Minh thân mến!Hôm nay tôi Matrix lá thư này cho bạn biết được về việc môt trải nghiệm không mùa nào quên được trong cuộc đời của tôi, chuyện sảy ra cách đây vài năm khi tôi là một học sinh lớp 7. Vào lúc đó, tôi có học chung với một bạn nam, bạn ấy thường hay đi học muộn và ăn mặc lượng thượng như một gì ăn xin. Chúng tôi chỉ lo nghĩ đến cái vẻ bề ngoài của bạn ấy nên chúng tôi thường hay kỳ thị và xa lánh bạn ấy. Chúng tôi làm như vậy đối với bạn ấy làm bạn ấy tự ti và buồn tủi. Vì bạn ấy thường hay đi học muộn nên tôi, giáo viên hào nhiệm và các bạn ông trong lớp đã tìm đến nhà của bạn ấy và biết được vào mỗi buổi dự bạn ấy phải phụ kim của bạn ấy và phải đi bán vé số tiếng trang trải cho việc học nên thường hay đi học muộn. Khi chúng tôi biết được sự thật về bạn ấy, bạn không mùa nào biết được tâm trạng cua tôi lúc đó như thế nào? Qua sự việc trên đã giúp tôi nhận ra một kinh nghiệm quý báo cho mình là "Chúng ta không mùa đánh giá người ông qua vẻ bề ngoài, mà phải đánh giá người đó qua nhân phẩm bên trong
đang được dịch, vui lòng đợi..