Anh à em đã 21 tuổi, em bắt đầu nghĩ đến sự xuất hiện của anh trong đời mình. Em tin rằng chúng ta rất yêu nhau, chính tình yêu đã đưa chúng ta về chung một mái nhà chứ không vì bất cứ lí do gì khác. Có thể mình đã quen nhau rất lâu, cũng có thể là tình yêu sét đánh, dù là bao lâu thì em biết vẫn có những góc riêng trong anh mà em chưa hiểu hết được. Và trong em cũng vậy, cũng có những tâm sự, những nét tính cách chưa thể hiện ra. Em chỉ mong anh có thể chấp nhận và bỏ qua nếu nó là khuyết điểm.Em sẽ thay đổi, cố gắng thay đổi để bảo vệ hạnh phúc gia đình.
Rồi một ngày chúng ta làm đám cưới em sẽ giảm cân để có thể mặc chiếc váy trắng đẹp nhất. Em sẽ hôn anh trong lễ cưới, để không ngại ngùng mà tuyên bố rằng chúng ta yêu nhau nhiều lắm.
Hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ như anh và như em nhất định sẽ trọn vẹn. Rồi em mang thai, em sẽ mặc váy thật rộng, tay chống nạnh, và đi lại chậm chạp.Điều đó thật tuyệt! Con của chúng ta chào đời trong sự yêu thương, chào đón của tất cả mọi người. Đứa bé không phải là kết quả của giây phút bồng bột hay là lý do khiến bố mẹ nó phải lấy nhau. Nhất định là không! Tình yêu của chúng ta sẽ nhân đôi và dành ra cho con. Dù trai hay gái, em chỉ cần con khỏe mạnh. Mình sẽ nuôi con khôn lớn bằng tất cả những gì có thể. Từ nay anh và con là một phần của cuộc đời em.
Một đứa, hai đứa,... và mình không còn là đôi vợ chồng trẻ.Tình yêu vẫn còn, vẫn sâu đậm nhưng theo một cách khác. Bởi ngoài anh ra, em còn yêu các con, yêu bố mẹ, gia đình anh. Cuộc sống cũng còn nhiều điều cần lo nghĩ. Em không còn trẻ nữa, da không còn căng mịn, không thể lúc nào cũng buông tóc và ăn mặc gọn gàng... hãy hiểu cho em. Nếu một ngày anh thấy tóc em thật rối, quần áo nhăn nhó, hay vô tình ngửi thấy mùi mồ hôi trên áo em... thay vì chán nản, hãy cảm thấy thương em. Vì anh biết không, nếu em chăm chỉ đi spa, salon tóc, chăm mua sắm và thích nghỉ ngơi thì việc nhà sẽ chẳng có ai lo đâu.Và khi đó anh và con sẽ là người phải chịu sự không tươm tất đấy.
Một ngày mình vô tình chán nhau, Và tạm thời quên đi chúng ta từng yêu nhau như thế nào. Xung đột, mâu thuẫn là khó tránh. Xin anh hãy nhắcnhở em rằng đừng cãi nhau trước mặt con,tâm hồn con trẻ rất dễ tổn thương. Xin anh đừng đánh em, em sẽ không hỗn láo vì thế đừng bao giờ đánh em. Chỉ cần như thế, chỉ cần anh không bỏ đi, không đuổi em đi, anh đập đồ hay quát mắng em cũng chịu. Khi mắng em, hãy nói "Em sai rồi", đừng bao giờ gọi em là "mày", vì anh cũng không muốn em gọi anh như thế đâu. Và nếu anh sai, hãy nói "Anh yêu em", cho dù em sẽ khóc rất to nhưng e nhất định tha thứ.
Em không thể đoán trước chuyện gì sẽ xảy ra, sau chớp là bão giông ập đến. Vì thế em chỉ có thể cầu mong mọi chuyện có thể giải quyết mộtcách tốt đẹp nhất.
Anh hãy luôn khỏe mạnh và yêu thương em!
Gửi anh người sẽ nuôi em và con chúng ta:
EM YÊU ANH!