Nông dân thời cổ đại rất sợ những tai hoạ tự nhiên. Chính vì vậy người ta cử hành các nghi lễ tôn giáo như bói toán, lễ mộc dục, xua đuổi tà ma nhằm tránh các tai hoạ. Từ sự kính ngưỡng tự nhiên và những thần sự như thế này mà dần dần cây và hoa được xem như là tượng trưng cho thần thánh. Ví dụ tiêu biểu cho điều này là sự sùng bái các cây lá xanh quanh năm được triển khai rộng rãi. Người Nhật Bản cổ đại tin rằng những cây lá xanh quanh năm như cây thông, cây sam, cây bách, cây long não là nơi thần linh đến cư ngụ sau khi giáng hạ từ trời cao. Người ta tin trong các loài hoa cũng có ngự những linh hồn nên có nghi thức “bói hoa” (Hana uranai ) để dự đoán thu hoạch mùa màng trong năm. Và người ta cho rằng năm nào mà các loại hoa anh đào, hoa unohana (hoa không mộc deutzia), hoa đỗ quyên, hoa tiên nữ asebi nở nhiều thì mùa màng bội thu, còn năm nào hoa rụng sớm thì sẽ thất thu mùa màng.