Chẳng lẽ lại ra tát cho cô nàng một phát vì cái tính trộm cắp láo toét dịch - Chẳng lẽ lại ra tát cho cô nàng một phát vì cái tính trộm cắp láo toét Anh làm thế nào để nói

Chẳng lẽ lại ra tát cho cô nàng một

Chẳng lẽ lại ra tát cho cô nàng một phát vì cái tính trộm cắp láo toét. Đang bực mình định đứng dậy thì thấy quần vướng vướng – thì ra thằng em đang biểu tình kêu tôi kiềm chế chớ có đứng lên tự bao giờ. Tự dưng trong đầu tôi nảy ra một ý khá là hay. Tôi tủm tỉm cười, móc trong túi quần ra cái nokia 1202 dự bị, bấm sẵn số chính của mình rồi ung dung hút tiếp. Quãng 5 phút sau, cô nàng xem chừng đã lấy lại bình tĩnh, vơ gọn đồ đạc vô mấy cái bao tải rồi quày quả tính xách ra ngoài. Quay lại phía tôi lí nhí: Dạ em cảm ơn anh, em xin phép em về ạ! Tôi quay người lại. Cái mặt đã che khẩu trang nhưng đôi mắt vẫn còn nguyên sự bối rối không giấu nổi. “Chắc mới đi ăn cắp lần đầu” – tôi thở dài nghĩ bụng. Tôi chỉ đống giấy còn sót lại, kêu: – Trời, chị làm ăn gì ẩu dữ vậy. Giấy rác còn quá trời kìa, lấy cái chổi quét dùm tôi đi. Cô nàng líu ríu làm theo….
Nhìn cái tướng cô nàng líu ríu quét nhà lúc này mới thật tức cười. Không còn cái dáng nhanh nhẹn xông xáo như lúc đầu mà đôi chân cứ như ríu vào nhau, cái tay cầm chổi quét đông một nhát, tây một nhát làm bụi mù lên. Tôi mắc cười quá mà không có dám cười. Các cụ nói cấm có sai: Có tật thì giật mình mà.
Quét quáng quàng được dăm ba nhát, cô nàng lấm lét nhìn tôi như con chuột nhắt nhìn con mèo to vậy. “Tới lúc rồi đây” – tôi thầm nhủ. Tôi giả bộ nhìn lên cái bàn nước rồi ngạc nhiên kêu:
– Ủa cái điện thoại mới để đây đâu mất tiêu rồi ta?
Cái chổi tí nữa thì rơi khỏi tay cô nàng. Nhìn đôi chân run bần bật sau cái quần vải cũ, tôi vừa thấy tội tội vừa thấy kích thích kì lạ. “Tội à, có mà tội chưa xử thì có” – bụng bảo dạ vậy tự dưng thấy con người mình nó ác hẳn lên. Tôi lườm cô nàng 1 cái khét lẹt rồi nghiêm giọng:
– Chị dọn đồ có thấy cái điện thoại của tôi rớt đâu không?
Cô nàng luống cuống dữ. 2 cái tay đan vào nhau mân mê hồi lâu mới thốt lên:
– Dạ… em … không có thấy. Thôi muộn rồi em xin phép anh em về kẻo tối…
Tôi gằn giọng:
– Đứng im đó cho tôi!
Cô nàng coi chừng có vẻ nhát dữ. Nghe tôi quát lên là chân ríu lại, đứng tần ngần nửa muốn chạy nửa muốn khai thật ra cho lẹ. Tôi làm mặt ngầu, đi vòng vòng quanh cô nàng, tay chắp đằng sau nhìn chằm chặp. Cô nàng run bần bật, hễ cặp mắt tôi chiếu vào là vội vàng cúi xuống không dám nhìn một chút nào. Tôi chống tay ngoài cửa chặn đường, thủng thẳng:
– Nãy giờ có tôi với chị ở đây, điện thoại tôi không có cánh sao nó bay đi đâu được vậy?
Cô nàng thiếu điều khóc luôn, cứ cúi gằm mặt nói hoài một câu:
– Em… em không có biết. Em ở quê ra có biết gì đâu…
Tôi hơi cáu, sẵng giọng:
– Hỏi chị lần cuối, chị có cầm cái điện thoại của tôi không?
Cô nàng ngước mắt nhìn tôi, cặp mắt đã đo đỏ. Ngập ngừng nửa muốn rút cái điện thoại ra đưa tôi, nửa lại sợ sệt. Tới vài phút sau mới lí nha lí nhí:
– Dạ… không.
Tôi đóng cửa cái rầm, tiện tay khóa trái lại. Cô nàng giật mình cái thót rồi lại đứng im như cũ, chân tay run rẩy hết cả lên. Tôi thong thả bước ra cái ghế, ngồi xuống châm thêm điếu thuốc nhìn cho hầm hố, rồi rút cái điện thoại 1202 ra. Tôi cầm cái điện thoại lúc lắc rồi nhìn thẳng vào cô nàng kêu:
– Nghe nhạc nha!
Tôi nhấn số chiếc N72. Tiếng nhạc rung lên từ trong áo ngực cô nàng. Điện thoại của tôi hình như có rò điện hay sao nó mà người cô nàng cũng rung bần bật theo hệt như bị điện giật vậy. Cô nàng ngồi bệt xuống sàn, nước mắt từa lưa, tay run run định móc cái điện thoại ra, vừa móc vừa rên rỉ:
– Ôi anh ơi anh tha cho em lần này, em trót dại lần đầu anh ơi!!!!
Tôi làm bộ mặt ngầu nhất có thể, quắc mắt nhìn gườm gườm vào như muốn ăn tươi nuốt sống cô nàng. Thật ra làm bộ vậy thôi, chớ nhìn cái cảnh con mồi đang nằm trong tay mình để mà vờn vờn thì không bàn phím nào tả xiết sự sung sướng cả. Tôi gằn giọng:
– Để nguyên cái điện thoại đó, ngồi im không động đậy.
Cô nàng lúc này như thể bị thôi miên, riu ríu làm theo, cái mặt vẫn cúi gằm, thi thoảng lại nấc lên một cái. Tôi vờ giơ cái điện thoại ra nhấn nhấn vài cái rồi áp tai vào nghe. Vừa “Alô” một cái thì cô nàng lao cả ngưòi tới phía tôi, tay níu lấy cánh tay tôi rồi quỳ hẳn xuống:
– Ôi giời ơi em xin anh, em lạy anh. Anh đừng gọi công an đến bắt em.
Tôi cũng không rõ mình bấm số nào nữa, nhưng chắc không phải 113, cũng không có tiếng chuông nào kêu hết trơn. Không dè mới alô một cái mà con nhỏ này đã biết, kể cũng lanh ghê. Đã trót thì trét luôn, tôi quả quyết gạt tay cô nàng ra:
– Chị mà còn chống cự là từ ăn cắp trở thành ăn cướp đó nha. Cái tội này giờ thành phố người ta bắt dữ lắm, 5 tới 7 năm tù chứ không có ít đâu nha!
Cô nàng xém chút là ngất xỉu, cứ quỳ mọp xuống chân tôi không dám ngóc đầu lên. Chà chà, giờ mới biết thằng vua này xưa nó sướng tới cỡ nào. Cái cảm giác có ngưòi quỳ mọp xuống chân mình xin xỏ quả là dễ chịu à nha. Thấy cái chân vướng vướng, thì ra tay cô nàng đang bíu lấy chân tôi, vừa bíu chặt vừa rên la:
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Don't leave out slaps her a play because lying thieves. Are mad plan to stand up, then see the pants off then squirt-entangled issues facing protests calling for I restrain there shalt stand up self ever. Suddenly in my head gets quite or. I tủm tỉm jokes, the pants pocket hook nokia 1202, click available of his political and rational-next. Within walking distance of 5 minutes later, she might have regained calm, neat stuff loads the sacks and reception counters result laptop out. Back to my side storage: thank you for the "you, I asked you about. I turn around. His face was hidden mask but the eyes remain embarrassment not tucked up. "The new first-time theft Conviction"-I sighed thinking belly. I just pile of leftover paper, calling for:-Sun, she ran away so what to eat. The junk paper too heaven behold the rollers with take away. Her involvement of Tweet do follow. ...Look at her General's involvement of Tweet scan at this ridiculous new homes. No longer watch agility stormed disturbance as at first that's like Tweet feet together, holding a broom point, West East a coward do clear up. I'm funny without the dare laugh. The tool had wrong: iame bans then startled.Scan quáng scarves are rubble three puffs, she is working laboriously Monica looked at me like my mice cat look to it. "Until then" – I told myself silently. I suppose the look-up table and surprise call for:-Request a new phone to it missing?Broom shaft fell out of her hands. Look at the poor run legs turned old cloth pants, after what I had just seen the crime guilt just saw strange stimulus. "Oh, the guilt there that processed the crime"-so suddenly felt secure belly see myself it must be evil. I am a girl lẹt infamous nasty look then strictly voice:-Sister pack up my phone see the bottom?She's nervous. 2 the hand knit together Mexican Min hui long uttered:-Yes ... children ... does not see. Oh it's late I'm allowed the brothers about the dog, Max.I voice dude?:-Don't move me!Watch out girl looks scared. Listen to I Tweet back, legs up was the General stood half want to run half of these frequency bands to come out for real. I do face the point, go around her round, hand-pieced together behind the chặp stare. Her run of Cork POPs, my eyes on the ballistics is hurry down, not daring to look a bit. I am against the door blocking the road, riddled straight:– Nãy giờ có tôi với chị ở đây, điện thoại tôi không có cánh sao nó bay đi đâu được vậy?Cô nàng thiếu điều khóc luôn, cứ cúi gằm mặt nói hoài một câu:– Em… em không có biết. Em ở quê ra có biết gì đâu…Tôi hơi cáu, sẵng giọng:– Hỏi chị lần cuối, chị có cầm cái điện thoại của tôi không?Cô nàng ngước mắt nhìn tôi, cặp mắt đã đo đỏ. Ngập ngừng nửa muốn rút cái điện thoại ra đưa tôi, nửa lại sợ sệt. Tới vài phút sau mới lí nha lí nhí:– Dạ… không.Tôi đóng cửa cái rầm, tiện tay khóa trái lại. Cô nàng giật mình cái thót rồi lại đứng im như cũ, chân tay run rẩy hết cả lên. Tôi thong thả bước ra cái ghế, ngồi xuống châm thêm điếu thuốc nhìn cho hầm hố, rồi rút cái điện thoại 1202 ra. Tôi cầm cái điện thoại lúc lắc rồi nhìn thẳng vào cô nàng kêu:– Nghe nhạc nha!Tôi nhấn số chiếc N72. Tiếng nhạc rung lên từ trong áo ngực cô nàng. Điện thoại của tôi hình như có rò điện hay sao nó mà người cô nàng cũng rung bần bật theo hệt như bị điện giật vậy. Cô nàng ngồi bệt xuống sàn, nước mắt từa lưa, tay run run định móc cái điện thoại ra, vừa móc vừa rên rỉ:– Ôi anh ơi anh tha cho em lần này, em trót dại lần đầu anh ơi!!!!
Tôi làm bộ mặt ngầu nhất có thể, quắc mắt nhìn gườm gườm vào như muốn ăn tươi nuốt sống cô nàng. Thật ra làm bộ vậy thôi, chớ nhìn cái cảnh con mồi đang nằm trong tay mình để mà vờn vờn thì không bàn phím nào tả xiết sự sung sướng cả. Tôi gằn giọng:
– Để nguyên cái điện thoại đó, ngồi im không động đậy.
Cô nàng lúc này như thể bị thôi miên, riu ríu làm theo, cái mặt vẫn cúi gằm, thi thoảng lại nấc lên một cái. Tôi vờ giơ cái điện thoại ra nhấn nhấn vài cái rồi áp tai vào nghe. Vừa “Alô” một cái thì cô nàng lao cả ngưòi tới phía tôi, tay níu lấy cánh tay tôi rồi quỳ hẳn xuống:
– Ôi giời ơi em xin anh, em lạy anh. Anh đừng gọi công an đến bắt em.
Tôi cũng không rõ mình bấm số nào nữa, nhưng chắc không phải 113, cũng không có tiếng chuông nào kêu hết trơn. Không dè mới alô một cái mà con nhỏ này đã biết, kể cũng lanh ghê. Đã trót thì trét luôn, tôi quả quyết gạt tay cô nàng ra:
– Chị mà còn chống cự là từ ăn cắp trở thành ăn cướp đó nha. Cái tội này giờ thành phố người ta bắt dữ lắm, 5 tới 7 năm tù chứ không có ít đâu nha!
Cô nàng xém chút là ngất xỉu, cứ quỳ mọp xuống chân tôi không dám ngóc đầu lên. Chà chà, giờ mới biết thằng vua này xưa nó sướng tới cỡ nào. Cái cảm giác có ngưòi quỳ mọp xuống chân mình xin xỏ quả là dễ chịu à nha. Thấy cái chân vướng vướng, thì ra tay cô nàng đang bíu lấy chân tôi, vừa bíu chặt vừa rên la:
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Was the girl a slap for a release because the lie that computer theft. Angry stood up and saw the problems entangled pants - then the guy you're asking me to restrain protesters do not have to stand up ever since. Suddenly in my mind thought of something pretty good. I smiled, hook in his pocket the bench nokia 1202, his main pre-press and cavalier continued smoking. Intermittent 5 minutes later, she had seemed to calm down, very few belongings neatly Geneva sack and then proceeded on laptop out. I turned to mumble: Yes I thank you, I ask you to allow sir! I turned around. Mask covering face but the eyes remain not hide his embarrassment. "Probably going to steal first new" - I sighed thought. I only leftover piles of paper, cried: - My, you do eat so carelessly data. Waste paper is too heaven, behold, grab the broom for me to go. She slurred follow ....
Look what she slurred Minister sweeping new moment is ridiculous. No longer the agile aggressive appearance at first but legs together like twitter, the broom handle one hit east, west one hit as dust up. I'm funny too without dare laugh. Said the ban had the wrong tools: Yes Parking is startled that.
Scan Ore is crushed three puffs, covered toilet she looked at me like mice to cats that look. "By the time then this" - I said to myself. I pretended to look up the water table and then surprised cried:
- Oh what a new phone for me here where all gone?
Broom little bit, then fell out of her hands. Looking legs shaking after the old canvas pants, I just feel sorry for the crime they saw strange stimulation. "Poor oh, that offense is not treated there," - told gastric stomach so people suddenly find themselves completely to it evil. I glared at her first and then the infamous LeT serious tone:
- I have seen the pack up my phone dropped anywhere?
She feverishly data. 2 female interlocking hands lingered long in exclaimed:
- Yes ... I ... do not you see. Come late brother brothers permission to pull me ...
I nearly identical:
- Stand im there for me!
She seems shy beware of evil. I heard shouts twitter legs back, stood there half want to run half wants to actually give quick. I do the cool, going around in circles around her, hands clasped behind stared. She was shaking, my eyes shines on everyone was hastily bent down a bit does not dare look. My hand against the door to block the road, straight perforation:
- Hey there my time with her ​​here, my phone does not have wings so that it flew away right?
She's always crying lacking, say the nostalgic bent just a question :
- I ... I do not know. Kids at home out there know anything ...
I was a little irritated, demanded:
- Ask her one last time, she picked up the phone with me?
She looked at me, eyes were reddish. Hesitantly half wants to withdraw the telephone and gave me half to fear. Go a few minutes later mumble:
- Yes ... no.
I closed with a bang, whereas key handy. She startled the startled, then stand still the same, limbs shaking it all up. I strolled up the chair, sitting down looking for adding new bunkers cigarette, then pulled out the phone in 1202. I picked up the phone and looked straight into rattles she cried:
- Listen home!
I hit the number the N72. The music vibrate inside her bra. My phone seems to have leakage or why it that she also turned on by poverty vibrating electric shock like that. She sits on the floor, like apples and oranges Trick tears, trembling hand to hook the phone up, just hook just moaned:
- Oh darling you forgive me this time, I trot first wild darling !!!!
I do the cool side as possible, glowered grimly on to want to devour her. It sets out to do so alone, do not look at the scene prey is in their hands to the keyboard playing is not playing any description rapture all. I nearly identical:
- Leave the phone that sat unmoved.
She moment as if hypnotized, following tweet, the face still bent, sometimes back up a step. I held the phone pretending to hit hit a few and put his ear to listen. Just "Hello" is a working girl both arriving toward me, hand grasped my arm and then got on his knees:
- Oh my God I ask you, I bow to you. You do not call the police to arrest me.
I do not know any more of your press, but it's not 113, nor does calling all smooth bell. No new reservations alô a small child has to know, including linen and chair. Trot, the plaster always, my hand brushed her assertion that:
- Sister but also resistance from theft becomes robbery that home. This crime now city people began much data, 5 to 7 years in prison but no where decent little!
She almost bit is fainting, knelt down on my legs did not dare raised its head. Rub, knows now it praises old boy king to any size. The feeling that someone knelt down begging her legs is pleasant à decent results. Seeing entangled legs entangled, they are pursed her hand out my legs, just tightly pursed just screaming:
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: