. Mẹ anh cũng bảo thôi cháu vui vẻ để nó đi chứ nó ở nhà cũng chưa chắc cháu hạnh phúc. Em không còn biết nói gì.

Gia đình em phản đối việc chờ đợi vì sợ con gái lỡ thì, yêu nhau lâu bây giờ chia tay cũng sợ người đời dị nghị, khổ thân ông bà. Em vừa xót thân mình vừa nghĩ đến bố mẹ lo lắng lại chảy nước mắt. Con gái trong nhà đúng là như bom nổ chậm.

Giờ em không biết dự định thế nào. Nếu đợi anh, thuận lợi cũng phải sau 3 năm kết hôn giả mới ly dị được, rồi đón em sang cũng phải một hai năm. Em phải thi một kỳ thi để học lấy chứng chỉ hành nghề 2 năm, kỳ thi đó cũng không phải dễ, chắc mất hai năm để thi, vậy là từ giờ tới lúc em có thể hành nghề bên Mỹ cũng phải 8 năm nữa. Thực ra đó mới là thời gian lý tưởng, thuận lợi, lúc đấy em đã 32-33 tuổi. Em hoang mang cho tương lai của mình, không đủ can đảm để đợi như thế, sợ cũng không đủ mạnh mẽ để chờ trong chừng ấy năm anh ở nước ngoài.

Lần nào anh cũng trách em yếu đuối, không biết nghĩ cho tương lai, không chịu hy sinh để có tương lai tốt đẹp của cả hai và con cái sau này. Anh luôn nói mình phải hy sinh đời mình, chịu khổ để con cái sống ở môi trường tốt, phát triển, mình được sống trong một xã hội văn minh, hiện đại.

Ngành của em sẽ phải học thêm nhiều nữa, anh không thể hài lòng với bằng đại học rồi thua kém em được. Em chưa đi nước ngoài, cũng không có người thân ở đó nên thực sự không biết bên đó văn minh cỡ nào, có thật sự tươi sáng, tốt đẹp như thế không. Em nghĩ ở Việt Nam học hành cũng không thua kém gì ai, nhìn những thế hệ trước cũng khổ thật nhưng không phải không sống được. Ở đây em có nghề nghiệp được xã hội tôn trọng, nuôi sống bản thân, có bố mẹ anh em bên cạnh, sang đó bơ vơ một mình, cũng không biết thế nào là sướng. Anh hỏi về lương bổng thì bản thân em chưa đi làm, chưa va chạm với cơm áo gạo tiền nên cũng không dám mạnh miệng nói không quan tâm.

Gia đình ở đây cũng khá nhưng để anh đi sẽ phải bán một số tài sản. Anh bảo nếu về anh cũng không gây dựng lại được cơ ngơi đó nên sẽ cố gắng ở lại kiếm tiền, hy sinh để con cháu có tương lai. Em rất muốn mọi người cho lời khuyên về cuộc tình này và cho em ít kinh nghiệm sống ở nước ngoài. Em phải làm sao đây? Người đàn ông này có thích hợp để lấy làm chồng không? Có nên chờ đợi anh ấy không? Tình cảm của tụi em rất tốt, trừ chuyện này thì mọi chuyện đều rất hợp nhau. Mong nhận được lời khuyên của mọi người. Em cảm ơn nhiều.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Due to dissatisfaction with the job so I just want to go to school boy friend, was doing the job better, be settled abroad. He was promoted to United States of America, intends to marry it to pick you up.I'm 24 years old, about to graduate to become a doctor. You and I know each other from 3 grade school days, officially in love was 5 years, either side of the family all know and supporters. As for when you graduate will have a happy marriage but life much surprise. A year ago, he was transferred to the new company (adjusted HR rather than by discipline), which is a fairly well-known state companies, salary versus high relative common ground but according to him, the promotion opportunities not many because of the location of the "delicious" all have the structure for my grandpa cha, work quite hard.The company must do much, much superior British expertise not firmly but experienced fast five should or give direction to inaccuracies, there is trouble then blame associates so he very dissatisfied. He demanded off work, to study. A study of the dream he has, in fact, long before the family prevented because there were children, work which was also good. Now that discontent should only want to go to school, do the job better, be settled abroad. He was promoted to United States of America, intends to marry it to pick you up.At first I didn't dare stop because you stop the selfishness, seen here with tired mood, inhibited, irritable, fear of missing out on his future. It's happy about losing himself when not know next future televisions will stop but I do not agree to stay. His mother also told it me fun to it it in the House also have yet to make you happy. I don't even know what to say.My family opposed waiting for fear her daughter missed then, love each other long ago parted now also fear the life gossip, bad grandparents. I just got myself sorry MOM and dad worry back tears. The daughter in the House that was as bombs burst slowly.Giờ em không biết dự định thế nào. Nếu đợi anh, thuận lợi cũng phải sau 3 năm kết hôn giả mới ly dị được, rồi đón em sang cũng phải một hai năm. Em phải thi một kỳ thi để học lấy chứng chỉ hành nghề 2 năm, kỳ thi đó cũng không phải dễ, chắc mất hai năm để thi, vậy là từ giờ tới lúc em có thể hành nghề bên Mỹ cũng phải 8 năm nữa. Thực ra đó mới là thời gian lý tưởng, thuận lợi, lúc đấy em đã 32-33 tuổi. Em hoang mang cho tương lai của mình, không đủ can đảm để đợi như thế, sợ cũng không đủ mạnh mẽ để chờ trong chừng ấy năm anh ở nước ngoài.Lần nào anh cũng trách em yếu đuối, không biết nghĩ cho tương lai, không chịu hy sinh để có tương lai tốt đẹp của cả hai và con cái sau này. Anh luôn nói mình phải hy sinh đời mình, chịu khổ để con cái sống ở môi trường tốt, phát triển, mình được sống trong một xã hội văn minh, hiện đại.Your industry will have to learn more, you can not be satisfied with the degree and then inferior to me. I've never gone abroad, nor have loved there should really not know that how civilised, really bright, nice as it does. I think in Vietnam study also obtained what one, looked at the previous generation also sorrows but survived. Here you have the profession be social respect, feed themselves, have the parents I beside, to which helpless, alone, don't know what is happy. He asked about wages, you have to work, not to collide with the Austrian rice rice money should also do not dare to tell mouth powerful don't care.My family here is also pretty but to let him go will have to sell some assets. You said if you don't rebuild is a muscle that should try to stay make money, sacrificed to the grandchildren are the future. I really want people for advice on this situation and for my little experience living abroad. I have to do? This man has the right to marry does not? There should be waiting for him? We feel very good, except for this story are all very fit. Look forward to receiving the advice of the people. I thank you very much.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Do bất mãn với công việc nên bạn trai em chỉ muốn đi học, được làm công việc tốt hơn, được định cư ở nước ngoài. Cuối cùng anh đã xúc tiến việc đi Mỹ, dự định kết hôn giả rồi đón em sang.
Em 24 tuổi, sắp tốt nghiệp để trở thành bác sĩ. Em và anh biết nhau từ ngày em học cấp 3, chính thức yêu nhau đã 5 năm, hai bên gia đình đều biết và ủng hộ. Tưởng chừng khi em ra trường sẽ có một đám cưới hạnh phúc nhưng đời lắm sự bất ngờ. Cách đây một năm, anh bị thuyên chuyển công tác sang công ty mới (điều chỉnh nhân sự chứ không phải do kỷ luật), đó là một công ty nhà nước khá có tiếng, mức lương so với mặt bằng chung tương đối cao nhưng theo anh thì cơ hội thăng tiến không nhiều vì các vị trí “ngon” đều đã cơ cấu cho con ông cháu cha, công việc khá vất vả.

Anh vào công ty phải làm nhiều, cấp trên nhiều anh chuyên môn không vững nhưng ỷ có kinh nghiệm nên hay đưa ra chỉ đạo thiếu chính xác, có sự cố thì đổ trách nhiệm cho nhân viên nên anh rất bất mãn. Anh đòi nghỉ làm, đi du học. Ước mơ du học của anh thực ra đã nung nấu từ lâu nhưng trước đây gia đình ngăn cản vì đã có em, công việc hồi đó cũng tốt. Giờ bất mãn nên chỉ muốn đi học, được làm công việc tốt hơn, được định cư ở nước ngoài. Cuối cùng anh đã xúc tiến việc đi Mỹ, dự định kết hôn giả rồi đón em sang.

Ban đầu em không dám cản vì nghĩ mình cản thì ích kỷ, thấy anh ở đây sống với tâm trạng mỏi mệt, ức chế, cáu kỉnh, sợ làm lỡ tương lai của anh. Sau này mới thấy hạnh phúc sắp tuột khỏi tay mình khi không biết tương lai tiếp theo sẽ thế nào thì ngăn cản nhưng không được, anh không đồng ý ở lại. Mẹ anh cũng bảo thôi cháu vui vẻ để nó đi chứ nó ở nhà cũng chưa chắc cháu hạnh phúc. Em không còn biết nói gì.

Gia đình em phản đối việc chờ đợi vì sợ con gái lỡ thì, yêu nhau lâu bây giờ chia tay cũng sợ người đời dị nghị, khổ thân ông bà. Em vừa xót thân mình vừa nghĩ đến bố mẹ lo lắng lại chảy nước mắt. Con gái trong nhà đúng là như bom nổ chậm.

Giờ em không biết dự định thế nào. Nếu đợi anh, thuận lợi cũng phải sau 3 năm kết hôn giả mới ly dị được, rồi đón em sang cũng phải một hai năm. Em phải thi một kỳ thi để học lấy chứng chỉ hành nghề 2 năm, kỳ thi đó cũng không phải dễ, chắc mất hai năm để thi, vậy là từ giờ tới lúc em có thể hành nghề bên Mỹ cũng phải 8 năm nữa. Thực ra đó mới là thời gian lý tưởng, thuận lợi, lúc đấy em đã 32-33 tuổi. Em hoang mang cho tương lai của mình, không đủ can đảm để đợi như thế, sợ cũng không đủ mạnh mẽ để chờ trong chừng ấy năm anh ở nước ngoài.

Lần nào anh cũng trách em yếu đuối, không biết nghĩ cho tương lai, không chịu hy sinh để có tương lai tốt đẹp của cả hai và con cái sau này. Anh luôn nói mình phải hy sinh đời mình, chịu khổ để con cái sống ở môi trường tốt, phát triển, mình được sống trong một xã hội văn minh, hiện đại.

Ngành của em sẽ phải học thêm nhiều nữa, anh không thể hài lòng với bằng đại học rồi thua kém em được. Em chưa đi nước ngoài, cũng không có người thân ở đó nên thực sự không biết bên đó văn minh cỡ nào, có thật sự tươi sáng, tốt đẹp như thế không. Em nghĩ ở Việt Nam học hành cũng không thua kém gì ai, nhìn những thế hệ trước cũng khổ thật nhưng không phải không sống được. Ở đây em có nghề nghiệp được xã hội tôn trọng, nuôi sống bản thân, có bố mẹ anh em bên cạnh, sang đó bơ vơ một mình, cũng không biết thế nào là sướng. Anh hỏi về lương bổng thì bản thân em chưa đi làm, chưa va chạm với cơm áo gạo tiền nên cũng không dám mạnh miệng nói không quan tâm.

Gia đình ở đây cũng khá nhưng để anh đi sẽ phải bán một số tài sản. Anh bảo nếu về anh cũng không gây dựng lại được cơ ngơi đó nên sẽ cố gắng ở lại kiếm tiền, hy sinh để con cháu có tương lai. Em rất muốn mọi người cho lời khuyên về cuộc tình này và cho em ít kinh nghiệm sống ở nước ngoài. Em phải làm sao đây? Người đàn ông này có thích hợp để lấy làm chồng không? Có nên chờ đợi anh ấy không? Tình cảm của tụi em rất tốt, trừ chuyện này thì mọi chuyện đều rất hợp nhau. Mong nhận được lời khuyên của mọi người. Em cảm ơn nhiều.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: