Bản thân là một đứa vốn rất kiệm lời trong việc chia sẻ những cảm xúc và suy nghĩ.. từ trước đến giờ vẫn vậy .. buồn cũng kệ mà vui cũng kệ . Ai hỏi cũng mặc kệ người hỏi .. buồn vui là việc của mình . Chẳng chia sẻ với ai hết . Là một đứa mua rất nhiều sách và rất hay đọc sách nhưng lại chẳng được như người ta .. nửa câu nửa chữ cũng chẳng dám nói .. gõ rồi lại xoá .. xoá đi rồi lại cứ tiếp tục như thế .. Chỉ muốn viết gì đó để mọi người có thể hiểu và biết được mình đang nghĩ gì . Đang vui hay buồn . Chỉ thế thôi . Có khi viết dài quá rồi lại ngủ quên . Rồi cứ thế . Gõ đi gõ lại . Khi lỡ tay xoá mất thì lại nản chí . Nghĩ , có viết cũng thế thôi , mặc kệ mình , mặc kệ mọi người , mặc kệ bản thân , mình ra sao mình chịu , chẳng cần ai hết . Có đôi khi cũng gần như phát điên vì quá cô đơn , một mình , một mình tự làm hết tất cả , một mình gánh chịu , một mình buồn vui , một mình đối mặt , một mình đứa con gái 15 tuổi phải chịu hết. Nghĩ , ở tuổi này thì đáng lẽ phải được sống với tư duy là một đứa 15 tuổi chứ .? Sao lại thành ra một bà cụ non thế này .? Người ta thì vô lo vô nghĩ , đây thì suốt ngày nghĩ ngợi tiêu cực . Có khi buồn quá rồi lại tự khóc một mình . Ai hỏi vì sao khóc cũng chẳng dám nói . Đúng ra là cũng chẳng biết vì sao mình lại khóc . Ngày trôi qua vẫn cứ sống như một con ngớ ngẩn . Người đời nói , người đời khuyên răn , người đời chỉ cách sống cho thanh thản , vẫn cứ mặc kệ . Sống theo cách của mình . Nghĩ , chẳng mấy mà thành con điên .? Đầu óc rối như tơ vò . Viết được mấy dòng này rồi lại chẳng muốn cho ai hiểu .?! Google translate tiếng khác rồi chỉ mình mình hiểu nghĩa là được . Đấy . Vậy đấy . Cái con người này cứ như vậy đấy thì đến chính mình cũng chẳng biết phải làm sao với mình .?
đang được dịch, vui lòng đợi..