On average Teachers I've determined: this is the training school teacher should make sure the air is very pedantic and environments to cultivate rather than have nothing to learn, to have fun. But when on the go, according to the date I started to enjoy the scenery. Nice school, dreaming! Peace is located on a campus. The front returned to the sea around the year the wind blows scratchy and roaring sea waves. The back is dark green mountains. The road to school with willow she ask. Inside, the school with the rows of colorful paper flowers. Thoang occasionally smell of flowers and porcelain. The floor of the classroom or hallway hun-lead about boarding ... Classmates, especially male, were born in 1954. You from all gathered here: From the city to the countryside, from plain to mountains, the plateau ... All were strangers but so exposure is naivete. More and more friends love stick. Young age so we easily sociable jaunty. The strange subjects than in common. The first year we were familiar with the psychology of education, moral Education, Industrial Organization theory, Pedagogy, community education, Educational Tools, Medical Schools also, also study Free, Music, painting, Youth Activities. The Gia Chief (for girls) etc. I was fuzzy about the subjects. Sitting in class, just keep dropping games still teaching going wild ... The second year, I understand a little bit more on subjects such as political economy, Social Affairs, administration & School Inspectors, pedagogical practice. The teacher, the teacher teaching, who also brought a style, a lifestyle ethic standards of a teacher. The master Tran Van Introspection always quietly but eye friendly. Teachers often advise us that if condition should enrol in more universities. The teacher in charge of the Division. Who also taught. AI also enthusiasm, apply all the knowledge from into the real life. Lessons about how people, about communication, career ... most I learned from it. The teachers have the tv experience to look forward to that: it is enough for the page we bring to life. I just remember the saying of the new school at our teacher: you must determine his profession selected teacher is then continue according to the profession and if its not, it now can stop was also up. Do not bring these things frustrating, boredom brought on this field! The sentence comes as a tips and also very true because she look you in there because of circumstances like this or that. Loath no longer other way Lynn on pedagogy and also thanks to this sentence, we determine its direction and thought. Các thầy cô rất chú trọng đến nhân cách con người. Chú trọng đến tác phong đạo đức của nhà giáo. Chú trọng từ cách ăn mặc, lời nói, cách ứng xử… Tôi còn nhớ! Thầy Võ Sum giáo viên dạy môn Giao Tế Xã Hội thường xuyên nhắc nhở chúng tôi về cách giao tiếp : Các anh chị mỗi khi lên xuống thang lầu, các anh phải nhớ nhường phía tay vịn cho các chị. Khi lên các anh nên đi phía sau, khi đi xuống các anh phải đi phía trước các chị. Khi ra đường nếu đi với các chị thì các anh luôn đi phía bên tay trái của các chị. Các anh phải cầm dù và xách những cái túi nặng cho các chị nhưng không phải xách hết phải để lại cho chị một cái ví nhỏ, con gái người ta còn có cái để làm duyên.v.v và v.v…Tôi nghe các chị tôi ở những khóa trước kể rằng : Vào thời đó người ta thường nói rằng nam mà vào sư phạm thì “yếu”. Vì thế thầy Mẫn Hiệu Trưởng thường nhắc nhở các giáo sinh nam là: Chúng ta có thể chấp nhận cho các chị vì họ là phái “yếu”. Các chị mơ mộng, yếu mềm vì có thể trong số các chị ở đây có người yêu ở xa. Trong những đêm mưa nội trú thao thức nhớ đến người yêu giờ này đóng quân ở một tiền đồn heo hút nào đó? Còn các anh là nam thì không thể có những tư tưởng yếu đuối được, mà phải mạnh mẽ lên! Đừng để mang tiếng : Trai Sư Phạm thế này? Hay thế nọ?…Cứ thế, các thầy dạy rất kỹ những vấn đề nhỏ cho đến vấn đề lớn trong giao tiếp. Mà đúng như vậy! Có những điều rất bình thường nhưng nếu các thầy cô không nhắc nhở thì ta lại không chú ý, không nhớ hay quên đi. Trường Sư Phạm hàng năm tổ chức những cuộc thi văn nghệ giữa các lớp không phải chỉ là thi đua và giải trí mà qua những lần hội thi giúp chúng tôi đoàn kết, gần gũi, thương yêu nhau hơn. Rồi cũng qua những tiết mục văn nghệ thấm đượm tính dân tộc tạo cho chúng tôi tình yêu quê hương đất nước, yêu đồng bào, yêu cộng đồng, yêu trường lớp, yêu nghề… Còn rất nhiều điều tôi được học từ các thầy cô dưới mái trường Sư Phạm mà tôi không thể kể hết được. Thế rồi, các kiến thức ấy, các điều ấy ! Cứ đọng lại trong tôi mỗi ngày một ít như :“ Mưa dầm thấm đất”. Và rồi nó ăn sâu nảy nở trong tâm hồn tôi như những đóa hoa rực rỡ nhiều màu sắc.
đang được dịch, vui lòng đợi..
