Sơ hở, có “tay trong” Thông thường, NH chấp nhận tài sản thế chấp là hàng hóa rồi cho vay với quy trình khá chặt: NH kiểm định chất lượng hàng hóa, thẩm tra chứng từ mua hàng, kiểm tra thực tế kho hàng của DN rồi giải ngân. Sau đó, DN muốn xuất kho một lô hàng phải thanh toán cho NH số tiền tương ứng với giá trị của lô hàng đó, đồng thời hàng hóa ra vào kho đều có sự kiểm soát của nhân viên NH. Vấn đề đặt ra là hàng hóa mà DN đã thế chấp được xem là tài sản của NH, vì sao DN có thể mang số hàng hóa đó thế chấp tại nhiều NH khác? Lãnh đạo một số NH thừa nhận không phải NH nào cũng thực hiện đúng quy trình cho vay - nhất là đối với hàng hóa thế chấp là nông, thủy sản - dẫn đến mất khả năng kiểm soát. Nông sản là loại hàng hóa thường có số lượng lớn, lại không có mã vạch, mã số hay theo từng kiện hàng… nên NH không thể kiểm định chất lượng lẫn số lượng mà chỉ căn cứ hóa đơn đầu vào, rồi khảo sát kho hàng… để quyết định cho vay. Lợi dụng kẽ hở này, một số DN lập khống bảng kê hoặc mua hóa đơn đầu vào từ các DN khác để hợp thức hóa chứng từ, hội đủ điều kiện vay. Mặt khác, do chạy theo tăng trưởng tín dụng nên NH bỏ qua khâu thẩm định, chỉ cần tận mắt nhìn thấy hàng hóa có trong kho là thiết lập quan hệ tín dụng, dẫn đến một kho hàng được thế chấp tại nhiều NH. Tuy nhiên, lãnh đạo các NH cũng thừa nhận không ít nhân viên tín dụng biết được hàng hóa trong kho đã thế chấp cho NH bạn nhưng vẫn “mách nước” cho DN vượt qua tầm kiểm soát của cấp trên để tiếp tục vay vốn tại NH mình. Vì thế, mới có tình trạng kho cà phê của Công ty Trường Ngân chứa rác và kho tôm đông lạnh của Công ty Minh Hiếu chỉ còn lại vài chục kg tôm./
đang được dịch, vui lòng đợi..