Tôi đã bắt gặp anh...
Giữa biển người nơi mà anh làm việc , tôi đã thấy anh.
Ba năm qua, anh vẫn hoàn hảo như một vị thần, người cứu vớt cuộc đời tôi.
Nhưng tôi đã không còn đủ sức để đuổi theo anh- đuổi theo giấc mộng thanh xuân năm đó như hồi đầu,như khi xưa...
Thế nên tôi chỉ có thể mỉm cười quay lưng bước đi.
Anh biết không?
Có lẽ đau đớn nhất là khi yêu một người quá lâu, tới khi người đó biết bên cạnh còn có tôi...thì tôi đã không còn đủ sức để đi tiếp nữa rồi.