Các động vật tương tự tê giác đã lần đầu tiên xuất hiện trong thế Eocen (34-56 triệu năm trước) như là các động vật có hình dáng ngoài thon thả, và vào thời kỳ cuối thế Miocen (5,3-23 triệu năm trước) đã tồn tại nhiều loài khác nhau. Phần lớn các loài này có bề ngoài đồ sộ. Một loài là Indricotherium đã cân nặng khoảng 30 tấn và (trong số các động vật đã biết) là một trong số các động vật lớn nhất trong số động vật có vú đã từng sống trên Trái Đất. Tê giác bị tuyệt chủng trong thời kỳ thế Pliocen (1,8-5,3 triệu năm trước) ở Bắc Mỹ, và trong thời kỳ thế Pleistocen (10.000 đến 1,8 triệu năm trước) ở Bắc Á và châu Âu.
Năm loài còn sống sót hiện nay thuộc về ba tông. Loài tê giác Sumatra đang ở tình trạng cực kỳ nguy cấp là đại diện duy nhất còn sống sót trong nhóm nguyên thủy nhất- Dicerorhinini- đã xuất hiện trong thế Miocen (khoảng 20 triệu năm trước). Loài tê giác lông tơ đã tuyệt chủng ở miền bắc châu Âu và châu Á cũng là thành viên của tông này. Còn hai loài thuộc tông Rhinocerotini vẫn đang sống sót là tê giác Ấn Độ (nguy cấp) và tê giác Java (cực kỳ nguy cấp), đã phân nhánh từ một gốc khác khoảng 10 triệu năm trước. Hai loài ở châu Phi là tê giác trắng và tê giác đen, đã phân nhánh trong thời kỳ đầu thế Pliocen (khoảng 5 triệu năm trước) nhưng chúng vẫn thuộc về nhóm Dicerotini ở giữa thế Miocen (khoảng 14 triệu năm trước). Khác biệt chính giữa tê giác trắng và tê giác đen là hình dạng môi/miệng của chúng. Tê giác trắng có các môi rộng và phẳng để gặm cỏ còn tê giác đen có các môi dài đầu nhọn để ăn lá cây. Tên gọi tê giác trắng trên thực tế là một sai lầm phổ biến xuất phát từ từ đồng âm trong tiếng Anh chỉ cái môi rộng của chúng.
Con lai của các phân loài tê giác trắng (Ceratotherium simum simum x Ceratotherium simum cottoni) đã sinh nở tại vườn thú Dvur Kralove (vườn bách thú Dvur Kralove nad Labem) tại Tiệp Khắc năm 1977.
The same animal was first rhino appeared in the Eocene (34-56 million years ago) as the animals outside the slender shape, and at the end of the Miocene period (5.3 to 23 million y) has existed for many different species. Most of these species have a massive appearance. One species is Indricotherium weighs about 30 tons and (of animals known) is one of the largest animals in the mammal that lived on Earth. Rhinos became extinct during the Pliocene (1.8 to 5.3 million years ago) in North America, and during the Pleistocene (10,000 to 1.8 million last year) in North Asia and Europe. In surviving species now belong batons. Sumatran rhinos are critically endangered status is the sole representative of survivors in Japan-Dicerorhinini- original group appeared in the Miocene (about 20 million years ago). Fuzz rhino extinct in northern Europe and Asia are also members of this tone. There are two species of cardboard Rhinocerotini still survive as Indian rhino (endangered) and Java rhinoceros (critically endangered), has branched from a different origin about 10 million years ago. Two species in Africa are white rhinos and black rhinos, has ramifications in the early Pliocene (about 5 million years ago), but they still belong Dicerotini middle Miocene (about 14 million years ago). The main difference between the white rhinos and black rhinos is the shape of the lips / mouth of them. White rhinos have broad flat lips for grazing remaining black rhinos have long pointed lips for eating foliage. The name white rhino is actually a common mistake stems from homophones in English only large ladle of them. The future of the subspecies of white rhino (Ceratotherium simum Ceratotherium simum simum x cottoni) was born Dvur Kralove zoo in bloom (Dvur Kralove zoo nad Labem) in Czechoslovakia in 1977.
đang được dịch, vui lòng đợi..